Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 630 - 【Vip】 Tuyển Thủ Thứ Hai Đào Thải (1)

【VIP】 Tuyển thủ thứ hai đào thải (1) 【VIP】 Tuyển thủ thứ hai đào thải (1)

“! ! !”

Các tuyển thủ sắc mặt cứng ngắc nhìn hắn.

Bởi vì Nguyên Thủy Thiên Tôn là người đầu tiên khai phá ra phương thức tố cáo, hắn thành công, khẳng định là chính xác, xuất phát từ quán tính tư duy này, không có ai nghi ngờ cách thức tố cáo có vấn đề hay không.

Lại nói cũng không quan trọng, dù sao có thể tố cáo thành công là được, không có ai sẽ nghiền ngẫm từng chữ trên loại chi tiết không quan trọng này.

Sau khi hết chấn động, mắt mọi người ở đây “vù” sáng lên, bọn họ căn cứ nội dung Nguyên Thủy Thiên Tôn tố cáo, nghĩ đến một sự kiện.

Từ sáng sớm vào phó bản tới bây giờ, cửa thứ nhất tới cửa thứ hai, đã trôi qua hơn bốn giờ.

Cường giả Siêu Phàm là cần ăn uống ngủ nghỉ, trong những người này, khẳng định có người từng vào nhà vệ sinh.

Một giây sau, tiếng tố cáo vang lên ồn ào.

“Ta tố cáo Nguyên Thủy Thiên Tôn tiểu tiện bừa bãi, lý do tố cáo: Thiếu ý thức chung.”

“Ta tố cáo Triệu Thành Hoàng tiểu tiện bừa bãi, lý do tố cáo: Thiếu ý thức chung.”

“Ta tố cáo Tôn Miểu Miểu tiểu tiện bừa bãi, lý do tố cáo: Thiếu ý thức chung.”

“Ta tố cáo...”

Anh linh trên bầu trời không ngừng kéo cung, bắn ra từng mũi tên, hướng về đám người.

Trong những tố cáo này, đại bộ phận đều thất bại, chỉ có Thanh Tùng Tử tố cáo đối với Thổ Địa Công thành công.

Nguyên Thủy Thiên Tôn tố cáo đối với Triệu Thành Hoàng, Âm Si tố cáo đối với Nguyên Thủy Thiên Tôn, Tôn Miểu Miểu tố cáo đối với Âm Si, Thổ Địa Công tố cáo đối với Viên Đình tất cả thất bại.

Mà Viên Đình bởi vì không có mục tiêu tố cáo (không cần hắn tố cáo), cho nên chưa thất bại.

Lập tức, ở đây chỉ còn Thanh Tùng Tử cùng Viên Đình có thể sử dụng công năng tố cáo, người khác đều bị phong ấn.

Phương diện điểm tích lũy, Thổ Địa Công chỉ còn một điểm, Âm Si cùng Triệu Thành Hoàng 3 điểm, Viên Đình cùng Thanh Tùng Tử 4 điểm, Tôn Miểu Miểu 9 điểm, Nguyên Thủy Thiên Tôn 30 điểm.

Viên Đình trầm giọng nói: “Ba người bọn họ đều đã mất đi công năng tố cáo, không cần lo lắng cởi quần tố cáo nữa.”

Nói bóng gió, có thể đánh rồi!

Trong nháy mắt, nơi đây tràn ngập sát cơ.

Không tính Âm Thi mà nói, quân địch có bốn người, bên ta có ba người, số lượng không bằng địch quân, nhưng chất lượng là bên mình chiếm ưu thế.

Thiên Hạ Quy Hỏa đã bị mình đào thải, chỉ cần giải quyết một vị trong Thanh Tùng Tử hoặc Âm Si nữa, cán cân thắng lợi liền thuộc về bên mình.

Âm Si cùng Thanh Tùng Tử hai người, nhạc nô của Âm Si là linh thể, bị mình cùng Tôn Miểu Miểu khắc chế, công kích “sóng âm” của hắn lại bị mũ giáp của Thổ Địa Công khắc chế, chỉ cần đánh vỡ phòng ngự giáp ngực của hắn, liền có thể đào thải người này.

Mà Thanh Tùng Tử sở trường cận chiến, linh hoạt, thể lực sâu không thấy đáy, lại kế thừa đao của Thiên Hạ Quy Hỏa, khó chơi hơn xa so với Âm Si.

Nhưng Trương Nguyên Thanh cho rằng, nên đào thải Thanh Tùng Tử trước, bởi vì nơi đây chỉ có Thanh Tùng Tử và Viên Đình có thể sử dụng công năng tố cáo. (chú 1)

Đổi vị trí suy nghĩ, quân địch khẳng định sẽ nghĩ mọi cách, lấy phương thức tố cáo tỷ lệ chi phí hiệu quả cao nhất, đào thải Thổ Địa Công chỉ còn 1 điểm.

Viên Đình đã bị xúi giục, chỉ cần đào thải Thanh Tùng Tử, trong bán giờ Thổ Địa Công liền an toàn, mà nửa giờ đủ để trận đấu này kết thúc.

Sau khi nghĩ kỹ lợi hại, Trương Nguyên Thanh lui về phía sau một bước, nâng tay che miệng thanh âm đè rất thấp ∶

“Tôn Miểu Miểu, cô bám trụ Viên Đình cùng Triệu Thành Hoàng. Thổ Địa Công, ông kiềm chế Âm Si, có khả năng xử lý là tốt nhất. Tôi đi giải quyết Thanh Tùng Tử.”

Phân hoá chiến trường, lần lượt đánh tan là sách lược tốt nhất.

Tôn Miểu Miểu nhớ tới hình ảnh Thiên Hạ Quy Hỏa, một đao phá hỏng binh khí của Nguyên Thủy Thiên Tôn, lại nhìn nhìn trường đao lưỡi hẹp trong tay Thanh Tùng Tử, nhíu mày nói nhỏ:

“Anh có được không đó? Tôi phải nói cho anh, tôi không kéo chân được Triệu Thành Hoàng quá lâu.

Thổ Địa Công cũng ném đến ánh mắt nghi ngờ.

Thân là tuyển thủ top 8, Thanh Tùng Tử cũng không phải là quả hồng mềm có thể tùy tay nhào nặn, tuy khẳng định không bằng Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhưng làm Mộc Yêu linh hoạt nhanh nhẹn, có được một vũ khí chém sắt như bùn, chiến lực sẽ tăng lên trên diện rộng. Mà Tôn Miểu Miểu lại không có khả năng cầm chân quá lâu, Nguyên Thủy Thiên Tôn có lẽ có thể đánh thắng Thanh Tùng Tử, nhưng muốn ở trong thời gian ngắn lấy vũ lực đào thải đối phương, độ khó rất cao.

Tôn Miểu Miểu và Thổ Địa Công đều không cho rằng hắn có thể làm được.

“Một phút đồng hồ, trong vòng một phút đồng hồ, tôi đào thải Thanh Tùng Tử.” Trương Nguyên Thanh che miệng, không để quân địch thông qua khẩu hình nhìn ra nội dung nói chuyện.

Một phút đồng hồ... Thổ Địa Công và Tôn Miểu Miểu nhíu mày.

Bình Luận (0)
Comment