“Vậy bên cạnh hắn chính là Âm Cơ rồi. Cần gì che mặt, ta muốn nhìn xem người tình của Ma Quân đẹp bao nhiêu.”
“Đừng nhắc Ma Quân, ngươi tìm chết à?”
“Gã âm nhu mặc đồ cổ trang kia có phải Âm Si hay không? Bộ dáng thật ra rất tuấn tú, nhưng chị đây thích dương cương chút.”
“A, chẳng lẽ chị thích Hỏa Sư Mỹ nam tử âm nhu mới tốt, chết mất.”
“Triệu Thành Hoàng ở kia, ta nhìn thấy Triệu Thành Hoàng, vừa đẹp trai vừa lạnh lùng, đi tìm hắn xin kí tên có thể bị từ chối hay không?”
“Trên người Triệu Thành Hoàng có khí chất cao quý, tuy đại bộ phận Thần Dạ Du cấp 3 đều có khí tràng tương tự, nhưng hắn đặc biệt nồng đậm.”
“Đáng tiếc ta sợ ma, bằng không nhất định theo đuổi hắn.”
“Tôn Miểu Miểu cũng quá đẹp rồi nhỉ, ta thích cô nương mặt tròn, rất ngọt ngào rất đáng yêu.” “Xinh đẹp thì thôi, thiên phú còn cao như vậy. Muốn mà không thể chạm tới, đáng giận.”
“Đó là Thanh Tùng Tử, đó là Tốt Qua Sông, đó là Thiên Hạ Quy Hỏa... Nguyên Thủy Thiên Tôn ở nơi nào, ta tìm không thấy hắn.”
“Nguyên Thủy Thiên Tôn là người mới, người từng gặp hắn không nhiều, thật muốn thấy nhân vật vượt qua hai cái linh cảnh cấp S.”
Làm nhân vật trong truyền thuyết, tuy ở trong danh sách top 20 thứ hạng không cao, nhưng người tìm kiếm Nguyên Thủy Thiên Tôn có rất nhiều.
Trở thành Linh Cảnh Hành Giả không đến ba tháng, đã lên tới cấp 3, từ sau khi xuất đạo, liên tục vượt qua cấp bậc S, cấp A yêu cầu cao độ, đánh chết Lý Hiển Tông hung danh hiển hách. Dưới rất nhiều quầng sáng, xếp thứ tự 11, cũng không thể chèn ép sự tò mò của đám hành giả các phân bộ đối với Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Đáng tiếc người này xuất đạo quá ngắn, mặc dù hành giả nhà nước bản địa Tùng Hải, cũng có rất nhiều người chưa từng gặp hắn.
Trương Nguyên Thanh cũng đang nhìn tuyển thủ cấp ngôi sao, trọng điểm là Thái Nhất môn bên kia.
Thần Dạ Du của Thái Nhất môn rất dễ tìm, ngồi ngay ở phía sau Tôn trưởng lão cùng Hồng Anh trưởng lão, đan sì, mặc váy màu đen, quần áo màu đen, vô cùng dễ phân biệt. Người hắn chủ yếu chú ý là Tôn Miểu Miểu, Âm Cơ cùng Triệu Thành Hoàng.
Khoảng cách có chút xa, hắn thấy không rõ ngũ quan mục tiêu, chỉ mơ hồ thấy Tôn Miểu Miểu có khuôn mặt tròn tròn, là người đẹp rất xuất sắc.
Âm Cơ che mặt, mặc váy đen tầng tầng lớp lớp, dáng người cùng ngũ quan đều thấy không rõ, nhưng đường nét hình thể cho người ta cảm giác là - rất có ý nhị.
Triệu Thành Hoàng ngũ quan không tệ, khoanh hai tay trước ngực, ngồi ngay ngắn bất động, mơ hồ lộ ra sự kiêu ngạo cùng tự tin nhìn xuống tất cả.
Lúc này, một thanh âm dịu dàng ngọt ngào cắt ngang Trương Nguyên Thanh nhìn ra xa.
“Cậu cũng ở nơi này à?” Cô gái kia nói.
Trương Nguyên Thanh quay đầu nhìn lại, bên cạnh không biết khi nào có thêm cô gái tóc vàng mắt xanh, cô không thể dùng mỹ mạo để hình dung, nên dùng “vưu vật”, “họa thủy”, “yêu tinh dụ người” các từ ngữ mang theo nghĩa xấu. Mỹ nữ bình thường là cảnh đẹp ý vui, là làm người ta sinh lòng ái mộ, mà Annie, là làm người ta hận không thể lột hết quần áo cô cường thế tiến vào.
Ba cô gái bên cạnh Trương Nguyên Thanh lần lượt nhíu mày, theo bản năng lộ ra địch ý.
Đặc biệt bé trà xanh, cảm nhận được nghiền áp toàn phương vị đến từ đối phương, nụ cười quyến rũ dụ người kia, bộ ngực đáng xấu hổ kia, cái mông tròn xoe kia, tất cả đều là đả kích vượt trội. Tạ Linh Hi nhịn không được ôm chặt cánh tay Nguyên Thủy ca ca của cô.
Cô còn chưa lớn lên, chỉ là một cô bé nhỏ yếu bất lực, chỉ biết thương ca ca.
“Annie tiểu thư.” Trương Nguyên Thanh mỉm cười nói: “Cô cũng thu được lời mời của Ngũ Hành minh sao.”
Annie cười gật đầu, giọng dịu dàng: “Tôi đi cùng ngài Bill, vừa vặn nhìn thấy cậu, liền qua đây chào hỏi. Quên hỏi ID linh cảnh của cậu, vừa rồi cũng không biết nên xưng hô như thế nào.”
Nói tới, cô thậm chí cũng không biết tên thật của Trương Nguyên Thanh, chỉ biết mẹ hắn tên Trần Thục.
Trương Nguyên Thanh theo ánh mắt của cô nhìn lại, thấy được Bill Tarantino ngũ quan khắc sâu, có sức quyến rũ của đàn ông trưởng thành. Vị thương nhân dị quốc tha hương này gật đầu với hắn.
Trương Nguyên Thanh gật đầu đáp lại, thu hồi ánh mắt, cười nói với Annie: “Tôi chỉ là tiểu nhân vật, không đáng nhắc đến.”
Annie nghe vậy, cũng không nhiều lời, cười nhẹ, xoay người rời khỏi.
Trương Nguyên Thanh lại mang ánh mắt ném về phía sân bãi môn đồ Thái Nhất môn tụ tập, bên tai bỗng vang lên tiếng của Quan Nhã: “Khương Tinh Vệ con bé chết tiệt kia tới đây rồi.”
Cái gì? Trong lòng hắn cả kinh, vội nhìn qua, quả nhiên nhìn thấy Khương Tinh Vệ ở bên đó hoạt bát sôi nổi, vẻ mặt bất ngờ chạy về phía mình cùng Quan Nhã. Thấy Trương Nguyên Thanh phát hiện mình, Khương Tinh Vệ ra sức phất phất tay, mở to cổ họng: “Nguyên Thủy Thiên Tôn, bên này, em ở bên này!”
Nguyên Thủy Thiên Tôn?! Annie mới vừa đi hai bước, bước chân chợt dừng lại. Hành giả nhà nước xung quanh Nguyên Thủy Thiên Tôn, đồng loạt, động tác vô cùng chỉnh tề nhìn qua.