Thái độ cô gái này sao lại khi nóng khi lạnh... Trương Nguyên Thanh vội vàng đuổi theo, tiến vào thang máy. Hai người tới lầu ba. Tiểu Viên từ trong túi lấy ra thẻ nhân viên, quét mở cửa phòng số 306.
“Yêu Mê Hoặc cấp 3 cậu muốn, điểm kinh nghiệm đại khái ở 30%—60%, thực lực không tệ, là thủ lĩnh một thế lực ngâm độc ác của thành phố Kim Sơn. Việc táng tận thiên lương làm không ít.” Tiểu Viên tựa vào cửa, hai tay khoanh trước ngực.
Trương Nguyên Thanh tiến vào phòng, thấy một người đàn ông nằm yên ở trên giường. Hắn khoảng 35 tuổi, khuôn mặt gầy, thân thể cân xứng mạnh mẽ, cơ bắp no đủ, không có bao nhiêu thịt thừa.
Hắn kiểm tra một phen, xác nhận trên thân thi thể này không có ngoại thương rõ ràng, không thương cân động cốt, hài lòng gật đầu.
Thân thể tương đương với tài liệu, phải hoàn hảo không tổn hao gì. Thiếu tay gãy chân khẳng định không được, khối thân thể này độ hoàn hảo rất cao. Có thể thấy được Tiểu Viên là để tâm.
“Đã chết bao lâu?” Hắn lại hỏi.
“Tài liệu” thời gian tử vong tốt nhất khống chế ở trong 12 giờ, nguyên nhân vì nồng độ linh thể trong thể xác lưu lại, trực tiếp quyết định phẩm chất của ‘tài liệu’.
“Sáng nay vừa săn giết.” Cô nói.
Trương Nguyên Thanh một lần nữa hài lòng gật đầu, cởi balo hai vai, lấy ra hai mươi tập tiền giấy thật dày, mỗi tập 10 ngàn.
“Đây là thù lao.” Tiểu Viên ngẩn ra một phen, sắc mặt đột nhiên lạnh lùng, nói:
“Không cần thù lao, giúp cậu săn giết Yêu Mê Hoặc, là hứa hẹn của tôi. Bản thân chính là trả lại cậu nhân tình.”
Ánh mắt của cô đặt ở 200.000 tiền mặt lưu luyến không dời vài giây, sau đó kiên định dời đi.
Cô ấy cảm thấy mình là đang thương hại? Thật sự là mẫn cảm nha, một chút thiện ý đã dễ dàng chọc đến lòng tự trọng của cô ấy. Trương Nguyên Thanh trầm giọng nói: “Nhân tình là Khấu Bắc Nguyệt nợ tôi, nên do chính hắn trả, mà bây giờ, tôi muốn trả là nhân tình nợ dì.”
Tiểu Viên nhíu mày, im lặng.
Khách sạn làm ăn không tốt lắm, gần đây hoàn cảnh xã hội kinh tế đình trệ, kiếm tiền khó khăn, cô muốn duy trì tiểu đoàn đội chi tiêu, thật ra áp lực rất lớn. Đoàn đội của Vô Ngân đại sư, cũng không chỉ có cô cùng Khấu Bắc Nguyệt. 200.000 tệ tiền mặt rất quan trọng.
Trương Nguyên Thanh rèn sắt khi còn nóng, cả giận nói:
“Cô thay Khấu Bắc Nguyệt trả nợ nhân tình của tôi, tỏ ra tôi như là người ngoài, chẳng lẽ tôi ở trong lòng dì Tiểu Viên, còn không bằng thằng ngốc đó sao?”
“Đúng vậy!” Tiểu Viên nói.
Trương Nguyên Thanh :” .
Trong mắt Tiểu Viên hiện lên một chút ý cười, lại rất nhanh giấu đi, mặt lạnh, nói:
“Nhưng cậu nói đúng, nhân tình của Khấu Bắc Nguyệt, nên do chính hắn trả. Hắn đã 16 tuổi, nên tự mình gánh vác một vài thứ.” Trương Nguyên Thanh thuận thế đưa 200 ngàn tiền mặt qua.
Tiểu Viên cầm những tập tiền giấy, kéo cửa đang muốn rời khỏi, bỗng nhiên dừng lại, nói:
“Tôi vốn muốn giúp cậu săn một người phụ nữ lớn tuổi, nhưng mục tiêu như vậy tương đối ít gặp, mà cậu lại giục gấp quá, lần sau muốn luyện chế Âm Thi, nhớ rõ nói cho tôi biết trước nửa tháng, về phần thù lao...” Cô cúi đầu nhìn cả đống tiền mặt trước ngực, khóe miệng nhếch lên: “Vẫn là 200.000.”
Rầm! Cửa phòng đóng lại...
Cô ấy thế mà nói giỡn với mình? Hơn nữa còn là nói đùa phương diện này. Trương Nguyên Thanh trợn mắt há hốc mồm. Chẳng qua, Tiểu Viên à, tôi thích là phụ nữ trưởng thành nhiệt tình nóng bỏng, mà không phải lạnh như băng.
Vui vẻ một lát, hắn đè nén cảm xúc xuống, chuyển dời sức chú ý đến trên việc chính.
Trương Nguyên Thanh theo thứ tự từ trong ba lô lấy ra bát nhỏ sứ trắng, bút lông, chu sa, dịch lấy ra trên người cương thi, đất đen mộ hoang lắng đọng âm khí, hết thảy đổ vào bát sứ trắng nhỏ, lại dùng cán bút quấy rất nhanh. Không bao lâu, vật thể trong bát lẫn lộn thành vật chất nâu đen sền sệt như nước tương.
Hắn đi đến bên giường, dùng Lưỡi Dao Khát Máu cắt qua quần áo trên thân thi thể, một tay bưng bát, một tay cầm bút, chấm ‘mực’, phác họa vẽ linh triện ở trên thân thể vị Yêu Mê Hoặc này. Người ta sau khi chết, linh thể sẽ từng bước tiêu tán, trong quá trình này, linh thể tuy lưu lại ở thân thể, nhưng thực tế đã chia lìa với thân thể.
Tựa như quan hệ của bát cùng chén, nước ở trong chén, nhưng không phải một thể với cái chén.
Cho nên, bước thứ nhất luyện chế Âm Thi, là để linh thể còn sót lại trong cơ thể một lần nữa dung hợp với thân thể.
Như vậy mới có thể luyện chế ra Âm Thi có trí lực thấp. Âm Thi không có linh trí tương đương với con rối không thể động đậy, ý nghĩa không lớn.
Mặt khác, linh thể cùng thân thể sau khi kết hợp, sẽ giữ lại bộ phận thuộc tính, bình thường là kỹ năng bị động nào đó.
Yêu Mê Hoặc giai đoạn Siêu Phàm chỉ có một cái bị động — Cuồng Bạo!
Trương Nguyên Thanh ngưng tụ tinh lực, hết sức chuyên chú, mỗi một nét bút đều khắc cực kỳ cẩn thận, trừ linh triện khắc họa không thể xảy ra sai lầm, tiếp đó chính là mỗi một nét bút đưa vào thái âm lực đều phải giống nhau. Thái âm lực đưa vào không đồng đều, sẽ dẫn tới kết cấu trận pháp mất cân bằng, thất bại trong gang tấc.