Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 538 - 【Vip】 Ai Là Nguyên Thủy Thiên Tôn (2)

【VIP】 Ai là Nguyên Thủy Thiên Tôn (2) 【VIP】 Ai là Nguyên Thủy Thiên Tôn (2)

Lúc Trương Nguyên Thanh suy tư, tiếng kiếm khách che giáp kia lại lần nữa vang lên

“Lễ khai mạc kết thúc, hai mươi phút sau, bắt đầu ghép ngẫu nhiên danh sách đối chiến hôm nay, mỗi người mỗi ngày, có một lần cơ hội lui ra giữa đường, đọc ra chữ trên tấm thẻ trong tay tôi là được.”

Trương Nguyên Thanh nheo mắt nhìn, kiếm khách che giáp đã giơ lên cao thẻ gỗ trong tay, bên trên khắc là hai chữ “Trở về”.

“Trở về?”

Một thanh niên thô kệch bên người Trương Nguyên Thanh, sau khi thấy rõ từ ngữ trên thẻ gỗ, theo bản năng đọc ra. Một giây sau, hắn biến mất tại chỗ.

Thằng ngốc này là Hỏa Sư nhỉ? Trương Nguyên Thanh trợn mắt cứng lưỡi, vội vàng xao động, lỗ mãng, làm việc theo thói quen dựa vào bản năng, mà không có đầu óc. Quá nửa chính là Hỏa Sư.

Kiếm khách che giáp tiếp tục nói: “Kẻ lui xuống giữa chừng, cùng ngày không thể vào lôi đài nữa.”

Cái này... Trong lòng Trương Nguyên Thanh đồng tình người anh em kia một giây.

Kiếm khách che giáp nói xong, đi về phía vị trí nào đó hàng đầu tiên.

Lúc này, “đấu trường” yên tĩnh mới vang lên sóng âm ồn ào, có người phất tay gọi đồng bạn quen biết, có người lớn tiếng hô tên bạn bè, mọi người liên tiếp đổi vị trí, đi về phía bạn bè, người yêu.

Ồ, bây giờ là thời gian tự do hoạt động, có thể đổi vị trí? Trương Nguyên Thanh lập tức đứng lên, nhìn xung quanh.

Rốt cuộc, vị trí bên trái hắn, chỗ có chút xa xôi, đã nhìn thấy Quan Nhã.

Tuy ở đây soái ca mỹ nữ như mây, nhưng dáng người, dung mạo Lão tài xế, vẫn như cũ xuất sắc như vậy, rất dễ dàng nổi bật hẳn lên. Quan Nhã giờ phút này đang mặt đầy nụ cười vẫy tay với phương hướng nào đó, tư thái cười tươi như hoa kia, biểu hiện ra trong lòng vui sướng.

Cô ấy đang chào hỏi với ai? Trương Nguyên Thanh thuận thế nhìn lại, đó là một ngự tỷ thành thục mặc áo thun màu đen, quần bò bó sát người màu lam nhạt, trang điểm kiểu khói, vòng tai bạc, ngũ quan tươi tắn.

Là Nữ Vương à! Hắn nhẹ nhàng thở ra.

Trương Nguyên Thanh lập tức đứng dậy, tới gần Lão tài xế. “Chị Quan Nhã!”

“Ồ, chị vừa rồi còn đang tìm cậu đây, kết quả nhìn thấy Nữ Vương trước.” Quan Nhã thấy hắn tìm đến, mắt sáng ngời, lộ ra nét vui sướng.

Mà lúc này, Nữ Vương vẫy tay hồi lâu, nhưng không có chút dự tính đi qua, đôi mắt sáng nở rộ thần thái, bỏ qua đồng bạn bên cạnh, chạy bước nhỏ tới.

Quan Nhã nói: “Chị vẫy cả buổi, Nữ Vương tuy nhiệt tình đáp lại chị, nhưng chị có thể từ trong biểu cảm nhỏ bé của cô ấy suy luận ra cô ấy không muốn tới đây, không muốn bỏ qua đồng bạn, cảm thấy chỉ cần lúc chào hỏi với chị, biểu hiện ra đủ nhiệt tình cùng vui vẻ thì có thể ứng phó xong với chị. Kết quả cậu vừa tới, cô ấy liền lon ton tới đây.”

Chị nói cái này là muốn biểu đạt cái gì, biểu đạt tình chị em nhạt như nước ốc giữa các người sao? Trương Nguyên Thanh yên lặng lẩm bẩm.

“Hi, Nguyên Thủy, đã lâu không gặp!” Nữ Vương dừng bước, yểu điệu đứng lại, nụ cười tươi tắn.

“Oh, Nữ Vương đại nhân của tôi, nhiều ngày không gặp, càng ngày càng xinh đẹp, cô còn tiếp tục đẹp như vậy, tôi sẽ nhịn không được theo đuổi chị mất.” Trương Nguyên Thanh dâng lên ca ngợi chân thành. Đồng thời, trong lòng hắn an tâm một phen, sợ nhất Nữ Vương hô một tiếng: “Nguyên Thủy Thiên Tôn” .

Vậy người xung quanh vây xem đông lắm.

Mà từ đồng thanh “Nguyên Thủy” nhiều lắm, rất khó trực tiếp liên tưởng đến Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Nữ Vương cười tươi, thoải mái ngồi xuống ở bên cạnh Trương Nguyên Thanh.

“Vừa rồi người mặc khôi giáp kia là ai?” Trương Nguyên Thanh nghiêng đầu nhìn về phía Quan Nhã bên trái.

Ánh mắt Lão tài xế nhìn phương xa, góc nghiêng khuôn mặt đẹp như tiên trên trời, nhưng cũng lạnh như băng, tựa như chưa nghe thấy hắn nói.

Tự dưng thái độ với mình... Trương Nguyên Thanh thầm nhủ.

Nữ Vương bên phải “khéo hiểu lòng người” mở miệng: “Vị kia là trưởng lão phân bộ Tùng Hải các người, ồ, hẳn là vậy, năm trước thi đấu lôi đài cũng là hắn chủ trì.” Ánh mắt cô nhìn về phía dưới, nhìn về phía vị trí hàng thứ nhất, nói: “Vị trí hàng thứ nhất, ngồi đó tất cả đều là nhân vật cấp trưởng lão, nhưng tôi chỉ biết Thái Nhất môn Hồng Anh trưởng lão, Tôn trưởng lão, tỉnh Tán Trang Phù Sinh trưởng lão, Thủy Di trưởng lão, cùng với Tùng Hải Cẩu trưởng lão, vị trưởng lão dẫn chương trình kia tôi biết, nhưng không biết ID linh cảnh.”

Làm cán bộ cơ sở, số lượng trưởng lão cô biết có hạn.

Trương Nguyên Thanh thò đầu nhìn qua, hàng thứ nhất ngồi ít nhất mười hai vị trưởng lão, số lượng nhiều đến khoa trương, hơn nữa, đây còn chỉ là một bộ phận đến đây. Trường hợp nhiều nhân vật lớn như vậy hội tụ, một năm chỉ có một lần, quả thật làm người ta kích động.

“Năm vị minh chủ có hay không?” Trương Nguyên Thanh tò mò nói.

Nữ Vương lắc đầu: “Năm vị minh chủ rồng thần thấy đầu không thấy đuôi, đừng nói hành giả giai đoạn Siêu Phàm chúng ta, dù là rất nhiều chấp sự, cũng chưa từng gặp.”

Trương Nguyên Thanh có chút thất vọng, nhưng lại cảm thấy hợp tình hợp lý.

Bình Luận (0)
Comment