Hả? Xuất phát từ bản năng, mọi người đều ở giờ khắc này, ánh mắt hướng về phía Âm Thi, hoặc dùng ánh mắt liếc tới.
Thổ Địa Công cũng quay đầu lại.
Chính là lúc này, Tiểu Đậu Bỉ dựa theo mệnh lệnh chủ nhân, tụt quần Âm Thi.
Tình huống gì vậy? Lúc sáu tuyển thủ nghi hoặc khó hiểu, Trương Nguyên Thanh sớm dời ánh mắt đi ngẩng đầu lên, cao giọng nói: “Ta, Nguyên Thủy Thiên Tôn, thực danh tố cáo Thiên Hạ Quy Hỏa nhìn trộm bộ vị riêng tư của Âm Thi, lý do tố cáo: Phạm pháp!”
“Ta, Nguyên Thủy Thiên Tôn, thực danh tố cáo Thanh Tùng Tử nhìn trộm bộ vị riêng tư Âm Thi, lý do tố cáo: Phạm pháp!”
“Ta, Nguyên Thủy Thiên Tôn, thực danh tố cáo Âm Si nhìn trộm bộ vị riêng tư của Âm Thi, lý do tố cáo: Phạm pháp!”
“Ta, Nguyên Thủy Thiên Tôn, thực danh tố cáo Viên Đình nhìn trộm bộ vị riêng tư Âm Thi, lý do tố cáo: Phạm pháp!”
“Ta, Nguyên Thủy Thiên Tôn, thực danh tố cáo Triệu Thành Hoàng nhìn trộm bộ vị riêng tư Âm Thi, lý do tố cáo: Phạm pháp!”
Trong một chuỗi tiếng tố cáo, dưới bầu trời, anh linh cao tới trăm trượng kia chậm rãi kéo cung, hướng tới mọi người trên mặt đất, liên tục bắn năm mũi tên.
Năm mũi tên âm u như sao băng xẹt qua bầu trời.
“Đinh! Ngài bị Nguyên Thủy Thiên Tôn tố cáo, tố cáo thành công, khấu trừ ba điểm.”
“Đinh! Ngài bị Nguyên Thủy Thiên Tôn tố cáo...”
“Đinh! Ngài bị Nguyên Thủy Thiên Tôn tố cáo...”
“? ? ?”
Nghe bên tai truyền đến tiếng nhắc nhở, trừ Thổ Địa Công, trong đầu năm tuyển thủ lướt qua một chuỗi dấu chấm hỏi.
Đã xảy ra cái gì? Ta bị tố cáo?
Ba điểm cứ như vậy không còn nữa?
Trước đó đánh xuống trừng phạt là Nguyên Thủy Thiên Tôn đang mò mẫm quy tắc tố cáo, đây là quy tắc hắn mò ra?
Ánh mắt Triệu Thành Hoàng chợt lóe, nháy mắt lĩnh ngộ, hắn bắt lấy Âm Thi của Viên Đình, hung hăng ném tới giữa mọi người.
Trong quá trình này, Triệu Thành Hoàng lấy bạo lực xé rách quần Âm Thi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn có thể làm, ta cũng có thể làm.
Triệu Thành Hoàng rất thông minh, lập tức ý thức được đây là một cơ hội, cơ hội một lần hành động làm bị thương nặng tuyển thủ Ngũ Hành Minh.
“Ầm!”
Âm Thi nửa người dưới trần truồng, cứ như vậy đáp ở giữa đám người sững sờ.
Chết tiệt... Mọi người đồng loạt xoay đầu đi.
Nhưng mà muộn rồi.
Triệu Thành Hoàng ngẩng đầu nhìn trời, giọng điệu bình tĩnh, giương giọng nói:
“Ta, Triệu Thành Hoàng, thực danh tố cáo Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn trộm bộ vị riêng tư Âm Thi, lý do tố cáo: Phạm pháp!”
