Đang nói, lại một thanh âm bất ngờ vui vẻ truyền đến: “Nguyên Thủy ca ca!”
Trong thanh thúy xen lẫn giòn tan nũng nịu. Trương Nguyên Thanh không quay đầu cũng biết là ai.
Tạ Linh Hi hôm nay ăn mặc rất giống em gái nhà bên rất thanh thuần, giày converse màu trắng, quần bò ống bó nhạt màu, áo thun màu trắng, trên mái tóc xõa ra trùm một cái tai nghe kiểu đội đầu tràn đầy cảm giác khoa học kỹ thuật.
“Em cũng đến rồi?” Trương Nguyên Thanh nụ cười đầy mặt vẫy tay.
Tạ Linh Hi lại chưa lập tức đi qua, đôi mắt linh động đảo qua đảo lại, nhìn về phía Nữ Vương tươi đẹp hào sảng, dịu dàng nói: “Chào chị, em có thể ngồi ở bên cạnh Nguyên Thủy ca ca không?”
Tư thái mềm mại thanh thuần, làm người ta theo bản năng muốn che chở.
Nữ Vương chần chờ một phen, nhấc mông lên, yên lặng xê dịch ra bên ngoài. Tạ Linh Hi vui vẻ nói: “Cảm ơn chị.” Cái mông nhỏ chen vào giữa hai người, thân mật ôm cánh tay Trương Nguyên Thanh. Nữ Vương có chút thất vọng, Quan Nhã càng thêm lạnh lùng.
“Nguyên Thủy ca ca, em là đi ké thư mời của ba ba tới, loại trường hợp lớn này, không phải thế gia nhà nước, chỉ có số ít nhân vật địa vị cao có thể tham gia, ba em sắp tới phải vào phó bản, liền hời cho em rồi.”
“Nguyên Thủy ca ca, đợi vào thu, tới nhà em ăn cua đi, tiệc cua Tạ gia em rất ít mời người ngoài, nhưng ba em chỉ tên nói họ yêu cầu anh ghé chơi đó.”
Tạ Linh Hi nói không chừng.
Nữ Vương bên cạnh cả kinh, bắt đầu đánh giá cô gái nhỏ bộ dáng học sinh cấp 3. Đây là người Tạ gia? Nói tới, cô cũng là người tỉnh Tán Trang.
“Em gái nhỏ, em là người nhánh nào Tạ gia thế?” Nữ Vương nhịn không được hỏi.
“Chị, ba em là gia chủ Tạ gia.” Tạ Linh Hi vẫn duy trì hình tượng ngây thơ rực rỡ.
Dòng chính Tạ gia? Nữ Vương chấn động.
Tạ gia đại tiểu thư, sùng bái si mê Nguyên Thủy Thiên Tôn như vậy? Nàng hơi sụp mí mắt xuống, lặng lẽ không nói.
Người linh cảnh thế gia không thuộc nhà nước cũng tới rồi... Trương Nguyên Thanh giật mình, hỏi: “Em gái, em xem xem, em gái gia chủ Chu gia, có đến hay không? Chính là vợ trước của Xích Nguyệt An.”
Tạ Linh Hi “Vâng” một tiếng, lập tức đứng dậy, hết nhìn đông tới nhìn tây, nghiêm túc xem xét đám người “đầy khắp núi đồi”. Sau một hồi, cô bất ngờ “Nha” nói: “Người kia người kia, chính là cô ấy.”
Trương Nguyên Thanh theo phương hướng cô chỉ tay, nheo mắt lại, cố gắng nhìn. Cách quá xa, căn bản không phân biệt rõ cô chỉ là ai.
Ừm, cô gái kia từng được Ma Quân dạy dỗ, khẳng định là cực có nhan sắc, chúng ta có thể nghi ngờ nhân phẩm của Ma Quân, nhưng không thể nghi ngờ xu hướng của hắn. Trương Nguyên Thanh bằng vào cảm giác, ở trong mảng biển người đó, tìm được một mục tiêu. Đó là một cô gái nở nang mặc váy trắng, cách quá xa thấy không rõ ngũ quan, nhưng loại khí chất quyến rũ ung dung đó, cho người ta cảm giác rất khác.
Tìm cơ hội thử cô ta một phen? Xem cô ta đối với Đồng Tước lâu, đối với Xích Nguyệt An là phản ứng thế nào? Hay là nhận mặt, trước nhìn quen mắt một chút, tạm thời án binh bất động? Trầm ngâm một lát, Trương Nguyên Thanh quyết định lựa chọn cái sau, chuyện đối phó đại tiểu thư Chu gia không vội, như thế nào cũng phải chờ hắn tấn thăng Thánh Giả.
Hắn không bại lộ gì dời ánh mắt đi.
Lúc này, thời gian hai mươi phút còn có dư, ghép ngẫu nhiên chưa bắt đầu, nhưng đại bộ phận người đã tìm được đồng bạn của mình, trường hợp chạy ngược chạy xuôi dần bình tĩnh, chỉ có số ít người còn đang đi dạo lung tung.
Trương Nguyên Thanh nghe thấy phía sau cách đó không xa truyền đến hai cô gái đè nén hưng phấn nói chuyện với nhau: “Người kia, người kia chính là Tiền công tử Phó Thanh Dương, người mặc âu phục trắng kia, quá đẹp trai rồi!”
“Còn có Hoa công tử, nghe nói Hoa công tử là người rất dịu dàng, khéo hiểu lòng người, hiểu lòng phụ nữ nhất, yêu hắn là chuyện mỗi nữ nhân đều hướng tới.”
“A? Tôi nghe nói hắn là công tử đào hoa, rất chăm chỉ đổi bạn gái.”
“Cô biết cái gì, thật sự tốt đẹp, từ trước tới giờ đều không phải thiên trường địa cửu, mà là từng có được.” Tiếng nói nhỏ tương tự xảy ra ở các nơi, tìm kiếm nhân vật cấp ngôi sao là bản năng của quần chúng.
“Người tóc đỏ kia chính là Khương Cư nhỉ, không xong, tôi bắt gặp ánh mắt hắn, tôi cảm giác hắn muốn đánh ta.”
“Ồ, bên cạnh hắn còn có một cô gái nhỏ tóc đỏ, có phải Khương Tinh Vệ hay không nhỉ?”
“Ha ha, ông lão Thổ Địa Công vẫn là tinh thần phấn chấn như vậy, càng già càng dẻo dai.”
“Phong Đô Quỷ Vương ở đâu, ngươi chỉ cho ta nhìn xem.” “Kìa, người kia phía sau Hồng Anh trưởng lão.”
“Thì ra là hắn à, không tuấn tú lắm, nhưng khí tràng thật mạnh, vừa rồi ta chỉ chú ý tới hắn, Thái Nhất môn bên kia nhiều người như vậy, chỉ có hắn làm người ta không tự giác chú ý.”