Trương Nguyên Thanh nhất thời ngây ra ở tại chỗ, cái này không giống với hắn nghĩ, tầng hầm ngầm đơn sơ như thế căn bản không xứng đôi với địa vị “cấm địa Triệu gia” của nó.
Triệu trưởng lão muốn giấu diếm cái gì?
Hắn hướng ánh mắt về phía cái bàn kia, cái hũ sành kia, thân là Chúa Tể, hắn liếc một cái liền nhìn ra hai vật phẩm đều là vật phàm, không có bất cứ linh tính gì.
Lúc này, Triệu trưởng lão đi đến trước hũ sành, đưa tay vốc ra đất đen trong hũ, đào ra một hạt giống màu đen to bằng móng tay cái.
Lão quay đầu nhìn, trầm giọng nói: “Biết nó là cái gì sao?”
“Một hạt giống.” Trương Nguyên Thanh trả lời.
“Biết lai lịch của nó không?” Triệu trưởng lão hỏi.
“Không biết.” Trương Nguyên Thanh lắc lắc đầu.
Triệu trưởng lão chậm rãi nói: “Nó là mẹ đẻ của Linh Quân lưu lại.”
Di vật của mẹ đẻ Linh Quân?
Nghe được Triệu trưởng lão giải thích, Trương Nguyên Thanh mới đầu là mờ mịt, không rõ di vật của mẹ đẻ Linh Quân có gì đặc thù, có thể khiến Triệu trưởng lão kiêng kị như thế, thậm chí không tiếc ở tầng hầm ngầm bày ra Thái Âm trận pháp.
Nhưng rất nhanh, hắn liền từ trong đầu lục lọi ra được tin tức đã sắp quên đi.
Trong audio Ma Quân cùng mẫu thân Đằng Nhi bốp bốp, từng có đối thoại về mẹ đẻ Linh Quân.
Mẹ đẻ của Linh Quân tự xưng phát hiện một bí mật đáng sợ, có thể mình không sống được bao lâu, vì thế gọi điện thoại cho em gái, cũng chính là mẹ của Đằng Nhi, hy vọng cô có thể nuôi nấng Linh Quân trưởng thành.
Không bao lâu, mẹ đẻ của Linh Quân liền vào phó bản, sau đó không còn đi ra.
Cô chết ở trong phó bản.
Vừa nghĩ tới đây, tinh thần Trương Nguyên Thanh rung lên, mặt ngoài làm bộ nghi hoặc khó hiểu: “Di vật mẹ đẻ Linh Quân, đáng giá ngài trân trọng bảo tồn như thế?”
Hắn không ngờ, chuyện trên giường trong lúc vô ý nghe tới, thế mà còn có đoạn tiếp nối.
Triệu trưởng lão khẽ lắc đầu: “Cô ấy trước khi trở về linh cảnh, có một ngày, đột nhiên tìm tới tôi, hy vọng tôi có thể giúp cô ấy bảo quản hạt giống này. Cô ấy nói trong hạt giống cất giấu một bí mật, nói tôi bảo quản thích đáng, nếu không cẩn thận tiết lộ sự tồn tại của nó, cho dù là tôi, cũng có thể gặp họa sát thân. Tôi hỏi cô ấy nên xử lý như thế nào, cô ấy nói, cô ấy cũng không biết. Cô ấy giao hạt giống cho tôi không lâu, liền trở về linh cảnh.”
Khó trách Triệu trưởng lão không cho phép bất luận kẻ nào tiến vào tầng hầm ngầm, khó trách nói không hy vọng Triệu Thành Hoàng lây dính nhân quả...
Trương Nguyên Thanh bừng tỉnh đại ngộ, sau đó nghi ngờ nói: “Thứ quan trọng như vậy, cô ấy vì sao giao cho ông, mà không phải giao cho Diệu trưởng lão?”
“Họ Diệu không biết Thái Âm bí ẩn.” Triệu trưởng lão thản nhiên nói: “Phong Linh là đệ tử của tôi, mẹ nó giao hạt giống cho tôi, không có gì đáng để kinh ngạc.”
Trương Nguyên Thanh sớm biết Tinh Thần Chi Chủ cùng Thanh Đế đương thời là anh em bà con, bởi vậy Thái Nhất môn cùng Bách Hoa hội đi lại rất gần, mẹ của Linh Quân là học sinh của Triệu trưởng lão, trái lại không bất ngờ.
Hắn trầm giọng nói: “Cho nên, mẹ đẻ của Linh Quân là bị diệt khẩu?”
Triệu trưởng lão thở dài một tiếng: “Không, cô ấy quả thật là ở trong phó bản trở về linh cảnh, đây là điều tôi tận mắt nhìn thấy, người hầu theo dõi, hầu hạ cô ấy đều có thể làm chứng. Vận may của cô ấy không tốt lắm, gặp phó bản cấp S.”
Nói như vậy, thật đúng là trùng hợp?
Ánh mắt Trương Nguyên Thanh nhìn chằm chằm hạt giống kia: “Ngài có thử phá giải nó không?”
“Hạt giống này là Phong Linh bồi dưỡng, cần thủ pháp đặc thù mới có thể khiến nó mọc rễ nảy mầm. Tôi từng thử rất nhiều loại phương pháp, đều không thể khiến nó sống lại, lại không thể mời Mộc Yêu hỗ trợ, liền bỏ qua.”
Triệu trưởng lão nắm hạt giống kia, bụng ngón tay xoa xoa qua lại: “Tôi từng quan tinh vô số lần, chưa ở trong dòng sông vận mệnh quan trắc được ngày nó xuất thế, cũng không thấy được người nhân quả dây dưa với nó xuất hiện, có lẽ có người che chắn vận mệnh của nó, có lẽ nó bản năng đã có năng lực phòng bị nhìn trộm, thật là không biết nên xử lý ra sao, dứt khoát đặt nó ở tầng hầm ngầm.”
Trương Nguyên Thanh liền hỏi: “Vậy vì sao hôm nay muốn nói cho tôi những thứ này.”
Triệu trưởng lão bấm tay bắn ra, búng hạt giống màu đen đến trong lòng Trương Nguyên Thanh, cười nói: “Cậu lại không phải chắt của tôi, cứ cố muốn dính nhân quả, có quan hệ gì với tôi đâu?”
“...” Trương Nguyên Thanh vội búng hạt giống trở về: “Tạm thời để lại chỗ Triệu trưởng lão đi, nơi đây có Thái Âm phù hộ, thậtrất an toàn.”
Như thế nào cũng an toàn hơn đặt ở trong hòm đồ của hắn.
Vẻ mặt Triệu trưởng lão nghiêm túc: “Nguyên Thủy Thiên Tôn, tôi dẫn cậu tới đây, không phải là muốn nhét cho cậu củ khoai lang phỏng tay, mà là vì cậu mới là nhân tuyển tốt nhất cởi bỏ bí mật.”
Lại búng trở về.