Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 2877 - Chương 2877. Bất Lương Soái (2)

Chương 2877. Bất Lương Soái (2)
Chương 2877. Bất Lương Soái (2)

“Đáng tiếc, ta bây giờ còn không cách nào đi ra ngoài.” Hắn lẩm bẩm một lát, thu hồi cảm xúc, tinh thần dao động chuyển thành bình tĩnh.

“Tiểu tử ngươi có thể đạt được yêu bài của ta, nói rõ là người có duyên, nếu ngươi là vì pháp bảo hoặc bảo tàng khác, vậy có thể rời khỏi rồi, ta cái gì cũng không cho ngươi được.”

Trương Nguyên Thanh đang tìm từ mở miệng như thế nào, trong nhẫn ngón cái của Hạ Hầu Ngạo Thiên truyền đến tinh thần dao động kích động lại vội vàng.

“... Ngài có phải Thủy Hoàng Đế hay không?”

Ý niệm trong quan tài trả lời: “Thủy Hoàng Đế à, ta không phải hắn.”

“Ngươi không phải hắn? Ngươi không phải hắn!” Phương sĩ đời Tần lẩm bẩm, giọng điệu đã cao hứng, lại có tiếc nuối, đã nhẹ nhàng thở ra, lại có không cam lòng, rất phức tạp.

Thấy phương sĩ đời Tần đắm chìm ở trong cảm xúc của mình, Trương Nguyên Thanh chủ động mở miệng hỏi: “Ngài là Bất Lương Soái đời Đường? Bất Lương Soái thời kì nữ đế?”

“Phải.”

“Ngài là lĩnh hội bí ẩn Ngũ Hành như thế nào?” Trương Nguyên Thanh đi thẳng vào vấn đề.

Ý niệm trong quan tài nhàn nhạt đáp lại: “Không thể trả lời.”

Người hữu duyên đã nói đâu? Trong lòng Trương Nguyên Thanh lảm nhảm, quay sang hỏi:

“Vậy ngài có biết tung tích Thủy Hoàng Đế hay không? Hoặc là tin tức?”

Đối với vấn đề này, ý niệm trong quan tài chỉ trả lời một câu: “Thủy Hoàng Đế là nhân vật đầu tiên từ xưa tới nay lĩnh ngộ ngũ hành chi lực, về phần tung tích của hắn, ta cũng không biết.”

Vậy thì kì quái!

Căn cứ tình báo trong phó bản “Ngũ Hành Chi Loạn”, phương thức truyền thừa ngũ hành chi lực là dựa vào “Đoạt xá”, trừ phi Bất Lương Soái là dựa vào bản thân lĩnh ngộ huyền bí ngũ hành, nếu không, hắn khẳng định cũng bị đoạt xá.

Nói như vậy không quá chuẩn xác, nên là: Bất Lương Soái chỉ là thân phận của hắn ở đời Đường, trước đó khẳng định cũng có.

Nếu như Bất Lương Soái cũng không phải Thủy Hoàng Đế, như vậy Thủy Hoàng Đế ở đâu?

Hẳn là ngũ hành tinh hoa của Thủy Hoàng Đế chôn giấu ở một góc nào đó của linh cảnh, chưa bị ai đạt được?

Nhưng cũng không có khả năng nha, dựa theo cách nói của phương sĩ đời Tần, Thủy Hoàng Đế là Nhân Tiên, mà Bất Lương Soái cũng là Nhân Tiên, Nhân Tiên liền mang ý nghĩa có được quyền hạn nhân viên quản lý.

Một phần quyền hạn nhân viên quản lý hoàn chỉnh, có lẽ có thể phân chỉa ra ba bốn vị Bán Thần sơ kỳ, nhưng không có khả năng phân chia ra ba bốn vị Bán Thần trung kỳ.

Nhiều nhất hai người.

Ở dưới tình huống hiện thế có năm vị minh chủ, quyền hạn nhân viên quản lý trong linh cảnh, hẳn là chỉ có một phần của Thủy Hoàng Đế.

Trừ phi Bất Lương Soái chính là Thủy Hoàng Đế, nhưng hắn không muốn thừa nhận.

Lúc này, phương sĩ đời Tần thở dài, nói:

“Ngươi quả thật không phải bệ hạ, ngươi nếu thật là bệ hạ, không thể không thừa nhận. Thủy Hoàng Đế hùng tài vĩ lược, cũng coi trời bằng vung, khinh thường nói dối.”

A? Hắn thật không phải Thủy Hoàng Đế? Lão già ông quá võ đoán rồi nhỉ... Trương Nguyên Thanh có chút không tin, chẳng qua hắn tương đối tín nhiệm đối với phương sĩ đời Tần.

Lần này đưa Hạ Hầu Ngạo Thiên tới, cũng là xuất phát từ suy nghĩ “nhà có một người già như có bảo bối”.

Lo lắng mình thật gặp được Bất Lương Soái, xảy ra tình huống bây giờ, không có cách nào phân biệt đối phương nói thật hay giả.

Có một lão đồ cổ ở bên người, lợi nhiều hơn hại.

Hắn không xoắn xuýt quá nhiều Bất Lương Soái có phải Thủy Hoàng Đế hay không, hỏi:

“Ngài tại sao bị phong ấn ở nơi này?”

“Vừa rồi đã nói, vì thắng được thời gian, vì trường sinh.” Ý niệm trong quan tài lập tức trầm thấp tang thương, “Từ xưa vương hầu tướng lĩnh, người dân bình thường đều khó thoát khỏi cái chết, mặc kệ ngươi tài hoa hơn người, quyền thế ngập trời, đều sẽ hóa thành cát vàng. Từ xưa nhân vật anh hùng đều theo đuổi trường sinh, ta cũng không ngoại lệ. Ta ở thời kỳ đỉnh phong đã đi xa hải ngoại, từ trong tay một đám dị tộc thu được chí bảo có thể kéo dài tuổi thọ, ta đưa nó về Trung Thổ, ra lệnh cho thợ thủ công rèn thành cái quan tài này, tự phong ấn dưới lòng đất, thẳng tới hôm nay.”

Ý niệm trong quan tài từ từ nói:

“Tự phong ấn cũng không thể hoàn toàn ngăn cản năm tháng trôi qua, nhưng ta là Nhân Tiên, tuổi thọ dài đằng đẵng, cho nên có thể chạy thi với thời gian. Dưới Nhân Tiên, cho dù tự phong ấn ở dây, trong vòng ba trăm năm cũng hóa thành băng thi.”

Hạ Hầu Ngạo Thiên nghe tới đây, theo bảo năng đưa ra nghi vấn: “Biện pháp này cũng không khó, vì sao chỉ có ngươi lựa chọn đi xa hải ngoại? Nhân Tiên từ xưa tới nay, chẳng lẽ đều là đầu gỗ?”

Ý niệm trong quan tài tựa như rất nhiều năm chưa đối thoại với ai, không dễ gì có người nói chuyện phiệm, trả lời rất nhanh:

“Bởi vì ta đạt được thần dụ của Hạo Thiên Thượng Đế, đạt được biện pháp trường sinh.”

Hạo Thiên Thượng Đế, lại là Hạo Thiên Thượng Đế! Ánh mắt Trương Nguyên Thanh co lại, Thủy Hoàng Đế chính là sau khi chế tạo ra bộ trang bị Tế Trời, ở Thái Sơn phong thiện tế trời, bởi vậy đạt được thần dụ của Hạo Thiên Thượng Đế, biết bí quyết trường sinh.

Hết chương 2877.
Bình Luận (0)
Comment