Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 2753 - Chương 2753. Quốc Sư (2)

Chương 2753. Quốc sư (2)
Chương 2753. Quốc sư (2)

Có một vị kỳ nhân theo lời kêu gọi mà đến, tặng cho tiên đế ba viên tiên đan, nói là có thể kéo dài tuổi thọ một năm, sau đó hắn sẽ khai đàn làm phép tiếp tục kéo dài tính mạng ba năm cho tiên đế.

Tiên đế ăn vào đan dược, thân thể quả nhiên rất khỏe, long nhan vui vẻ, sắc phong vị kỳ nhân kia làm nước sư. Nghe nói quốc sư chẳng những có thể luyện đan dược trường sinh, còn có thể thấy phúc họa của người ta, đoán sống chết của người ta, ra lệnh quỷ thần, cùng với cầu mưa.”

Nghe qua giống kết hợp thể của Học Sĩ, Thần Dạ Du cùng Vũ Sư. Tu sĩ cổ đại học đều rất tạp, các lĩnh vực đều có tiếp xúc cũng rất bình thường.

Không biết nghề nghiệp trung tâm là cái gì? Trương Nguyên Thanh vẻ mặt ngưng trọng, loại tu sĩ cổ đại cấp học bá này đều rất có thủ đoạn, không dễ đối phó.

“Sau đó thế nào? Vị quốc sư kia có làm phép kéo dài tính mạng cho tiên đế không?”

Uyển mỹ nhân lắc đầu: “Ba năm sau tiên đế băng hà, quốc sư nói là nghịch thiên sửa mệnh vốn thiên lý khó dung, không thể làm vậy mãi.”

“Lý do thoái thác như thế, thái hậu cùng văn võ cả triều có thể tin hắn?” Trương Nguyên Thanh khó hiểu, cái này con mẹ nó vô lại nha!

Trước khi lên làm quốc sư hứa hẹn có thể kéo dài tính mạng ba năm nữa, sau khi lên làm quốc sư chính là ý trời khó làm trái.

“Bởi vì trong ba năm, quốc sư dựa vào luyện đan thuật cùng kỳ hoàng thuật ở trên dưới triều dã đạt được uy vọng rất lớn, quý tộc tìm hắn cầu lấy đan dược. Tiên Dược phường hắn mở thường thường ở quốc đô chữa bệnh từ thiện không ràng buộc, dân chúng nhận ân huệ của hắn nhiều đếm không xuể. Thần thiếp còn nghe nói, mỗi lần hạn hán, quốc sư sẽ làm phép cầu mưa, mỗi lần đều mưa to tầm tã...”

Đang nói, trong đôi mắt như chuông đồng của Uyển mỹ nhân lóe lên một mảng nghi hoặc.

“Bệ hạ, ngài cùng vị quốc sư kia cũng là lui tới rất thường xuyên.”

Cho nên cho dù tiên đế băng hà, trên dưới triều dã cũng không ai dám đối phó, hoặc là nói không muốn đối phó quốc sư!

Trương Nguyên Thanh giật mình, sau đó thở dài, nói: “Uyển mỹ nhân, không, Uyển phi à, ngươi là tâm phúc thái hậu để lại cho trẫm, trẫm cũng liền không giấu ngươi nữa, trẫm sau khi trúng độc, đầu óc mơ hồ, thường xuyên sẽ quên đi một ít chuyện cũ.”

Uyển mỹ nhân cả kinh biến sắc, lập tức nắm lấy bàn tay nhỏ của bệ hạ, vội vàng nói: “Thần thiếp lập tức mời thái y cho ngài.”

Trương Nguyên Thanh giãy một cái, không giãy thoát được, lại không tiện hô cứu giá, đành phải nói: “Thái y nói là dư độc chưa hết tạo thành, qua đoạn thời gian nữa là khỏi, ngươi tiếp tục nói.”

Uyển mỹ nhân lúc này mới yên tâm, không chút nào giữ lại thổ lộ tin tức mình biết: “Bệ hạ, ngài lúc còn trẻ từng đi theo quốc sư tu hành thuật phòng the, hơn nữa mỗi ngày đều sẽ dùng Tráng Cốt Bổ Dương Đan quốc sư luyện chế.”

Khó trách Triệu Thuấn nhật thiên nhật địa, chó đi ngang qua đều phải kéo tới làm hai nháy, khó trách phi tử cung nữ trong hậu cung đều từng được lâm hạnh. Trương Nguyên Thanh bừng tỉnh đại ngộ.

Hắn cảm thấy kỳ quái, trong Khởi Cư Lục ghi lại Triệu Thuấn thận tốt đến mức không giống con người, thì ra là từng tu hành thuật phòng the.

Mình cũng thật muốn học...

Uyển mỹ nhân nói: “Không chỉ như vậy, bản vẽ hậu cung ngài mở rộng chính là quốc sư vẽ cho ngài, bao gồm bố cục phong thủy hậu cung. Hạ cung cùng Dương cung của ngài ở ngoài hoàng cung là quốc sư xây dựng cho ngài...”

Uyển mỹ nhân liệt kê từng việc từng việc, trừ hao người tốn của xây dựng cung điện, quốc sư còn giật dây Triệu Thuấn thành lập một chi “Tầm Phương quân”, thay hắn ở dân gian vơ vét mỹ nhân, dẫn tới dân chúng tiếng oán than dậy đất.

Mấy năm trước, vì có thể nam hạ du sơn ngoạn thủy, lao dịch rầm rộ, bắt ép hơn mười vạn lao động mở kênh đào, bảo người dân tự mang lương khô, bởi vì chậm trễ trồng trọt, năm ấy còn tạo thành nạn đói.

Mặt khác, phụ thân của Đức phi, tiền Hộ bộ Thượng Thư bởi vì bất mãn Triệu Thuấn phô trương lãng phí, dâng thư mắng, Triệu Thuấn giận tím mặt, thỉnh giáo quốc sư, quốc sư nói thần tử không biết nghĩ cho quân vương, giữ lại làm gì?

Cả nhà Đức phi bị tịch thu gia sản, chém hết.

Trương Nguyên Thanh nghe mà da đầu phát tê, chiều con là giết con, quốc sư này là tiết tấu muốn đẩy Triệu Thuấn vào mười tám tầng địa ngục, hơn nữa còn hao tổn quốc vận Nam triều.

Điểm yếu lớn nhất của chế độ phong kiến chính là cái này, quân vương tài đức sáng suốt, quốc lực sẽ phát triển không ngừng, nhưng một khi quân vương hoa mắt ù tai, cả quốc gia sẽ nhanh chóng đi hướng suy yếu.

Đáng sợ nhất là, quốc sư tuyệt đối không chỉ là lộng thần, bởi vì hắn quá hiểu tạo uy vọng cùng thanh danh ở dân gian.

Một bên bôi nhọ danh tiếng quốc quân, một bên tạo hiền danh cho mình.

Dụng tâm hiểm ác.

Nhưng quốc sư vì sao phải nâng đỡ Trịnh gia? Triệu Thuấn loại hoàng đế này, là quân vương từ xưa tới nay quyền thần, lộng thần, gian thần tha thiết ước mơ, có thể xưng là ánh trăng sáng*.

* ám chỉ người mình yêu sâu đậm, là niềm khao khát, là người yêu mà không có được.

Hết chương 2753.
Bình Luận (0)
Comment