Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 768 - 【Vip】 Phó Bản Giết Chóc Mở Ra (4)

【VIP】 Phó bản giết chóc mở ra (4) 【VIP】 Phó bản giết chóc mở ra (4)

“Chẳng qua, là hồ ly chung quy sẽ lộ ra cái đuôi, sau khi vào phó bản, cậu lập tức tìm được Quan Nhã, dẫn theo chị ta bên người, chị ấy có thể giúp cậu.”

Trương Nguyên Thanh thở dài nói:

“Cái này không ổn nhỉ, dù sao tôi phải rời xa chị ấy.”

Phó Thanh Dương vẻ mặt cứng lại, liếc hắn một cái, nói: “Cút!”

Chọn dùng con đường không có người, mặt trời chói chang nóng nực ban ngày, ở trong đêm khuya người vắng chậm rãi lắng đọng lại, gió đêm có chút mát mẻ.

Trương Nguyên Thanh đúng hẹn tới quán cà phê đối diện văn phòng cảnh sát khu Khang Dương.

Trong quán cà phê, ánh đèn lấp lánh, Chỉ Sát cung chủ mặc váy dài hoa mỹ nâng má, ngồi ở bên cửa sổ, đẹp ngây người.”

“Cung chủ, tôi muốn xin mua một liều sinh mệnh nguyên dịch.”

Trương Nguyên Thanh đi thẳng vào vấn đề.

Chỉ Sát cung chủ liếc hắn một cái, thu hồi ánh mắt, giọng điệu lạnh nhạt: “Sản lượng sinh mệnh nguyên dịch có hạn, không có bao nhiêu dư thừa cho cậu.”

Nghe vậy, Trương Nguyên Thanh thất vọng một phen.

Chỉ Sát cung chủ đổi giọng: “Chẳng qua, Tạ gia có, Linh Hi đã thay cậu xin một liều.”

A, thực là em gái tốt của mình! Trương Nguyên Thanh vui sướng không thôi, sau đó hỏi: “Cô làm sao biết tôi tìm cô, là xin mua sinh mệnh nguyên dịch.”

Khóe miệng Chỉ Sát cung chủ cong lên độ cong trào phúng: “Cậu tìm tôi, không phải là chút việc này sao?”

Đừng nói tôi giống như tra nam... Trương Nguyên Thanh chính nghĩa nghiêm khắc nói: “Tôi tự nhiên là muốn thân cận cung chủ nhiều hơn, bất đắc dĩ là cung chủ xinh đẹp như tiên trên trời, giống như hoa sen núi tuyết không dính một hạt bụi, khiến tôi chỉ dám nhìn từ xa, không dám báng bổ.”

Chỉ Sát cung chủ cười lạnh nói “Ồ, cậu còn muốn báng bổ tôi.”

Trương Nguyên Thanh ngẩn ra, vừa định giải thích, chợt thấy mắt cá chân căng lên, ngay sau đó liền đất trời xoay chuyển, cảnh vật trước mắt đều điên đảo. Hắn bị một sợi tơ hồng đổ treo lên.

“Cung chủ?”

Chỉ Sát cung chủ không nhanh không chậm lấy ra một ống chất lỏng màu vàng nhạt, đặt ở mặt bàn, thản nhiên nói:

“Hai giờ sau, tơ hồng sẽ tự động đứt, cậu nghĩ lại cho kỹ đi.” Cô uyển chuyển đứng dậy, kéo theo một mảng đỏ tươi, biến mất ở cửa quán cà phê.

“Cung chủ, cung chủ, thả tôi xuống!” Trương Nguyên Thanh hô hồi lâu, cô gái kia đã đi không còn bóng dáng, không thấy quay về.

Tôi nghĩ lại cái gì? Báng bổ cô sao? Trương Nguyên Thanh vừa mờ mịt vừa tức giận, không rõ bà điên này đang làm cái gì.

Hắn có loại cảm giác ù ù cạc cạc, bởi vì chân trái bước ra khỏi cửa trước mà bị trị tội.

Trời tờ mờ sáng.

Trương Nguyên Thanh vẻ mặt buồn bực quay về vịnh Phó gia, vặn mở tay nắm cửa phòng cho khách, phát hiện trong phòng ánh đèn sáng rõ, trên giường lớn mềm mại, có người đẹp tư sắc tuyệt hảo nằm. Tường Vi Máu lúc này, là Âm Thi thật sự, Bạch Lan (quỷ tân nương) bị hắn thu về trong thân thể rồi.

Trương Nguyên Thanh chỉ sợ cô quấn quít lấy đòi động phòng, sau khi trời tối, lấy ra ngoài làm việc làm lý do, hút cô từ trong thân thể Tường Vi Máu ra. Bây giờ là năm giờ sáng, dựa theo kinh nghiệm quá khứ, phó bản giết chóc sẽ mở ra ở bảy giờ sáng. Cũng chính là nói, cách lúc vào phó bản chỉ có hai giờ.

Sau khi ăn xong bữa tối, Phó Thanh Dương đã chuyển giao cho hắn bộ trang bị chính phủ phát. Bộ trang bị tên “Chiến Giáp Thiết Mộc”, đạo cụ nghề nghiệp Mộc Yêu, do một chiếc giáp mây, một đôi bảo vệ chân tổ hợp thành.

Bộ trang bị có ba kỹ năng, phân biệt là “Hồi Xuân Đại Địa” tăng cường sức khôi phục, “Bức Tường Thiết Mộc” tăng cường phòng ngự, cùng với năng lực một lần sống lại lúc gần chết. Đạo cụ trả giá là tăng cường dục vọng sinh sản, mỗi khi mặc bộ trang bị này một giờ, sau khi tháo đạo cụ, dục vọng sinh sản gia tăng năm phút đồng hồ.

Chính phủ cho bộ trang bị này, tính mục đích rất rõ ràng, chính là vì bù lại sở đoản hai lĩnh vực cận chiến, phòng ngự của hắn. Sống lại là dùng để giữ mạng.

Nhưng Trương Nguyên Thanh cảm thấy, bộ trang bị này nên cho Quan Nhã, đương nhiên, cái đó không quan hệ với chủ ý xấu của Linh Quân.

Sau bữa tối, Linh Quân vụng trộm gởi tin nhắn cho hắn, chỉ điểm bến mê:

“Cậu cho Quan Nhã bộ trang bị này, cô ấy sẽ cực kỳ cảm động, cảm thấy mình ở trong lòng cậu có địa vị rất quan trọng. Mà chờ cô ấy cởi trang bị, còn có thể động dục, vừa lúc là cơ hội cậu gạo nấu thành cơm. Một hòn đá ném hai con chim, tôi nếu là cậu, tôi sẽ làm như vậy.”

Tôi nếu là Phó Thanh Dương, tôi đã vặt đầu anh cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn xuống...

Trương Nguyên Thanh chính nghĩa nghiêm khắc trả lời: “Tôi không phải người như thế. Đúng rồi, Quan Nhã ở nơi nào?” Trương Nguyên Thanh chính là cảm thấy, bộ trang bị này nếu cho Quan Nhã, không chừng có thể tạo ra một trợ thủ cận chiến vô địch.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, khi đồng hồ báo thức đầu giường đến bảy giờ, Trương Nguyên Thanh nghe thấy bên tai truyền đến tiếng linh cảnh nhắc nhở: “Đinh! Phó bản giết chóc cỡ lớn mở ra, tham gia hay không?”

Bình Luận (0)
Comment