Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 2986 - Chương 2986 - Quang Minh Thần? (3)

Chương 2986 - Quang Minh Thần? (3)
Chương 2986 - Quang Minh Thần? (3)

Máu thịt khi thì bành trướng, khi thì co vào, không ngừng nhúc nhích. Sau đó, trong máu thịt mọc ra bộ ngực trĩu nặng, cái mông đầy đặn, cùng bộ phận sinh dục nữ.

Đã hương diễm lại kinh khủng, đã kinh dị lại mị hoặc.

Vô số bộ ngực, mông cùng bộ phận sinh dục xuất hiện, lít nha lít nhít, khiến người ta rùng mình.

Cái hang quanh năm suốt tháng chịu hơi thở của đầu lâu ăn mòn, xuất hiện biến dị.

Hắn bỗng nhiên hiểu nguyên nhân khí thể thôi tình sinh ra, trải qua quanh năm suôt tháng hoan du tẩm bổ, tàn linh Mỹ Thần đạt được chất dinh dưỡng, từ đó sống lại.

“Cứu, cứu tôi...”

Sau lưng truyền đến một tiếng kinh hô, hai chân tinh linh nữ vương lún vào trong thịt mềm, đang từng chút một bị cắn nuốt, dung nạp.

Phẫn nộ, không cam lòng, thống khổ, khát vọng... Trương Nguyên Thanh cảm ứng được cảm xúc của tàn linh trong đầu lâu, biết đây là bản năng khát vọng sống lại của Mỹ Thần quấy phá.

Muốn cắn nuốt linh thể Mỹ Thần, xem xem có thể đạt được tình báo gì hay không? Trong lòng Trương Nguyên Thanh hơi to gan suy nghĩ.

Không, không có khả năng tìm đường chết!

Tàn linh Bán Thần, đã cách nhiều năm, sẽ không quá mạnh, nhưng ô nhiễm nhất định rất mãnh liệt, mình phải gìn giữ trạng thái tỉnh táo lý trí chinh phục phó bản... Dự cảm ở trong cõi nào đó của Trương Nguyên Thanh, khiến hắn bỏ đi ý nghĩ lớn mật.

Hắn có loại cảm giác, nếu cắn nuốt tàn linh Mỹ Thần, trạng thái tinh thần của mình sẽ gặp vấn đề lớn.

Lúc này, cái đầu lâu chết đi vô tận năm tháng kia, vậy mà lại tỏa ra sinh cơ bừng bừng, máu thịt thối rữa biến thành da thịt trắng nõn, con ngươi tĩnh mịch xám trắng, trở nên sáng tỏ long lanh.

Ngũ quan tổ hợp lại, đẹp kinh tâm động phách.

Dục vọng của Trương Nguyên Thanh mãnh liệt đến mức không cách nào áp chế, hận không thể lao vào trong kích tình hoan du, mặc kệ đến bao nhiêu người, hoặc là tới có phải người hay không, đều có thể tiếp nhận.

Hắn không do dự nữa, mở ra tổ hợp kỹ năng Nhật Thăng cùng Liệt Dương Chiến Thần.

Ánh sáng vàng trong vắt tràn ngập mỗi một góc cái hang, bộ ngực, cái mông tròn cùng bộ phận sinh dục bị ánh nắng chiếu rọi, lập tức mất đi hoạt tính.

Khí tức của hắn trở nên cương liệt bá đạo, như là Chiến Thần uy nghiêm. Trương Nguyên Thanh ngưng tụ Nhật chi thần lực, hình thành cung cùng mũi tên, nhắm chuẩn đầu lâu Mỹ Thần, kéo dây cung, đồng thời dẫn bạo cảm xúc sợ hãi của tàn linh.

Gương mặt xinh đẹp không gì sánh được kia lộ ra sợ hãi cực hạn mãnh liệt, tiếng thét chói tai vang lên truyền ra tinh thần dao động:

“Quang Minh Thần! !”

Mũi tên màu vàng mang theo nhiệt độ cao khủng bố, trúng giữa hai hàng lông mày đầu lâu.

Trương Nguyên Thanh không cho đối phương cơ hội thở dốc, từ trong hòm đồ lấy ra một cây Lôi Mâu màu lam phát sáng, ở trong hồ quang nhảy lên ‘tanh tách’, ra sức ném.

“Ầm!”

Sấm sét nổ vang, tia sét dạng cây tràn ngập hơi thở hủy diệt bao phủ toàn bộ cái hang. Trong khoảnh khắc, bên tai Trương Nguyên Thanh truyền đến tiếng linh cảnh nhắc nhở:

« Đinh! Chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ một người của linh cảnh — Rừng Rậm Tinh Linh, số hiệu 73, độ khó đẳng cấp B, đang kết toán phần thưởng. »

« Phần thưởng đang kết toán... Thu được vật phẩm / đạo cụ: Ngọc Trai Tình Ái »

« Phần thưởng điểm kinh nghiệm: 3% »

« Nhiệm vụ chủ tuyến kết toán hoàn thành! »

« Kết toán xong! Năm phút sau rời khỏi linh cảnh... »

Tùng Hải.

Cục an ninh khu Khang Dương, Lý Đông Trạch mặc âu phục phẳng phiu màu xám nhạt, dùng đầu gậy chống gõ cửa phòng làm việc đội trưởng đại đội trị an, Trần Nguyên Quân.

“Xế chiều hôm nay có thời gian hay không?” Lý Đông Trạch mỉm cười nói: “Cậu có thể dẫn tôi đi gặp cha mẹ Lôi Nhất Binh.”

Mắt Trần Nguyên Quân sáng lên, buông xuống bút trong tay, nhíu mày nói:

“Tại sao lâu như thế?”

Mấy ngày trước, Lý Đông Trạch đưa ra một phương án: Dùng thôi miên để đánh thức ký ức của cha mẹ Lôi Nhất Bình.

Nếu như bọn họ thật sự từng hướng cục an ninh khu Khang Dương báo cảnh sát!

Trong thế giới linh cảnh hành giả, muốn khiến người ta quên một số chuyện, có rất nhiều loại biện pháp, mà phương thức đơn giản hiệu suất cao nhất, chính là thôi miên!

Thôi miên có thể khiến người ta quên một số việc, cũng có thể nhớ tới một số việc.

Trong mấy ngày này, Trần Nguyên Quân vẫn luôn chờ đợi Lý Đông Trạch trả lời.

Lý Đông Trạch nhún nhún vai, “Điều động Nhạc Sĩ cẩn hướng cấp trên xin, mà cấp trên mới tới, còn chưa hoàn toàn thích ứng khu Khang Dương làm việc. Oh, my god, mỗi một đời cấp trên của tôi đều là Kiếm Khách, Kiếm Khách coi trọng nhất quy củ, hắn nhất định phải để tôi mang từ đầu đến cuối sự việc nói rõ ràng, sau đó kiểm tra đối chiếu sự thật, sau khi xác nhận sự thật mới phê chuẩn.”

“Được rồi, phàn nàn cùng nói nhảm giữ lại làm xong việc lại nói sau.” Trần Nguyên Quân đứng dậy, sải bước đi ra ngoài, “Dẫn tôi đi gặp Nhạc Sĩ kia.”

“Cô ấy ngay tại bên ngoài tòa nhà hành chính.” Lý Đông Trạch chống gậy, ở phía trước dẫn đường.

Bình Luận (0)
Comment