Hắn chú ý tin tức, chính là đang xem Ma Nhãn Thiên Vương sẽ gây ra chuyện lớn hay không, kết quả thật đúng là để hắn đoán trúng.
Lý Đông Trạch trả lời tin nhắn rất nhanh:
“Đúng vậy. Cẩu trưởng lão cùng Phó bách phu trưởng đã âm thầm truy tung, hy vọng có thể tìm được hắn đi.”
Quả nhiên là hắn. Trương Nguyên Thanh nhập tin nhắn: “Hắn vì sao phải giết hại công ty tài chính kia?”
Lý Đông Trạch: “Tạm thời không rõ, người của văn phòng cảnh sát còn đang điều tra, nhưng từ tin tức trước mắt thu thập được đến xem, công ty này thành phần không quá sạch sẽ, là một công ty cho vay, về phần bọn họ làm sao chọc tới Ma Nhãn, còn phải tiếp tục điều tra.”
“Biết rồi.” Trương Nguyên Thanh thấp thỏm lo âu nói: “Vậy Ma Nhãn có thể nhằm vào văn phòng cảnh sát hay không? Em là người đội 2, hắn hẳn là biết địa chỉ làm việc của đội 2, mọi người sẽ rất nguy hiểm.”
Địa chỉ làm việc của đội 2 ở văn phòng cảnh sát khu Khang Dương, cái này không tính là bí mật, nghề nghiệp tà ác bình thường chưa chắc biết, nhưng lấy thủ đoạn cùng thân phận của Ma Nhãn Thiên Vương, muốn điều tra, không khó.
Lý Đông Trạch trả lời:
“A, chúng ta có hạt giống Hoa Nổ, khí tức của nó cực kỳ đậm, Ma Nhãn Thiên Vương không thể không cảm ứng được, hắn sẽ không vì giết mấy con kiến không liên quan đi mạo hiểm điểm đạo đức quét sạch.
“Đây cũng là điều bách phu trưởng muốn, dù sao không thể thật sự để hạt giống nổ tung, vậy sẽ chết không ít người. Hơn nữa, hôm nay xảy ra huyết án này, điểm đạo đức của Ma Nhãn trừ không ít, nghĩ hẳn sẽ yên tĩnh một đoạn thời gian, sẽ không tiếp tục giết người nữa.”
Đang trò chuyện, ngoài phòng khách truyền đến tiếng nhập mật mã, cửa chống trộm lập tức mở ra.
Trần Nguyên Quân xách túi công văn, vẻ mặt mỏi mệt tiến vào.
Trương Nguyên Thanh trả lời một tin: “ Thập trưởng thời kì phi thường, mọi việc cẩn thận.”
Sau đó thu hồi điện thoại di động nói: “Anh, sao giờ mới về?”
“Đơn vị có việc.” Trần Nguyên Quân đặt túi công văn ở trên bàn trà, ngồi xuống ở bên bàn ăn, hô: “Bà nội, xới cháu bát cơm với, chết đói rồi.”
Vừa nghe nói thảm án tòa nhà Vinh Sang, Trương Nguyên Thanh vội vàng đến cạnh bàn ăn ngồi xuống, hóng hớt nói:
“Là vì vụ án công ty tài chính kia sao, tòa nhà Vinh Sang, vừa rồi trong thời sự nói.”
Trần Nguyên Quân nhíu mày theo thói quen, tỏ ra càng thêm tang thương, thở dài nói:
“Không chỉ một cái này, hôm nay nhiều việc. Sở trưởng văn phòng cảnh sát của anh nhảy lầu rồi.”
“Cái gì?” Trương Nguyên Thanh ngẩn ra.
Ông ngoại bên kia phòng khách cũng quay đầu nhìn lại.
Lúc này, bà ngoại bưng một bát cơm đi ra, vừa đưa qua, vừa hóng:
“Sở trưởng nhảy lầu? Còn có chuyện này?”
Bà ngoại ở trên hóng chuyện, chưa bao giờ kém ai.
Trần Nguyên Quân vốn không muốn nói, nhưng bà nội vẻ mặt cảm thấy hứng thú, hắn nếu từ chối trả lời, bát cơm này trong tay quá nửa phải bị thu hồi. Bà nội làm ra được loại chuyện này
“Chính là Chu Yến ngày hôm qua từng tán gẫu.” Trần Nguyên Quân lùa một miếng cơm, vừa ăn vừa nói: “Cái người bị người ta tố cáo tham ô nhận hối lộ làm ô dù cho công ty cho vay.”
Bà ngoại tò mò nói: “Sao lại nhảy lầu?”
Công ty cho vay, Chu Yến, huyết án tòa nhà Vinh Sang... Trương Nguyên Thanh thầm nhủ, khéo như vậy?
Không đợi Trần Nguyên Quân mở miệng, ông ngoại ngồi ở sô pha nơi xa trầm giọng hỏi:
“Cô ta có phải có liên quan với công ty tài chính kia ở tòa nhà Vinh Sang hay không?”
Tuy không làm trị an viên rất nhiều năm rồi, nhưng khứu giác của ông ngoại vẫn sâu sắc như cũ.
Trần Nguyên Quân khẽ gật đầu: “Công ty kia, chính là bình đài cho vay bà ta bao che.”
“Ồ!” Ông ngoại xoay đầu trở về, nhàn nhạt bình luận: “Chết không đáng tiếc.”
Ông không muốn nói nữa, tập trung xem TV.
Bà ngoại ngồi ở bên cạnh bàn, lúc nói cái này lúc nói cái kia, hỏi hồi lâu, cảm giác hiểu biết tương đối rồi, dặn dò: “Ăn cho no vào.”
Quay đầu liền vào phòng con gái chia sẻ chuyện hóng được.
Trương Nguyên Thanh thì đi buồng vệ sinh rửa mặt, đánh răng rửa mặt xong, trở lại phòng triệu hồi ra Tiểu Đậu Bỉ tự do hoạt động, bản thân nằm ở trên giường, nhìn trần nhà ngẩn người.
Phong cách của Ma Nhãn quả thật giống Chỉ Sát cung chủ nói như vậy. Chậc chậc, một hơi giết hai mươi tám người, không, hai mươi chín người, chính là hai mươi chín điểm đạo đức, hắn sắp tới hẳn là sẽ không giết người lung tung, sẽ lựa chọn ẩn núp làm việc tốt, muốn tìm hắn càng khó, mà trong khoảng trống này, hắn không chừng sẽ chuyển dời tinh lực đến trên việc tìm mình cùng Chỉ Sát cung chủ.
Mặt khác Binh Chủ giáo tin tức linh thông như vậy sao? Mình chẳng phải là càng thêm nguy hiểm?
***
“Ting.”
Tiếng nhắc nhở của điện thoại di động vang lên.
Ma Nhãn Thiên Vương lấy ra điện thoại di động xem tin nhắn:
“Thiên Vương, thuộc hạ vừa tìm hiểu được một tin tức, hơn một tháng trước, Âu Hướng Vinh bị Phán Quan Mắt Quỷ khống chế, là chết ở đại học Tùng Hải. Nguyên Thủy Thiên Tôn giết hắn có khả năng là sinh viên đại học Tùng Hải.”