Trong sân lớn cỏ xanh mơn mởn, Bill Tarantino bỗng quay đầu, nhìn về phía tây của biệt thự.
“Làm sao vậy?”Annie dò hỏi.
Bill Tarantino thu hồi ánh mắt, mỉm cười nói: “Vừa rồi tựa như có người đang chăm chú nhìn chúng ta.”
Annie lộ ra một nụ cười quyến rũ: “Nhìn chăm chú chúng ta không phải rất bình thường sao, ai có thể ngăn cản sức quyến rũ của tôi đây?”
Bill thu hồi ánh mắt: “Quả thật như thế, cô gái xinh đẹp như vậy, có thể phát huy mỹ mạo của cô, dụ hoặc được thiếu gia Phó gia, tranh thủ được ích lợi lớn nhất cho chúng tay hay không?”
“Đương nhiên!” Annie cười nói.
Một giờ sau, Trương Nguyên Thanh mặt mũi bầm dập rời khỏi phòng chiến đấu, tiến vào phòng tắm vòi sen cách vách xối nước tắm.
Thật là, xuống tay không nhẹ không nặng, mình chưa thi triển ra Long Trảo Thủ giang hồ thất truyền nhiều năm đối với cô ấy mà... Trương Nguyên Thanh trở lại phòng khách, ở cửa hướng ra ngoài nhìn xung quanh, phát hiện chiếc xe sang màu đen vẫn còn đó.
Liền tiến vào nhà ăn, hưởng dụng thức ăn em gái tai thỏ chuẩn bị, bổ sung thể lực.
Hắn cắt xuống một miếng thịt bò, đặt vào miệng chậm rãi nhai nuốt, đột nhiên nghĩ đến gia tộc Phó Thanh Dương, ở nước ngoài có sản nghiệp khổng lồ, gã này lúc tuổi nhỏ giống với Quan Nhã đều là lớn lên ở nước ngoài.
Như vậy hắn có qua lại với Linh Cảnh Hành Giả nước ngoài, trái lại cũng bình thường.
Trương Nguyên Thanh nhai kỹ nuốt chậm ăn hết một miếng thịt bò, bưng lên bát chứa đầy khoai tây nghiền, múc từng thìa, khoai tây nghiền mềm mại thơm phức trộn nước tương tính chất đặc biệt cùng hương vị hồ tiêu, mặn nhạt vừa phải, dư vị vô cùng.
Khi ăn xong khoai tây nghiền, phương hướng cầu thang truyền đến một đợt tiếng bước chân, cùng với giọng Linh Quân ân cần:
“Tiểu thư Annie, đừng vội vã rời khỏi mà, không biết tôi có vinh hạnh, mời cô cùng ăn bữa tối hay không? Phó Thanh Dương là tên biến thái cấm dục, không hiểu tôn trọng phụ nữ, nhưng tôi hiểu, tiểu thư Annie, tiểu thư Annie?”
Trương Nguyên Thanh vội vàng thò ra nửa cái đầu, hướng ra ngoài nhìn, chỉ thấy ngài Bill cùng tiểu thư Annie sải bước đi ra ngoài, như một khắc cũng không muốn dừng lại. Linh Quân đi dép xỏ ngón lon ton đi theo bên người, trái một câu tiểu thư Annie, phải một câu cùng ăn bữa tối.
Tràn đầy tác phong chó liếm.
Tiếc nuối là, Linh Quân thái tử gia ân cần, cũng chưa đổi lấy từ Annie nhìn thêm cho dù chỉ một cái, vào xe sang chạy ra khỏi vịnh Phó gia.
Trương Nguyên Thanh xiên một cây xúc xích bóng mỡ đi ra, cười nói:
“Gái Tây bề ngoài tuy không tệ, nhưng tính tình quá dữ, lại mắt cao hơn đỉnh, nhìn qua rất khó khống chế. Linh Quân thiếu gia vẫn là tiếp tục ‘tắm ao ta’ đi.”
Linh Quân nhún nhún vai, nằm tựa lên sô pha mềm mại: “Tính tình dữ hay không tôi không biết, nhưng ánh mắt quả thật cao, chướng mắt Linh Cảnh Hành Giả bình thường.”
“Bình thường?” Trương Nguyên Thanh nuốt miếng xúc xích: “Anh chưa nói cho cô ấy thân phận của anh sao? Ngài chính là thái tử gia số một số hai bản thổ đại lục.”
Linh Quân cười “Ha ha” hai tiếng: “Tôi trêu cô ấy thôi, trong cuộc sống có trăm ngàn bông hoa đẹp đáng giá thưởng thức kỹ càng, chỉ có cô gái của Hiệp Hội Mỹ Thần không thể đụng vào, bọn họ là hoa hồng có gai. Ừm, Hiệp Hội Mỹ Thần cậu biết chứ, là một đám nghề nghiệp “ái dục” tạo thành.
“Nữ giới nghề nghiệp này có một kỹ năng, có thể hướng người khác giới từng xảy ra quan hệ đòi lấy một sự trả giá, cho nên cao tầng Hiệp Hội Mỹ Thần, mỗi kẻ đều là trai bao 3000, không, là người tình khắp nơi, bọn họ dựa vào việc ngủ với đàn ông, ở nước ngoài hô mưa gọi gió.”
Trương Nguyên Thanh phối hợp lộ ra vẻ mặt chấn động: “Trên đời này còn có nghề nghiệp như vậy, kỹ năng này là giai đoạn nào, Thánh Giả hay Siêu Phàm?”
“Tôi nhớ tựa như là giai đoạn Siêu Phàm. Ài, vừa rồi Annie kia, tôi không nhìn lầm, hẳn là cảnh giới Thánh Giả, đáng tiếc nha...” Linh Quân nói.
Nếu là vưu vật giai đoạn Siêu Phàm, hắn có thể dựa vào đẳng cấp tiến hành áp chế, cưỡng ép chơi miễn phí, từ chối trả giá.
Cùng cấp bậc lại không được.
“Bọn họ là Linh Cảnh Hành Giả nước ngoài à? Tới nơi này làm cái gì?” Trương Nguyên Thanh nhân cơ hội tìm hiểu.
“Nghề nghiệp Hư Không còn có thể làm cái gì, đương nhiên là làm ăn. Phân bộ Tùng Hải hàng năm đều sẽ mang một ít đạo cụ cùng tài liệu tỷ lệ giá trị trên hiệu quả thấp, hoặc lượng tồn quá nhiều sửa sang lại bán ra. Nghề nghiệp Hư Không là thương nhân trong thế giới linh cảnh, bọn họ đối với mậu dịch có si mê mãnh liệt, bởi vậy, công hội thương nhân do nghề nghiệp Hư Không tạo thành, có tồn kho vượt xa toàn bộ tổ chức trên đời, chủng loại cũng rất phong phú.
“Chỉ cần cậu trả nổi tiền, đạo cụ, tài liệu các nghề nghiệp lớn, đều có thể từ chỗ bọn họ mua được. Tháng sáu, tháng mười hai hàng năm chính là thời điểm giao dịch, trưởng lão đương nhiên sẽ không quản những việc nhỏ này, sau khi Phó Thanh Dương đến đây, nhiệm vụ mậu dịch liền giao cho hắn. Vừa rồi Annie kia, lúc đàm phán không ngừng đá lông nheo, ý đồ dùng sắc đẹp ăn mòn đồng chí Phó của chúng ta, dụng tâm hiểm ác nha.”