“Con mẹ nó cậu là lão Lục*! !”
* trong 1 team chơi game thường có 5 người, người thứ 6 dự bị gần như không bao giờ được vào sân, đây là 1 câu mắng phổ biến bên TQ
Anh Gà Đỏ quay đầu chạy, giày khiêu vũ màu đỏ “cộp cộp cộp” đuổi theo.
Giày khiêu vũ màu đỏ công kích đối với Siêu Phàm mà nói là trí mạng, nhưng đối với Thánh Giả, lại không đáng sợ như vậy, đương nhiên, bị đạp suốt cả đêm là chuyện khác.
Trương Nguyên Thanh có thể căn cứ cảm ứng giữa đạo cụ cùng chủ nhân, thông qua giày khiêu vũ màu đỏ tìm được Anh Gà Đỏ.
“Hôn quân, chịu chết đi!'
Hỏa Ma của Thần Duệ quân tính khí nóng nảy, hướng về phía hắn ném ra một quả cầu lửa, tiếp theo thi triển Hỏa Hành rút ngắn khoảng cách, lòng bàn tay phun ra lửa nóng, ngưng tụ thành một thanh trường đao đỏ rực.
Hắn bỗng biến sắc, như là thấy được sự vật đáng sợ, như phát điên vung vẩy trường đao, công kích không khí chung quanh.
Trương Nguyên Thanh xỏ Giày Hậu Thổ, kích phát hiệu quả đạo cụ, một cú đá bay thế lớn lực trầm trúng trái tim Hỏa Ma.
Huyễn thuật phá toái!
Hỏa Ma hộc cả đống máu, như đạn pháo bay ra ngoài, bị thương nặng khó dậy nổi.
Hai Thánh Giả Thần Duệ quân, sĩ quan Thành Phòng quân, Thánh Giả Hình bộ, cùng các sĩ tốt mặc giáp cùng nhau dừng chân.
Trương Nguyên Thanh lấy ra Mũ Đỏ Nhỏ, giũ nhẹ một cái, bốn âm thi rơi xuống đất, hắn há mồm phun một hơi, triệu hồi ra hai linh phó.
Trong nháy mắt, âm khí nơi đây tăng vọt.
Ở đây trừ Kiếm Khách Thánh Giả cảnh, không ai có thể quan sát được sự tồn tại của linh phó, cho dù là bốn âm thi buông xuống, dâng trào khí tức chí âm chí hàn, đã làm bọn họ dựng tóc gáy, như rơi vào hầm băng.
Sĩ tốt bình thường càng phát ra nỗi sợ hãi từ trong lòng, tựa như lúc còn nhỏ nghe chuyện ma, sợ quỷ thần hư vô mờ mịt.
Hai vị Thánh Giả của Thần Duệ quân nhìn nhau một cái, vẻ mặt trở nên ngưng trọng, nếu không phải cực kỳ tín nhiệm đối với nguồn tình báo, bọn họ cũng phải hoài nghi có phải đuổi lầm kẻ địch rồi hay không.
Tên hôn quân tận tình thanh sắc kia, lại có tu vi cỡ này.
Bài trừ bản thân hôn quân, khí tức của bốn tà vật, hai oan hồn làm người ta kinh sợ, đều là cấp bậc tiểu tông sư.
Một cường giả như vậy, thế mà cam tâm làm hoàng đế bù nhìn, mặc cho người ta bài bố
Hai vị Thánh Giả Hình bộ trong lòng rùng mình, Thú Vương lớn tiếng quát: “Tặc tử phương nào, tự tiện xông vào Hình bộ?”
Sau khi kiến thức được sự cường đại của đối phương, bọn họ càng muốn câu thông trước, lại cân nhắc liều mạng hay không.
Nhưng, trong lòng các tướng lĩnh cao cấp Thành Phòng quân trong lòng có tính toán, một tướng lĩnh thanh niên cầm trường thương dẫn đầu nói: “Kẻ tự tiện xông vào Hình bộ, giết không tha!”
Trường thương chỉ, không cho Thánh Giả Hình bộ cơ hội nói chuyện, ra lệnh thủ hạ: “Lên!”
Lập tức, hơn hai mươi binh sĩ hung hãn kiên trì cầm đao tiến lên, có mười mấy cung tiễn thủ khác kéo cung bắn.
Trương Nguyên Thanh không chút dao động, tùy ý mũi tên tới người, ngẩng đầu phát ra tiếng rít.
Tinh thần đả kích!
Bịch bịch bịch!
Binh sĩ hung hãn cầm đao lao tới lần lượt ngã xuống đất, chết ngay tại chỗ, cung tiễn thủ phía sau cũng thất khiếu đổ máu, linh hồn chia năm xẻ bảy.
Người thường căn bản không chịu nổi kỹ năng công kích quần thể của Thánh Giả cấp 5, một cái tinh thần đả kích, hơn ba mươi binh sĩ dũng mãnh của Thành Phòng quân liền chết ngay tại chỗ.
Trong đó Ngũ trưởng, Thập trưởng Siêu Phàm cảnh đều mất đi sức chiến đấu.
Sau khi dọn sạch quái nhỏ, Trương Nguyên Thanh búng ngón tay ‘Tách’: “Lên!”
Bốn âm thi, hai linh phó lập tức lao về phía Thành Phòng quân, các Thánh Giả Hình bộ, Thần Duệ quân, Trương Nguyên Thanh thì triệu hồi ra đoản đao, ẩn đi thân hình, tìm cơ hội đánh lén.
Trường hợp nhất thời đại loạn.
Âm thi Thánh Giả cảnh chiến lực yếu hơn linh cảnh hành giả cùng cấp bậc, tự nhiên cũng yếu hơn người tu hành cổ đại, nhưng thắng ở không sợ chết, dám lấy mạng đổi mạng, lại là Yêu Mê Hoặc luyện chế thành, cực kỳ sở trường cận chiến.
Bởi vậy, cho dù các Thánh Giả ở đây có thể áp chế âm thi, nhưng lại không cách nào trong thời gian ngắn hủy diệt đối phương.
Trương Nguyên Thanh thỉnh thoảng xuất hiện, tập kích Hỏa Ma Kiếm Khách, Ôn Thần, mỗi lần đều ở trên người kẻ địch chế tạo vết đao hiệu quả rút máu.
Sau khi đoản đao đâm trúng ngực Hỏa Ma, Trương Nguyên Thanh lại Dạ Du ẩn thân, khoác Pháp Bào Âm Dương, triệu hồi đến hai con rồng nước, sai nó hóa thành mưa to tầm tã.
Tiếp theo hắn lấy ra Lôi Thần Ấn Ký dán lên trán, thân thể dâng trào điện quang màu lam chói sáng.
Trong lúc nhất thời, điện tương bắn ra, theo nước mưa bao phủ toàn trường...
Sau khi rời Hình bộ, Anh Gà Đỏ chạy như điên bên đường, dòng người dày đặc khiến hắn không thể buông ra tốc độ. Sau khi trúng giày khiêu vũ màu đỏ đạp mạnh mấy cái, Anh Gà Đỏ một lần nữa lao lên nóc nhà, bắt đầu parkour khắp thành.