Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 533 - 【Vip】 Nhặt Xác (4)

【VIP】 Nhặt xác (4) 【VIP】 Nhặt xác (4)

Khách sạn Hoa Thái

Tạ Linh Hi như tiểu thị nữ đứng ở cạnh bàn, thò đầu nhìn bảng xếp hạng, không vui nói: “Cái gì chứ, Nguyên Thủy ca ca của em mới xếp 11? Em cảm thấy giai đoạn Siêu Phàm không có ai có thể đánh thắng được hắn!

Chỉ Sát cung chủ mặc váy đỏ lười biếng ngồi ở bên cạnh bàn, bàn tay trắng nõn gõ bàn phím, vừa chăm chú nhìn màn hình máy tính, vừa thản nhiên nói: “Nguyên Thủy Thiên Tôn không ở nơi này, thu lại một chút tác phong trà xanh của em.”

Tạ Linh Hi ấm ức nói: “Chị cung chủ, sao chị nói người ta như vậy, người ta nói đều là lời thật lòng.”

Chỉ Sát cung chủ thản nhiên “Ừm” một tiếng: “Chị quên, sự trà xanh của em đã xâm nhập xương tủy, thói quen thành tự nhiên.

”Hừ!” Tạ Linh Hi vô lực giải thích, cau cái mũi.

Lúc này, điện thoại di động Tạ Linh Hi đặt ở bên cạnh bàn vang, biểu hiện người gọi tới: Ông già.

“Bố em.” Cô cầm lấy điện thoại di động, nhỏ giọng nói một tiếng với Chỉ Sát cung chủ, đợi đối phương gật đầu, lúc này mới tiếp nghe điện thoại.

“Linh Hi à, bố sắp tới sẽ vào linh cảnh, không có thời gian đi xem thi đấu lôi đài chính phủ tổ chức. Vé vào cửa chuyển giao cho con nhé, con đi xem thay bố.”

“Cảm ơn lão ba, moa ~”

Tạ Linh Hi mừng rỡ.

Tạ ba ba trầm ngâm một phen, nói: “À, danh sách top 20 Siêu Phàm cảnh xem chưa, có phải xảy ra vấn đề hay không, vì sao Nguyên Thủy Thiên Tôn xếp hạng thấp như vậy?”

Tạ Linh Hi vội nói: “Ba, Nguyên Thủy ca ca thực lực tổng hợp tuyệt đối có thể vào năm hạng đầu, cung chủ tỷ tỷ cũng cho rằng như vậy.”

Tạ ba ba” Ồ” một tiếng, lúc này mới yên tâm: “Con bé điên kia cũng cho rằng như vậy, vậy thì tốt, con lần này thay ba ba xem cho kỹ, quay đầu báo cáo theo sự thật với ba. Nguyên Thủy Thiên Tôn nếu có thể vào top 3, tiệc ăn cua tháng tám năm nay, ba liền gửi thư mời cho hắn, mời hắn đến trong nhà ngồi một chút.

“Hay quá!” Tạ Linh Hi vui vẻ nói.

Chờ tắt máy, Chỉ Sát cung chủ cười lạnh nói: “Dứt khoát kéo Nguyên Thủy Thiên Tôn làm người ở rể Tạ gia là được.”

Tạ Linh Hi không dám đáp lời, bởi vì ánh mắt cung chủ tỷ tỷ bất thiện.

***

Group chém gió Bạch Hổ vệ.

Quét Ngang Thiên Hạ :” @Linh Quân, tôi vừa mới nhìn thấy trong diễn đàn có người nói chuyện Âm Cơ cùng Ma Quân, có phải thật hay không?”

Linh Quân: “...”

Quét Ngang Thiên Hạ :”Vậy xem ra là thật, có chút thú vị, Âm Cơ tính cách lạnh như vậy, lại có thể yêu Ma Quân, còn làm ra chuyện bỏ trốn? Cậu tên Hoa công tử này hữu danh vô thực nha.”

Linh Quân: “Gái tốt yêu badboy mà, cô ấy đến nay chưa lập gia đình, trong lòng còn nhớ Ma Quân. Ài, bị một tên cặn bã làm lỡ cả đời.”

Hữu Phượng Lai Nghi: “Mặc dù tôi cũng cảm thấy Ma Quân là cặn bã bại hoại, nhưng có thể khiến một cô gái nhớ thương nhiều năm, bọn họ chắc là có chuyện cũ. Lần này thi đấu lôi đài, tôi cược hai triệu bang chủ thắng, cược một triệu Triệu Thành Hoàng thắng, thua thì ăn đất.”

Linh Quân: “Cô gái này, rõ ràng không mang Nguyên Thủy Thiên Tôn của chúng ta để vào mắt. @Nguyên Thủy Thiên Tôn.”

Tiểu Não Phủ: “Anh đừng đổ thêm dầu vào lửa, Nguyên Thủy muốn lấy hạng nhất, độ khó quả thật lớn, tôi bỏ một triệu, cược Nguyên Thủy hạng 3.

Hạng 3? Đạo cụ phần thưởng là cái Kẹp Tóc Đáng Yêu kia? Trương Nguyên Thanh thầm nhủ, mình lấy cái hạng 3 này có tác dụng gì, đừng một cái kẹp tóc tạo dáng dễ thương sao?

Hắn đang muốn ở trong group lẩm bẩm vài câu, tin nhắn của dì Tiểu Viên tiến vào trước một bước: “Lại đây nhặt xác!”

Lại đây nhặt xác... Trương Nguyên Thanh đầu tiên là ngẩn ra, tiếp theo phản ứng lại, vẻ mặt bất ngờ. Âm Thi của hắn đến rồi...

Một rưỡi chiều, ánh mặt trời nóng bức, mặt đường giăng kín tro bụi, có ổ trâu ổ gà bốc nhiệt nóng rực, vặn vẹo không khí.

Xe taxi phong trần mệt mỏi dừng ở ven đường, cách đó không xa chính là cổng chào khách sạn Vô Ngân. Trương Nguyên Thanh đeo balo hai vai, đội mũ lưỡi trai cùng khẩu trang mở cửa xuống xe.

“Anh bạn trẻ, muốn về Tùng Hải không? Tôi có thể chờ cậu!” Chú tài xế thò đầu ra, nhiệt tình hướng bóng lưng của hắn hô. Mặc dù một chuyến này kiếm rất sướng, nhưng hắn còn muốn kiếm thêm một chuyến.

Trương Nguyên Thanh nghĩ ngợi chút, quay đầu nói: “Tôi buổi tối trở về, nếu không ngài đợi một chút?”

“Cậu đi mạnh giỏi!” Tài xế đạp chân ga, chạy đi.

Trương Nguyên Thanh đè thấp vành mũ, sải bước xuyên qua chỗ trống đỗ xe trước cửa, đẩy ra cửa đại sảnh. Gió mát mạnh mẽ gào thét ùa đến. Tinh thần Trương Nguyên Thanh rung lên, toàn thân thư thái.

Dì Tiểu Viên đứng ở trước quầy, vẫn như cũ là áo sơmi trắng phối hợp đồng phục âu phục màu đỏ rượu, dáng cao mà đầy đặn, ngũ quan tươi đẹp. Tiểu Viên nhìn hắn một cái, thản nhiên nói: “Đi theo tôi!”

Nói xong, rời khỏi quầy, đi giày cao gót, ‘Cộp cộp’ đi vào bên trong khách sạn.

Bình Luận (0)
Comment