Hắn đánh thắng Triệu Thành Hoàng rồi, hắn thế mà đánh thắng Triệu Thành Hoàng rồi! Tiểu Viên buông điện thoại di động, nhìn bên ngoài khách sạn, ngẩn ngơ xuất thần.
Qua một lúc lâu, cô buông điện thoại di động, thấp giọng nói:
“Tôi đi gặp Vô Ngân đại sư một lần.”
***
Vịnh Phó gia.
Trong phòng sách, Linh Quân đi vòng quanh Âm Thi, đánh giá cao thấp, nói:
“Thi thể Yêu Mê Hoặc cấp 3, còn có khí tức Thổ Quái, chậc chậc, Nguyên Thủy Thiên Tôn từ đâu kiếm được Âm Thi này, tôi không nhớ cậu ta có hướng cậu xin trợ giúp nha, cậu cũng chưa nói nha.”
Vong Giả Số 1 bị những sợi dây mây quấn quanh, trong miệng phát ra tiếng gầm nhẹ, ra sức giãy dụa, vặn vẹo, muốn giãy thoát trói buộc, giết chết người sống trong tầm nhìn.
Hắn tiếp thu chỉ lệnh là giết địch, ngầm thừa nhận là giết sạch toàn bộ người sống.
Chủ nhân bỏ trốn sau khi chọc nhiều người tức giận, chưa kịp hạ đạt chỉ lệnh giải trừ chiến đấu cho hắn.
Phó Thanh Dương ngồi ở sau bàn, thản nhiên nói:
“Cậu không phải người Ngũ Hành minh, tôi không cần cái gì cũng nói cho cậu.”
Hắn chuyển hướng đề tài, nói: “Cậu đi thông báo em gái tai thỏ số 02, bảo cô ấy chuẩn bị chuyển khoản, thành viên Bạch Hổ vệ, mỗi người gửi một triệu tiền thưởng.
“Tốt!” Linh Quân vui vẻ rời đi.
Nhìn theo rác rưởi rời khỏi, Phó Thanh Dương cầm lấy điện thoại di động, mở ra phần mềm nói chuyện phiếm.
Ngũ Hành minh, diễn đàn trưởng lão.
“Cẩu trưởng lão: không tệ không tệ, lần này quán quân cảnh giới Siêu Phàm cùng cảnh giới Thánh Giả, đều là người Ngũ Hành minh ta.”
“Đại Đường Quân Thần: rất nhiều năm không nở mày nở mặt rồi, nhớ ngày đó nữ nguyên soái còn chưa khởi thế, cũng là chia ra hai lần mới cầm quán quân Siêu Phàm, Thánh Giả.”
“Lạc Thần: Nguyên Thủy Thiên Tôn thiên phú thật kinh người, tương lai thành tựu không thể đong đếm, danh tiếng Tôn trưởng lão hồ đồ không xóa được nữa.”
“Hỏa Hải Chiến Thần: có chút thú vị, Nguyên Thủy Thiên Tôn tiểu tử này, tôi rất vừa ý, Bạch Hổ binh chúng các người tặng hắn cho Xích Hỏa bang tôi đi, a ha ha ha.”
Bình thường trong group này, các trưởng lão rất ít lên tiếng, có việc chính cần câu thông, nhảy ra nói vài câu, lúc không có việc gì, trong group tràn đầy tĩnh mịch.
Nhưng sau khi đấu lôi đài kết thúc, mấy giờ, các trưởng lão vẫn thỉnh thoảng bình luận, không khí thoải mái sinh động.
Ở trong mắt các trưởng lão, đấu lôi đài năm nay, Ngũ Hành minh hoàn toàn nghiền ép Thái Nhất môn, đây là thể diện rất lớn.
Đến cảnh giới Chúa Tể này, ích lợi bình thường bọn họ chướng mắt, ngược lại mặt mũi càng thêm quan trọng.
Phó Thanh Dương bật cười một tiếng, đám “lão già” này, lúc cược Triệu Thành Hoàng không chút do dự, tài chính mấy triệu mí mắt cũng không chớp một cái, lúc cược Nguyên Thủy Thiên Tôn, móc mãi ra được mấy chục nghìn, hơn trăm nghìn.
Bây giờ Nguyên Thủy Thiên Tôn đánh thắng Triệu Thành Hoàng, ai cũng tươi cười rạng rỡ.
Cũng đúng, mấy triệu đối với các trưởng lão mà nói, là tiền lẻ thôi, vẫn là mặt mũi càng quan trọng hơn.
Phó Thanh Dương nhập vào tin tức:
“Phó Thanh Dương: Cảm tạ các vị trưởng lão cảm khái giúp tiền! “
Một câu đơn giản, lại như một cái tát vang dội.
Diễn đàn trưởng lão vốn không khí không tệ, đột nhiên lâm vào tĩnh mịch.
Ai cũng không nói gì.
Mười mấy giây sau, Phó Thanh Dương nhìn thấy màn hình điện thoại di động bắn ra tin nhắn:
“Ngài đã bị khai trừ khỏi diễn đàn.”
***
Khi Trương Nguyên Thanh tỉnh lại, đã là hoàng hôn.
Hắn chống thân thể mỏi mệt ngồi dậy, cúi đầu nhìn ngực một lần, vết thương xuyên qua đã sớm khỏi hẳn, không để lại vết sẹo.
Vết thương, vết sưng các nơi của thân thể cũng biến mất không thấy nữa.
Trạng thái hồi phục 3-40%, đói quá... Hắn đầu váng mắt hoa đứng dậy, cởi quần áo rách nát, cầm áo thun quần cộc khô mát, khăn tắm, thật cẩn thận tới cửa, vặn mở cửa khóa trái.
Mở ra một khe hở, lắng nghe động tĩnh trong phòng khách.
Bên ngoài im ắng, ông ngoại bà ngoại đều không có mặt.
Giờ này, ông ngoại không có việc gì hẳn là ở bên ngoài tản bộ, tìm người quen trong tiểu khu nói chuyện phiếm, bà ngoại thì đi chợ, mua nguyên liệu nấu ăn cho bữa tối.
Trương Nguyên Thanh nhanh chóng chui vào nhà vệ sinh, tắm đi vết máu trên người, sau đó mang xách chổi lau về phòng ngủ, lau sạch sẽ vết máu cùng máu, mồ hôi ngưng tụ thành đường nét hình người trên mặt sàn.
Lại đựng quần áo rách nát vào túi rác, ra ngoài xuống lầu, ném vào trong hố rác của tòa nhà.
Làm xong tất cả cái này, toàn thân sạch sẽ khô mát Trương Nguyên Thanh quay đầu muốn đi cửa hàng gà hầm ngoài tiểu khu, gọi ba phần gà hầm, cũng từ trong ánh mắt ông chủ thấy được sự ghen tị rõ ràng.
Trong thời gian chờ đợi gà hầm đưa lên, hắn sốt ruột không chờ nổi lấy ra điện thoại di động, tắt chế độ máy bay, lúc này mới phát hiện có một cuộc gọi nhỡ của Phó Thanh Dương.
Hắn theo thường lệ trước gửi tin nhắn đoạt giải quán quân cho dì Tiểu Viên, sau đó lần lượt đọc từng tin nhắn chúc mừng.