Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 331 - 【Vip】 Thăm Dò Cung Chủ (1)

【VIP】 Thăm dò cung chủ (1) 【VIP】 Thăm dò cung chủ (1)

Biệt thự vùng ngoại thành.

Phòng khách lầu một, Lý Hiển Tông kéo một cái ghế dựa cao, ngồi ở trong phòng khách.

Trên sô pha mềm mại đàn hồi, có cô gái trưởng thành quyến rũ lười biếng nằm nghiêng, cô đeo kính râm, ngũ quan xinh đẹp sang chảnh, tư thái cao ngạo lạnh lùng nghiêm túc cực kỳ giống chủ nhiệm lớp.

Nhưng dưới áo lụa mỏng manh, thân thể yểu điệu, lại hình thành tương phản rõ ràng với khí chất.

Với đàn ông bình thường mà nói, vưu vật xinh đẹp như thế, đủ để làm họ miệng khô lưỡi khô, ‘ciu’ không động đậy thì thôi, cho dù người đồng đạo* nhiều đếm không xuể, cũng vui vẻ chịu đựng.

* 1 cách chơi chữ của tác giả, ở đây nói về việc cô gái này đã có quá nhiều người đàn ông...

Nhưng Lý Hiển Tông không chút dao động vì sắc đẹp, nói mục đích mình đến gặp:

“Tôi cần một món đạo cụ khắc chế linh thể cao cấp, ít nhất là cảnh giới Thánh giả.”

Ikawa nằm nghiêng, cánh tay trắng như tuyết chống đỡ đầu, giọng lạnh nhạt: “Hai mươi triệu tiền mặt, hoặc là đạo cụ, tài liệu cùng cấp bậc.”

Lý Hiển Tông nhếch nhếch miệng: “Không có tiền.”

Nếu không cân nhắc giá trị đạo đức, đối với Yêu mê hoặc mà nói, phương thức kiếm tiền nhanh nhất là thành lập “giáo phái”, mê hoặc lượng lớn dân chúng cúng bái, liền có thể trong ngắn hạn tích góp lượng lớn tiền mặt.

Mà tuyến đường tương đối đáng tin, là mê hoặc dân chúng, tụ tập tín đồ, sau đó thành lập công ty, lấy thủ đoạn hợp pháp kiếm tiền.

Nhưng như vậy, liền phải đối mặt phiêu lưu bị chính phủ tra ra manh mối, rất có thể tâm huyết nhiều năm chảy về biển đông. Tiếp đó chính là, đại bộ phận Yêu mê hoặc không có tinh lực, không có hứng thú, cũng không có năng lực kinh doanh công ty.

Ikawa sớm có dự liệu, cười nhạo nói:

“Trong ba nghề nghiệp lớn, chỉ có Binh Chủ giáo các người nghèo nhất, cả đầu óc chỉ là giết người phá phách.”

Cô trước mặt Lý Hiển Tông, thò tay vào khe núi trắng muốt, lấy ra một cái hộp kim, trong hộp có ba cái kim nhỏ màu đen sì, nói:

“Tôi đề nghị anh chọn vật phẩm tiêu hao, ba cây Kim Phá Hồn, ba triệu tiền mặt, cũng có thể dùng đạo cụ cùng tài liệu đồng giá thay, có thể làm bị thương nặng linh thể cấp 4, linh thể cấp 5 cũng sẽ bị thương tổn không nhỏ, về phần cấp 6 sao...”

Cô khẽ cười nói: “Nghĩ hẳn anh cũng là có đầu óc, sẽ không trêu chọc kẻ địch cấp bậc đó.”

“Thành giao, trong vòng 3 ngày cho cô.” Lý Hiển Tông nói.

“Không không không!” Ikawa lắc lắc ngón tay:

“Anh còn nợ tôi mười hành giả hợp pháp cường tráng khỏe mạnh, đây là thứ anh hứa hẹn cho tôi, chờ anh mang hành giả hợp pháp bắt tới đây cho tôi, tôi mới có thể tiến hành giao dịch một bước tiếp theo với anh.”

“Vì thay anh ngăn trở Phó Thanh Dương, tôi đã bị thương không nhẹ, Phó Thanh Dương không hổ là cường giả số một số hai của thế hệ trẻ tuổi Ngũ Hành minh.”

Nói tới đây, sắc mặt cô chợt toát ra ửng hồng, kẹp chặt hai chân, si mê nói:

“Kiếm thế của hắn không thể ngăn cản, như núi đổ, như sóng thần. Quá sướng, đây mới là cực hạn thể nghiệm...” Lý Hiển Tông nhìn vẻ mặt bệnh trạng của đối phương, trong lòng mắng một tiếng: Biến thái!

“Được, tôi sẽ ở trong nửa tháng bắt đến cho cô mười hành giả hợp pháp.”

Hắn cần lấy được đạo cụ nhằm vào linh thể đẳng cấp cao, cho dù là vật phẩm tiêu hao, chỉ có như vậy, mới có thể đối phó con bài chưa lật của Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Trước khi phó bản giết chóc cỡ lớn mở ra, hắn phải tận khả năng tăng lên bản thân.

Săn giết Nguyên Thủy Thiên Tôn, đầu tiên là có thể rèn luyện bản thân, nhanh chóng nâng cao mình. Tiếp theo tiền thưởng hậu hĩnh, tiền thưởng và đạo cụ đủ mê người. Cuối cùng, đạo cụ trên người tiểu tử đó rất nhiều, giàu chảy mỡ.

Cho dù không có nhiệm vụ thí luyện lần này, Lý Hiển Tông cũng sẽ thử săn giết Nguyên Thủy Thiên Tôn

Khách sạn Hoa Vũ.

Quán cà phê có được ban công lộ thiên, dưới ô che nắng, Tạ Linh Hi cầm muỗng nhỏ bằng bạc, nhẹ nhàng quấy cà phê, đá ở vách chén va chạm ra tiếng vang thanh thúy.

“Nguyên Thủy ca ca, anh rất lâu chưa liên hệ em rồi.”

Tạ Linh Hi bĩu môi, ấm ức nói: “Người ta ở lại Tùng Hải vì anh đấy, nhưng anh vì sao luôn lạnh nhạt với em vậy.”

Trương Nguyên Thanh đối diện cái bàn nhỏ bừng tỉnh đại ngộ: “Thì ra là như thế, vậy là anh không đúng, anh không nên lạnh nhạt em. Đi, anh đưa em trở về phòng, để em biết ca ca nóng bao nhiêu.”

“Đáng ghét!” Bé trà xanh che miệng cười khẽ, bỗng nhiên cau cái mũi, nói: “Nguyên Thủy ca ca, anh bộ dạng này không đẹp trai một chút nào, em vẫn là thích bộ dáng ban đầu của anh.”

Trương Nguyên Thanh lại dịch dung thành Vương Thái, bộ dáng chất phác ngũ quan bình thường, vẻ mặt không giỏi quan hệ.

“Thuyền cẩn thận dùng vạn năm, em hẳn là biết Lý Hiển Tông đã nhằm vào anh.” Trương Nguyên Thanh uống một ngụm cà phê.

Tạ Linh Hi liền nói: “Nguyên Thủy ca ca, em nghe nói anh ngày hôm qua một mình một ngựa xông vào bệnh viện, bằng sức một người đánh gục kẻ bắt cóc, cuốn lấy Lý Hiển Tông, làm ra cống hiến thật lớn cho chính phủ giải cứu con tin, thật lợi hại nha.”

Bình Luận (0)
Comment