“Ta, Triệu Thành Hoàng, thực danh tố cáo Thiên Hạ Quy Hỏa...”
Trong từng tiếng thực danh tố cáo, anh linh dưới bầu trời kéo cung, hướng phía dưới bắn ra năm mũi tên.
Ngay sau đó, trừ Viên Đình, đám người Trương Nguyên Thanh đồng thời thu được tiếng linh cảnh nhắc nhở âm.
Học là làm luôn phải không? Trương Nguyên Thanh khẽ biến sắc.
“Thảo*!” Thiên Hạ Quy Hỏa chung quy là Hỏa Sư, cũng không nhịn được nữa, buột mồm nói tiếng thô tục, nhưng sau đó, khuôn mặt hắn run rẩy bổ sung nói:
* đồng âm với 1 từ chửi phổ biến nhất
“Thảo (cỏ) thật xanh... .
Bởi vì Thiên Hạ Quy Hỏa bỗng nghĩ đến, nếu nhìn thấy bộ vị riêng tư của người ta có thể bị tố cáo, nói thô tục, xác suất rất lớn cũng sẽ bị tố cáo.
Thanh Tùng Tử và Âm Si liên tục lui về phía sau, hai người sắc mặt xanh mét, đánh mất cảm giác an toàn.
Trong một phút đồng hồ ngắn ngủn, bọn họ tổn thất sáu điểm, nay chỉ còn lại có bốn điểm, mà bên cạnh Triệu Thành Hoàng còn có một khối Âm Thi.
Triệu Thành Hoàng đè lại bả vai Âm Thi cấp 4, bình thản nói:
“Biện pháp không tệ, Nguyên Thủy Thiên Tôn, tôi phải cảm tạ cậu!”
“Chờ tôi tố cáo xong anh lại cảm ơn cũng không muộn.” Trương Nguyên Thanh cười tươi một cái, ngẩng đầu cao giọng nói: “Ta, Nguyên Thủy Thiên Tôn, thực danh tố cáo Triệu Thành Hoàng, tụt quần Âm Thi. Lý do tố cáo: Tội bỉ ổi!”
Ở lúc Trương Nguyên Thanh hô lên thực danh tố cáo, đám người Thiên Hạ Quy Hỏa, Thanh Tùng Tử đồng loạt cúi đầu lui về phía sau, như chim sợ cành cong.
“Đinh! Ngài bị Nguyên Thủy Thiên Tôn tố cáo...”
Nghe tiếng nhắc nhở tố cáo thành công, sắc mặt Triệu Thành Hoàng nháy mắt trầm xuống.
Hắn lập tức ăn miếng trả miếng, lấy tội danh tương tự tố cáo Nguyên Thủy Thiên Tôn, tố cáo thành công, nhưng Triệu Thành Hoàng tuyệt không vui vẻ, bởi vì hắn chỉ còn bốn điểm.
Mà Nguyên Thủy Thiên Tôn tổng điểm là năm mươi, không có gì bất ngờ xảy ra, hắn còn có bốn mươi mốt điểm.
Bọn họ hoảng rồi, không tín nhiệm lẫn nhau nữa... Trương Nguyên Thanh thấy kẻ vây công vẻ mặt đầy cảnh giác, bộ dáng thiếu cảm giác an toàn, trong lòng biết thời cơ đã đến, hai tay đè lại lưng quần, cao giọng nói:
“Ta, Nguyên Thủy Thiên Tôn, thực danh tố cáo . .”
Còn chưa dứt lời, hai tay chợt kéo xuống.
Sáu tuyển thủ ở đây đồng loạt cúi đầu, dời tầm mắt đi, cũng nhanh chóng lui về phía sau.
Trương Nguyên Thanh làm xong hành động giả vờ cởi quần, thân hình biến mất không thấy, sau đó, hắn xuất hiện ở bên cạnh Vong Giả Số 1, vung Lưỡi Dao Khát Máu, dễ dàng chặt đứt những sợi dây mây bền bỉ.