Thiên Diện trưởng lão nói:
“Từ trong quá trình Lý Hiển Tông săn giết hắn có thể phát hiện, Nguyên Thủy Thiên Tôn năng lực cận chiến cực kém, về sau tuy có tinh tiến, nhưng còn xa mới nói là đỉnh cấp. Hắn có một Âm Thi chiến lực cực cao, nhưng không có linh phó cấp bậc xứng đôi với hắn.”
Mệnh Ta Do Ta Không Do Trời trầm ngâm một phen, hỏi:
“Phương diện tính cách thì sao, có chỗ thiếu hụt nghiêm trọng hay không? Ví dụ như tham tài, háo sắc...”
Thiên Diện trưởng lão lắc đầu.
Sắc Dục Thần Tướng bỗng nhiên mở miệng:
“Ma Nhãn lúc ở Tùng Hải, từng điều tra Nguyên Thủy Thiên Tôn, đánh giá đối với hắn là: đồng đạo!
“Người này tựa như có bệnh đạo đức sạch sẽ, không thể nhìn hoạt động dơ bẩn xấu xa, cũng chính là thánh mẫu thường nói, ngươi có thể thử xuất phát từ phương diện này.”
A? Nguyên Thủy Thiên Tôn là thánh mẫu sao? Hắn tuy là người tốt, nhưng làm sao xứng với hai chữ này... Khấu Bắc Nguyệt nghiêm túc ở bên cạnh nghe, thu thập tình báo cảm thấy bọn họ đang oan uổng Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Bệnh thích đạo đức sạch sẽ, vậy có thể xuất phát từ phương diện tửu sắc tài vận, khiến hắn đọa lạc, phá hủy tâm chí hắn, từ góc độ ảo thuật mà nói, có thể có quá nhiều thao tác.
“Mệnh Ta Do Ta Không Do Trời” mỉm cười nói:
“Đa tạ thần tướng.”
“Ta nói một chút ý kiến của ta.” Một thanh niên mặc quần cộc, ngồi xổm trên ghế, bên ghế là một đôi dép xỏ ngón.
Hắn nhìn quét mọi người, giọng điệu không nhanh không chậm:
“Phó bản giết chóc cực hạn là cấp 4, như vậy Nguyên Thủy Thiên Tôn mặc kệ mạnh bao nhiêu, giới hạn là có thể nhìn thấy. A Nhất, mập, Mệnh Ta, đều có kinh nghiệm săn giết cấp 4, thật ra không kém Nguyên Thủy Thiên Tôn bao nhiêu.”
“Như vậy mấu chốt quyết định thắng bại, thật ra là nhân số cùng phó bản.”
“Số lượng nghề nghiệp hợp pháp khẳng định nhiều hơn chúng ta, mà Nguyên Thủy Thiên Tôn tài năng phương diện vượt phó bản, tất nhiên hơn chúng ta, vậy phải đánh như thế nào, thật ra rất rõ ràng.”
“Đầu tiên là bù lại điểm yếu phương diện nhân số, Ám Dạ Mân Côi nghĩ hẳn không thiếu hành giả Siêu Phàm đỉnh phong, chúng ta cần trận doanh hợp pháp giúp đỡ. Nhưng phương diện vượt phó bản, không có biện pháp đặc biệt hữu hiệu, Nguyên Thủy Thiên Tôn tất nhiên sẽ ở trong phó bản đạt được ưu thế cường đại, cho nên, chúng ta cần đạo cụ.”
“Thiên Diện trưởng lão, tôi có thể xin bộ trang bị hay không?”
Khấu Bắc Nguyệt biết người này, vừa rồi Bánh Bao Máu Người từng giới thiệu, người này đó là “Bách Vô Cấm Kỵ” sắp thứ năm trên bảng truy nã của chính phủ, một gã Yêu Mê Hoặc.
Thiên Diện trưởng lão cười lên, khen ngợi nói:
“Phân tích không tệ, bộ trang bị không có, nhưng tôi chuẩn bị cho các cậu một món đạo cụ bí mật.”
***
“Phu quân, đây là vò chứa nước sao?”
Quỷ tân nương, hoặc là nói Bạch Lan, đứng ở trong nhà vệ sinh, một tay ôm bộ ngực trắng muốt, một tay tò mò chỉ vào bồn cầu tự hoại. Lúc này cả người cô không một mảnh vải, lưng ong, chân dài, mông cong, ngực to, triển lộ vô cùng nhuần nhuyễn.
Em gái tai thỏ sao còn chưa đưa quần áo tới?
Trương Nguyên Thanh vừa ở trong lòng thúc giục, vừa nói: “Đây là, ừm, nơi đi vệ sinh.” Nói xong, hắn từ trong mắt Bạch Lan thấy được chấn động.
Sau khi có được quyền tự do hoạt động, cô bắt đầu chú ý tới đồ gia dụng, đồ điện bên người, sinh ra hứng thú nồng hậu đối với tất cả. Dọc theo đường đi hỏi đông hỏi tây, liên miên không ngừng.
Trương Nguyên Thanh lúc này cũng phản ứng lại, Phó Thanh Dương đang đùa giỡn hắn, lấy năng lực thám báo của hắn, lúc ấy sao có khả năng nhìn không ra mình không thể tự chủ. Càng
Âm mưu luận một chút nữa, Phó Thanh Dương là cố ý sắp xếp cho hắn một nữ Âm Thi, mục đích chính là ly gián cảm tình của chị họ cùng anh rể họ tương lai. Vì thế nhìn thấy Bạch Lan rúc vào trong lòng hắn, liền thuận nước đẩy thuyền yêu cầu hắn rời xa Quan Nhã.
Dụng tâm hiểm ác!
Tiếng đập cửa vang lên, em gái tai thỏ cầm một bộ đồ nữ tiến vào.
Trương Nguyên Thanh vội vàng phân phó em gái tai thỏ thay cho cô, bản thân đóng cửa lại, lui đến ngoài phòng.
Nửa phút sau, em gái tai thỏ mở cửa, bất đắc dĩ nói: “Nguyên Thủy tiên sinh, cô ấy không mặc.”
Trương Nguyên Thanh ngẩn ra: “Làm sao vậy?”
Em gái tai thỏ muốn nói lại thôi, cười khổ nói: “Ngài tự mình đến hỏi đi.”
Trương Nguyên Thanh liền quay về phòng, thấy Bạch Lan trần truồng ngồi ở bên giường, gập đôi chân dài, quần áo phân tán bên người.
“Sao không mặc?”
Cô chỉ vào áo lót, nhíu mày nói:
“Sao không phải cái yếm? Quần áo hạ lưu như thế, nô gia không mặc.”
Xin cô đó mặc vào đi, cô nếu không mặc, tôi sẽ bị Ma Quân nhập vào... Trương Nguyên Thanh lấy ra uy nghiêm của phu quân: “Cô phải biết thích ứng thời đại mới, mặc vào cho tôi.” Bạch Lan liền vẻ mặt ấm ức nghe lời làm theo.