Đại học Tùng Hải... Ma Nhãn Thiên Vương trả lời tin nhắn:
“Có thể kiếm được ảnh chụp Nguyên Thủy Thiên Tôn không?”
“Xin lỗi, người từng gặp Nguyên Thủy Thiên Tôn không nhiều, cơ bản đều là người chính phủ, chúng ta không kiếm được, ít nhất trong thời gian ngắn không kiếm được.”
Ma Nhãn Thiên Vương đọc xong, không trả lời nữa, thu hồi điện thoại di động.
Không có ảnh chụp cũng không sao cả, hắn hoàn toàn có thể đi đại học Tùng Hải cắm điểm.
***
11 giờ khuya, khách sạn Vô Ngân.
Tiếng chuông chói tai đánh thức Tiểu Viên đang mơ màng, cô cầm lấy điện thoại di động tủ đầu giường, biểu hiện người gọi tới là Khấu Bắc Nguyệt!
Tiểu Viên nhíu lại chân mày tinh xảo, nhận cuộc gọi, lạnh như băng nói:
“Cậu còn có mặt mũi tìm tôi?”
“Tiểu, Tiểu Viên.” Trong điện thoại truyền đến thanh âm xấu hổ lại trầm thấp của thiếu niên, mang theo một chút lo âu.
Tiểu Viên im lặng một giây, nói: “Chuyện gì nói mau.”
“Tôi, tôi bị kẻ thù vây ở trong câu lạc bộ đêm, bọn họ đang lùng bắt tôi, tôi chống đỡ không được bao lâu.” Tiếng Khấu Bắc Nguyệt đè rất thấp.
Tiểu Viên bật dậy, sắc mặt trở nên nghiêm túc: “Nói cho tôi biết vị trí, lập tức!”
“Khu Khang Dương, hộp đêm Hồng Long đường Bạch Hạnh.” Khấu Bắc Nguyệt thấp giọng nói:
“Tôi không phải đến cầu cứu, không còn kịp rồi, cô không chạy tới được. Tôi một mình ám sát hành giả chính phủ, đã trái với quy củ Vô Ngân đại sư đặt ra, ông ấy không có khả năng cứu tôi.
“Lần này là tôi quá xúc động, tôi không nghĩ tới đối phương đã sớm phát hiện tôi tồn tại. Tôi gọi điện thoại chính là muốn nói cho cô, tôi vẫn luôn coi cô như mẹ để đối đãi, tôi tính tình không tốt, nóng nảy bốc đồng, sau khi chị tôi chết, chỉ có cô không chán ghét tôi, chịu được tính tình thối của tôi, tôi rất xin lỗi.”
Hắn nói rất nhiều, nhưng Tiểu Viên cũng chưa nghe vào tai một câu nào cả.
Tâm tình cô chìm vào đáy vực.
Từ thành phố Kim Sơn đến Tùng Hải, ít nhất cũng cần bốn mươi phút lộ trình, chạy qua căn bản không kịp.
Vô Ngân đại sư từng đặt ra quy củ, không thể thâm giao cùng nghề nghiệp tà ác, không thể chủ động xảy ra xung đột với chính phủ, phải quên đi quá khứ, gác lại quá khứ, mới có thể cứu rỗi bản thân.
Khấu Bắc Nguyệt phá hỏng quy củ, Vô Ngân đại sư là không có khả năng cứu hắn.
Làm sao bây giờ, còn có ai có thể cứu hắn? Tiểu Viên lạnh mặt, suy nghĩ chuyển động rất nhanh.
Khu Khang Dương?
Cô bỗng nhiên nghĩ tới Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn là thành viên đội 2 khu Khang Dương, hắn chưa chắc ở khu Khang Dương, nhưng trong người mình có thể liên hệ được, trước mắt có thể giành giật từng giây giúp đỡ, chỉ có hắn.
Kỹ năng Thần dạ du rất am hiểu ẩn núp, hắn là lựa chọn rất tốt, nhưng Nguyên Thủy Thiên Tôn là người chính phủ, khẳng định không muốn nổi lên xung đột với hành giả chính phủ, có cách nào có thể chỉ cứu người không xung đột?
Mình ở nơi này nghĩ suông không có ý nghĩa, nói tình huống cho hắn, để hắn làm quyết định, lần này có được hay không, mình đều nợ hắn một cái nhân tình, chuyện thêm bang phái không thể từ chối nữa. Suy nghĩ chuyển động rất nhanh, giọng điệu Tiểu Viên trong bình tĩnh lộ ra nghiêm khắc: “Nói một chút tình huống của cậu bên kia.”
“Bọn họ có sáu người, ba người thủ cửa ra, ba người khác ở trong hộp đêm lùng bắt tôi, tôi bị bọn họ đả thương rồi, chỉ có thể trốn. Bọn họ thông qua thân phận chính phủ, đã khống chế nhân viên bảo vệ hộp đêm, giúp đỡ điều tra.” Khấu Bắc Nguyệt thấp giọng nói:
“Hộp đêm rất lớn, tôi bây giờ còn có thể trốn, nhưng không có cách nào kiên trì quá lâu, hơn nữa bọn họ khẳng định thông báo văn phòng cảnh sát cùng hành giả chính phủ khác, đội ngũ lớn có lẽ đã đang tập kết.
Chờ nhân viên chính phủ hoàn toàn phong tỏa hộp đêm, thời điểm chết của hắn liền tới.
Tiểu Viên yên lặng nghe xong, giọng lạnh lùng cảnh báo: “Cậu bây giờ trốn kỹ, cố gắng kéo dài thời gian, chỉnh điện thoại di động thành tắt chuông, chú ý động tĩnh của điện thoại di động mọi lúc. Có thể có người sẽ liên hệ cậu.”
“Tiểu Viên, cô có biện pháp cứu tôi?”
“Không biết, xem mạng bản thân cậu có cứng hay không đã.” Tiểu Viên cố nhịn không mắng chửi, tắt điện thoại. Cô mở ra nhật ký trò chuyện, chuẩn xác tìm được số của Nguyên Thủy Thiên Tôn, click gọi.
“Đêm dài miên man dì Tiểu Viên nhớ tôi?”
Trong loa truyền đến Nguyên Thủy Thiên Tôn trêu chọc như rất thân quen, cùng với hiệu quả âm thanh dâng trào kịch liệt, không biết đang xem TV hay là chơi game.
Tiểu Viên có đôi khi rất chán ghét tính cách tự nhiên như ruồi này của hắn, tự tiện kết luận cho thân phận của cô, dì cái gì mà dì, không thể là chị sao?
Hít sâu một hơi, dì Tiểu Viên không khách sáo cùng nói chuyện phiếm, đi thẳng vào vấn đề nói:
“Tôi đêm nay chuẩn bị giết một kẻ thù, là một vị chấp sự của chính phủ các người, nhưng người ta tựa như sớm có đoán trước, đánh lén chưa thành công. Trước mắt bị nhốt ở khu Khang Dương, đường Bạch Hạnh hộp đêm Hồng Long. Cậu có thể hỗ trợ không?”