Trong mắt Tiểu Viên thầm chứa sự lo lắng, giọng điệu nhàn nhạt:
“Cậu đổi lối suy nghĩ, kẻ thi chú vì sao không trực tiếp nguyền rủa giết cậu? Là có mục đích riêng, hay là kiêng kị cái gì? Gần đây có bị thương đổ máu không, ai có cơ hội lấy đi máu thịt của cậu?”
Thân là Vu Cổ Sư, cô hiểu biết đối với nghề nghiệp của mình vượt xa Nguyên Thủy Thiên Tôn, mạch suy nghĩ càng thêm rõ ràng.
Trương Nguyên Thanh tựa vào ghế dựa lưng, cúi đầu trầm ngâm.
Nếu nguyền rủa mình là nghề nghiệp tà ác, nên trực tiếp nguyền rủa giết chóc mới đúng, chưa nghe nói nghề nghiệp tà ác lĩnh thưởng còn cần đầu người... Nếu không phải nghề nghiệp tà ác, vậy chính là nắm giữ đạo cụ nguyền rủa... Tước phúc mà không nguyền rủa giết chóc, ừm, tước phúc chết mịt mờ hơn...
Vậy thân phận kẻ đó rất có thể là nghề nghiệp hợp pháp, thậm chí là người chính phủ, sợ hãi trực tiếp nguyền rủa giết mình, sẽ dẫn tới cao tầng phân bộ Tùng Hải chú ý.
Dù sao thân phận mình bây giờ, ngay cả các trưởng lão cũng vô cùng chú ý, ù ù cạc cạc bị nguyền rủa giết chết, trưởng lão nhất định sẽ điều tra, cách chết của tước phúc nhu hòa hơn, cũng khó phát hiện manh mối hơn.
Mình mấy ngày nay trừ đấu lôi đài, chưa từng bị thương, trong đấu lôi đài, ai từng tiếp xúc máu thịt của mình?
Trương Nguyên Thanh nhanh chóng tập trung ba nhân vật: Mao Sơn Thuật Sĩ, Triệu Thành Hoàng, Thanh Tùng Tử.
Trong ba người, Triệu Thành Hoàng hiềm nghi lớn nhất, Mao Sơn Thuật Sĩ đứng sau, Thanh Tùng Tử hiềm nghi thấp nhất.
Hai người sau không có đạo cụ Vu Cổ Sư phẩm chất Thánh Giả, hơn nữa giá trị thù hận với hắn cũng chưa tới một bước này.
Nếu muốn hại mình là Triệu Thành Hoàng, vậy chuyện này phải báo cáo cho Phó Thanh Dương, do hắn ra mặt, hoặc do hắn báo cáo lên trưởng lão... Trong lòng Trương Nguyên Thanh đã có chủ ý.
“Nếu cần tôi hỗ trợ, cứ mở miệng.” Tiểu Viên thấy mắt hắn phát sáng, liền biết Nguyên Thủy Thiên Tôn đã nghĩ thông suốt.
“Không cần! Cô có thể cho ra đáp án chuẩn xác, đã là trợ giúp lớn nhất đối với tôi, tôi sẽ tự mình xử lý.” Trương Nguyên Thanh nói.
Liên quan đến Thái Nhất môn, Tiểu Viên không nhúng tay vào được.
Tiểu Viên gật đàu:
“Mặc kệ chuyện này có giải quyết hay không, cậu đều nhớ phải cho tôi biết.”
“Được!” Trương Nguyên Thanh mở cửa xe, đang muốn cáo từ rời đi, Tiểu Viên bỗng nhiên lại hỏi: “Chuyện Khấu Bắc Nguyệt thế nào rồi.”
“Chưa quên, cấp trên bảo tôi chờ tin tức, đến nay chưa trả lời.” Trương Nguyên Thanh nhìn cô một cái: “Có tin tức, tôi sẽ thông báo cô.”
Nói xong, hắn chui ra khỏi xe, nhẹ nhàng đóng cửa xe.
Mới vừa đi hai bước, trong cửa kính xe phía sau bay ra thanh âm mang theo ý cười của Tiểu Viên:
“Chúc mừng đoạt giải quán quân!”
Trong phòng ngủ, Trương Nguyên Thanh khóa cửa phòng, gọi cho Phó Thanh Dương: “Bách phu trưởng, tôi bị nguyền rủa rồi.”
“Chuyện là thế nào?” Giọng nói trong điện thoại trầm xuống.
Hắn mang tình hình mình hôm nay vận xấu bất thường, cùng với cố ý tìm Vu Cổ Sư của khách sạn Vô Ngân quan sát, nói từ đầu tới cuối cho Phó Thanh Dương.
Đương nhiên còn có ba kẻ hiềm nghi.
Phó Thanh Dương trầm ngâm vài giây, chậm rãi nói:
“Tôi biết rồi, muộn nhất ngày mai, tôi sẽ cho cậu câu trả lời.”
“Vâng!”
Trương Nguyên Thanh dứt lời, chỉ chờ đối phương cúp máy, nhưng đợi vài giây, Phó Thanh Dương cũng chưa cúp máy.
Trương Nguyên Thanh lập tức nói:
“Đa tạ bách phu trưởng, bách phu trưởng uy áp cùng thế hệ, ngạo nghễ Thái Nhất, thọ ngang trời đất, nhất thống Ngũ Hành.”
“Đô đô ~ “
Bên kia đã cúp máy.
Thừa dịp bà ngoại còn chưa làm xong bữa tối, Trương Nguyên Thanh ngồi lên ghế công thái học, đầu ngón tay gõ mặt bàn.
“Nhiều nhất mười ngày, phó bản giết chóc liền mở ra. Linh cảnh riêng lần thứ hai của mình cũng sắp đến rồi, linh cảnh riêng cùng phó bản giết chóc là không xung đột, cũng không biết cái nào đến trước.”
Mấy ngày nay, bởi vì đấu lôi đài, tốc độ đọc phương án vượt bản của hắn chậm đi, trước mắt lấy được quán quân, phải học bù lại.
“Linh cảnh một người hung hiểm khó lường, lấy chỉ số ẩn tấm thẻ nhân vật này của mình, rất có thể lại đụng tới cấp S hoặc cấp A, cho nên chỉ để ý xem phó bản cấp A, dưới cấp A có thể không cần xem.”
“Ài, mỗi lần vào linh cảnh một người, đều để phân bộ Tùng Hải dùng nhiều tiền mua từ Thái Nhất môn phương án vượt bản, cảm giác có chút áy náy...”
Ngũ Hành minh không có Thần Dạ Du, cho nên phương án vượt bản của linh cảnh riêng nghề nghiệp này cực kỳ khan hiếm.
Chỉ có phương án vượt bản rải rác một ít nhiệm vụ thí luyện, hoặc là phó bản cấp bậc rất thấp. Bởi vậy, hắn trước lần thứ hai linh cảnh riêng mở ra, phân bộ Tùng Hải mua từ Thái Nhất môn rất nhiều phương án vượt phó bản Thần Dạ Du yêu cầu cao độ.
Tuy Trương Nguyên Thanh vượt qua hai phó bản cấp S, mua được giá tốt, ít nhiều chiết khấu một bộ phận, nhưng Tùng Hải phân bộ vẫn phải tiêu phí lượng lớn tài chính cùng số lượng đạo cụ nhất định.