“Không đi, ta không muốn gặp bọn họ đâu.” Sở mỹ nhân theo bản năng từ chối, sau đó nhìn thấy bệ hạ ngẩn người, vội vàng thay đổi lý do nói: “Thiếp thân muốn hầu hạ bệ hạ, không muốn rời khỏi hoàng cung!”
Cô thời điểm vừa rồi tránh tôi, không phải bộ dạng này... Trương Nguyên Thanh cảm thấy tiểu nha đầu không quá thông minh, có thể không làm nổi gián điệp, nhưng bây giờ lại thay đổi suy nghĩ.
Nha đầu này kỳ kỳ quái quái, không chừng thật sự là gián điệp!
Vì thế Trương Nguyên Thanh lại từ bên cạnh đánh thọc sườn mấy vấn đề, vì không dẫn lên Sở mỹ nhân cảnh giác, hắn hỏi đều là chút việc vặt, tương quan với hiểu biết của thợ săn.
Hỏi một chút, hắn đột nhiên phát hiện không thích hợp, nha đầu này một hỏi ba không biết, đáp không được liền cúi đầu ăn, giả ngu.
Bạn muốn nói cô ấy là gián điệp đi, nào có gián điệp ngu ngốc như vậy?
Bạn muốn nói, cô ấy không phải gián điệp đi, khắp nơi đều có vấn đề.
Nhắm mắt lại cũng có thể tìm ra cả đống điểm đáng ngờ!
Sở mỹ nhân là linh cảnh hành giả? Trương Nguyên Thanh giật mình, đã có suy đoán.
Linh cảnh hành giả kế thừa ký ức quá mức ngắn gọn, cho nên mới sẽ xuất hiện tình huống một hỏi ba không biết, mặt khác Sở mỹ nhân gần như không hiểu lễ nghi tư thế ngồi cung đình, tướng ăn và phong cách ngôn ngữ đều không hợp với thời đại này.
Vấn đề mới theo đó mà đến, Sở mỹ nhân nếu là linh cảnh hành giả, vậy sẽ là ai đây?
Trong Người Chết Trở Về của mình có thành viên ngu ngốc như vậy sao?
Trương Nguyên Thanh mang toàn bộ nữ thành viên tiến vào phó bản lần này đều đối chiếu một lần, Tiểu Viên Quan Nhã dì trẻ hết thảy bài trừ, còn lại chỉ Tôn Miểu Miểu, bé trà xanh cùng Nữ Vương!
Tôn Miểu Miểu tuy ngơ ngơ, nhưng thật ra trí tuệ, là anh hùng bàn phím có tâm cơ, bé trà xanh thì càng đừng nói nữa, đầu óc treo lên đánh nhiều cô gái trưởng thành!
Nữ Vương cũng là linh cảnh hành giả kinh nghiệm phong phú!
Trong Người Chết Trở Về của mình tựa như không có thành viên ngu ngốc như vậy...
Là thành viên nội bộ Bạch Hổ binh chúng đi theo vào? Không đúng nha? Lấy EQ của Tiểu Phó sẽ không dẫn người xa lạ vào ván chơi của người quen.
Trương Nguyên Thanh tư duy linh hoạt, không ngừng suy nghĩ, đáng tiếc không thể bại lộ tin tức linh cảnh hành giả, tuy phó bản chưa đưa ra rõ ràng “bại lộ” sẽ có trừng phạt thế nào, nhưng ở trong loại phó bản yêu cầu cao độ này, tốt nhất là dựa theo cơ chế phó bản đi làm.
Bằng không, sai lầm nho nhỏ có thể sẽ dẫn tới đoàn diệt!
Dù sao nhân vật này của hắn là hôn quân, tên phó bản đã gọi là Vua Mất Nước, sai lầm của hắn cùng sai lầm của nhân vật bình thường là khác nhau!
Sau khi uống xong một bát canh thịt dê, trong lòng hắn có suy đoán nhìn về phía Sở mỹ nhân bên người, cười nói: “Mỹ nhân à, nàng tuổi này, nên học cầm kỳ thư họa, hiểu biết chữ nghĩa, ngày mai ta liền bảo đại học sĩ đến dạy nàng!”
Khuôn mặt nhỏ xinh xắn của Sở mỹ nhân cứng đờ, như phản xạ có điều kiện lớn tiếng nói: “Ta không muốn đọc sách, ta không muốn đọc sách.”
Một giây sau, ánh mắt của cô hơi thay đổi, bóp cổ họng nói: “Thần thiếp không phải không thích đọc sách, thần thiếp là cảm thấy đọc sách sẽ phân tán tinh lực của ta, dẫn tới ta không thể chiếu cố bệ hạ cho tốt!”
Trương Nguyên Thanh “Ồ” một tiếng, giọng điệu thoải mái hỏi: “Mỹ nhân, trẫm quên phương danh của nàng rồi.”
Sở mỹ nhân ngẩn ra, tựa như chưa nghe hiểu.
“Nàng tên là gì!”
Trương Nguyên Thanh dùng bạch thoại* hỏi.
* lời lẽ, văn chương thông dụng
“Thần thiếp tên Sở Tiểu Áo.” Sở mỹ nhân trả lời.
Trương Nguyên Thanh không nói nữa, tiếp tục dùng bữa, Sở mỹ nhân bên cạnh lưng thẳng tắp, vẻ mặt khẩn trương, đồ ăn trong miệng cũng không ngon nữa, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía hoàng đế bệ hạ, một bộ dáng có tật giật mình.
Đột nhiên, Trương Nguyên Thanh hỏi: “Cha nàng tên là gì?”
“Khương...” Thân thể Sở mỹ nhân run lên, trả lời như phản xạ có điều kiện, nhưng lại im bặt mà dừng, sắc mặt cô điên cuồng thay đổi, gắp một miếng gừng non nhét vào trong miệng, ngu ngơ cười nói:
“Gừng ngon thật, bệ hạ, cha ta là Sở lão tứ, trong nhà xếp thứ tư.”
Cô ấy làm sao lại vào phó bản rồi? Phó Thanh Dương làm sao không nói cho mình biết trước! Trên mặt Trương Nguyên Thanh không có gì khác thường, trong lòng lại cực kỳ phấn chấn, hắn đã biết Sở mỹ nhân là ai.
Khương Tinh Vệ!
Nếu như Sở mỹ nhân là Khương Tinh Vệ, mọi thứ không hợp lý liền trở nên hợp lý, tất cả ngu xuẩn biến thành chuyện đương nhiên.
Tuổi tác cũng có thể khớp rồi.
Có Tinh Vệ, cho dù hôm nay chưa tìm ra gián điệp, mình cũng không trở thành trở thành thịt cá trên thớt, ừm, không có khả năng bại lộ thân phận...Trương Nguyên Thanh mặt mày hồng hào đứng dậy, nói:
“Trẫm đã ăn xong, Sở mỹ nhân lan tâm huệ chất, có tấm lòng son, trẫm rất thích, đêm nay tới thị tẩm!”
Nói xong, ở trong ánh mắt kinh ngạc của Sở mỹ nhân đuổi đám thủ hạ đi:
“Lại nướng cho Sở mỹ nhân của trẫm một con dê con.”