Thành tích của anh họ là đủ lên đại đội trưởng, nhưng Tùng Hải có tiếng dựa vào quan hệ dựa vào tư cách và sự từng trải, thăng chức khó khăn, không có ngoại lực trợ giúp, muốn thăng chức có chút khó khăn. Mình qua đoạn thời gian nữa hỏi Quan Nhã một chút, xem cô ấy có mối quan hệ hay không.
Mình phá huỷ Đồng Tước lâu, lập công lớn, phần công lao này phân bộ còn chưa đổi cho mình, vừa lúc có thể đưa ra yêu cầu một chút. Tuy Ngũ Hành minh không quản việc trong thể chế, nhưng quy định là quy định, quy định không ngăn được nhân tình lui tới.
Cơm nước xong, Trương Nguyên Thanh sau khi rửa mặt, trở lại phòng nằm xuống, yên lặng đeo khẩu trang “Kẻ Trầm Mặc”. Về sau trừ ăn cơm cùng chiến đấu, khẩu trang không thể tháo ra.
Nháy mắt đeo khẩu trang, một cơn mỏi mệt vô cùng ập tới, tinh khí thần của hắn hết thảy “thoái hóa” thành người thường, linh thể, thể chất cùng kỹ năng, toàn bộ bị phong ấn.
A, đạo cụ giai đoạn Siêu Phàm đã có năng lực này, nghề nghiệp tà ác của nước ngoài có chút khủng bố nha, không biết nghề nghiệp tên gọi là gì. Trương Nguyên Thanh âm thầm líu lưỡi. Chẳng qua, dựa theo linh cảnh đặt ra, nghề nghiệp tà ác của nước ngoài, chỉ sợ cũng mạnh hơn nghề nghiệp hợp pháp.
Cũng không biết trong nghề nghiệp hợp pháp, có nghề nghiệp đỉnh phong tương tự Thần Dạ Du hay không.
“Linh cảnh có ba khu lớn, theo lý thuyết, mỗi khu đều có nghề nghiệp tà ác, nếu số lượng đều là ba, số lượng nghề nghiệp tà ác tổng cộng là chín. Nghề nghiệp hợp pháp thì càng nhiều hơn, thực muốn kiến thức một chút nghề nghiệp của nước ngoài.”
Trương Nguyên Thanh đang lúc nghĩ ngợi lung tung, bên tai truyền đến tiếng linh cảnh nhắc nhở: “Đinh! Phó Thanh Dương mời ngài gia nhập Bạch Hổ Vệ. “
Cùng lúc đó, tầm mắt cũng bắn ra khung đối thoại màu lam—— xác định or từ chối. Ồ, bách phu trưởng họp xong rồi? Các Bạch Hổ Vệ đồng ý mình gia nhập?
Trương Nguyên Thanh click “Xác định” .
“Đinh, ngài đã gia nhập Bạch Hổ Vệ, xin đọc kỹ bang quy, có thể ở trong ô kho hàng xem xét phúc lợi bang phái.”
Trương Nguyên Thanh vội vàng mở ra thuộc tính nhân vật, ở một ô “bang phái” kia, tìm được “Bạch Hổ Vệ”, click, giới thiệu cùng bang quy của Bạch Hổ Vệ nhảy ra.
Bang quy của Bạch Hổ Vệ rất đơn giản, không thể lạm sát, không thể bắt nạt người nhỏ yếu, không thể làm bạn với nghề nghiệp tà ác, không thể vi phạm hệ thống luật pháp, không thể bán đứng huynh đệ bang phái, tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận hợp pháp, trung với mệnh lệnh của bang chủ.
Về phần phúc lợi, trừ thêm vào có một phần tiền lương đối ứng chức vị Ngũ Hành minh, ở thành thị tuyến 1 hoặc tuyến 2 phân phối một căn nhà giá trị hai mươi triệu, tiếp đó chính là có một câu lạc bộ chuyên môn phục vụ cho Bạch Hổ Vệ.
Tiếp theo, Trương Nguyên Thanh mở ra kho hàng bang phái, một câu “Cái đệch” liền thốt ra.
Kho hàng bang phái bốn mươi ô, bên trong chất đầy đạo cụ cùng tài liệu, bao quát bảy nghề nghiệp hợp pháp, ba nghề nghiệp tà ác, cùng với đạo cụ nghề nghiệp nước ngoài hắn chưa biết. Chỉ đồ trong một kho hàng này, tổng giá trị ít nhất mấy tỷ.
Trương Nguyên Thanh yên lặng mở ra kho hàng “Vong Giả Quy Lai”, nhìn thoáng qua bù nhìn cùng Bình Xịt Kẻ Bền Bỉ, trong lòng yên lặng rơi lệ. Phó Thanh Dương khiến hắn thấy được thế giới bất công.
“Leng keng!”
Điện thoại di động vang, là nhắc nhở có tin nhắn.
Trương Nguyên Thanh đóng cửa kho hàng bang phái, nắm lên điện thoại di động xem tin nhắn. “Phó Thanh Dương mời bạn gia nhập diễn đàn tán gẫu.”
Diễn đàn mới thêm tên là “Bạch Hổ Vệ”, thành viên mười sáu người.
Linh Quân: “Người mới đến rồi, người mới mau phát lì xì.”
Quét Ngang Thiên Hạ: “Người mới đến rồi, mau phát lì xi, tốt nhất kèm một tấm ảnh chụp mặc đồ nữ.”
Thất Thứ Lang: “Phát lì xì đi, phát xong đi ngủ.”
Loại phong trào lệch lạc vào diễn đàn phát lì xì này, đã trải rộng cả thế giới rồi sao, Linh Cảnh Hành Giả cũng chơi trò này? Trương Nguyên Thanh khóe miệng giật giật, tâm không cam tình không nguyện phát ra một trăm tệ tiền lì xì.
Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Các vị đại ca, lễ nhẹ tình ý nặng.”
Tiền lì xì trong ba giây lĩnh xong toàn bộ.
Linh Quân: “Mười đồng, cũng không tệ lắm, cảm ơn ông chủ, @ Nguyên Thủy Thiên Tôn, các Bạch Hổ trong group đều là Thánh Giả, liếm cho tốt, về sau có phiền toái tìm bọn họ hỗ trợ.”
A? Ai cũng Thánh Giả sao? ! Trương Nguyên Thanh cả kinh.
Tuy biết Bạch Hổ Vệ của Phó Thanh Dương, chất lượng khẳng định không thấp, nhưng ai cũng Thánh Giả là điều hắn không ngờ.
Phó Thanh Dương: “Có lẽ không qua bao lâu, sẽ là các người liếm hắn.”
Thất Thứ Lang: “Lão đại, lời này của anh quá phận rồi, Nguyên Thủy Thiên Tôn tuy thiên phú rất mạnh, nhưng chúng ta cũng không phải ngồi không nha.”
Tiểu Não Phủ (từ đồng âm với Tiểu Lão Hổ): “Nói, Nguyên Thủy Thiên Tôn là Thần Dạ Du cấp 3 đúng không, lão đại cho rằng cậu có thể ở trong phó bản giết chóc giữa năm tấn thăng Thánh Giả, lúc này mới đặc biệt mời cậu. Nhưng nếu tôi nhớ không lầm, cậu là ở trong trấn Âm Dương tấn thăng cấp 3.”