Đòn chém của Phó Thanh Dương trúng ngực mục tiêu, gai ngược trên đó xé rách áo ngắn tay, xé rách máu thịt, máu tươi đỏ sẫm nháy mắt nhuộm đỏ áo thun, nhanh chóng phun ra.
A ~ Trương Nguyên Thanh đau tới mức hít mạnh một hơi, cho dù Tinh Quan có năng lực chữa trị vượt xa Thần Dạ Du, nhưng đau đớn là không suy giảm.
Công tử ca người ngốc tiền nhiều này, căn bản không nói tình cảm... Trong khi suy nghĩ xoay chuyển, hắn thấy bách phu trưởng nhấc chân bước về phía trước, một lần nữa ép sát, cổ tay lật, gậy gỗ ở giữa không trung xẹt qua nửa vòng tròn, một lần nữa giơ cao trên đỉnh đầu.
Da đầu Trương Nguyên Thanh hơi phát ma, thừa dịp đối phương còn chưa phát động đòn thứ hai, lại tiến vào Dạ Du, bổ nhào sang bên trái.
Nhưng, Phó Thanh Dương giống như biết trước quỹ tích né tránh của hắn, giơ cao mũi kiếm, chân phải bước sang, chém về phía trước bên phải.
Trương Nguyên Thanh vừa lao ra, sau lưng đau đớn, nặng nề ngã ở trên sàn nhựa.
Không có khả năng, hắn còn chưa phát động đòn chém, chưa sinh ra quy tắc... Con ngươi Trương Nguyên Thanh hơi co lại, không để ý tới đau đớn, nhanh chóng lăn lộn đến trong góc, kéo giãn khoảng cách.
Phó Thanh Dương bước lướt tiến lên, truy kích đối thủ, đồng thời mở miệng nói:
“Năng lực quan sát mạnh thật sự, có thể mang mọi thứ của kẻ địch thấy ở trong mắt. Thông qua xương cốt, cơ thịt của cậu phát lực, tôi có thể sớm dự phán phương hướng cậu né tránh, cho dù cậu tiến vào Dạ Du, tôi cũng có thể tính chuẩn quỹ tích hành động trong ba giây của cậu.”
Đồ chơi hack! Trương Nguyên Thanh khó chịu nghĩ.
Mắt thấy Phó Thanh Dương kiếm thứ ba sắp tới, Trương Nguyên Thanh thi triển Tinh Huyễn thuật, để lại tại chỗ một ảo giác, thi triển Dạ Du ẩn đi thân hình.
“Két!”
Phó Thanh Dương bước lướt sang bên một cái, thế mà lại chưa nhìn ảo thuật kia, hướng phía trước bên phải không một bóng người vung cây côn gỗ ra.
Trương Nguyên Thanh một lần nữa từ trong Dạ Du ngã ra, quần áo ở bụng bị xé rách, gai ngược vạch ra ở trên cơ bụng một vết thương rách nát.
“Tâm Nhãn của Thám Báo, chuyên phá ảo thuật.” Phó Thanh Dương thản nhiên nói: “Nguyên Thủy Thiên Tôn có ‘tư chất minh chủ’ của chúng ta, chỉ có chút trình độ này.”
Không thể không nói, khuôn mặt đơ cứng rắm thối kia, vẫn là cực có năng lực trào phúng... Trương Nguyên Thanh giơ gương, soi một chút, trong đôi mắt vẫn còn khí đen, vận rủi chưa tiêu tán.
Hắn còn phải tiếp tục chịu đòn.
Đại Cơ Bá vây xem trợn mắt cứng lưỡi: “Nguyên Thủy Thiên Tôn hoàn toàn không có sức đánh trả nha. Cái này, cái này... căn bản không phải cùng một cấp bậc.”
Đám người Bạch Long, Thanh Đằng nhìn nhau, đều chấn động.
Bọn họ vốn cho rằng sẽ là một hồi long tranh hổ đấu, kết quả là Phó trưởng lão đơn phương đánh Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Quyền Vương ánh mắt âm trầm bình luận:
“Nguyên Thủy Thiên Tôn năng lực võ thuật chiến đấu đã tinh tiến rất nhanh, nhưng dù sao thời gian thành linh cảnh hành giả quá ngắn, nội tình không đủ, thân thủ không bằng Phó trưởng lão.”
Đường Quốc Cường làn da ngăm đen, nhìn chất phác thành thật phụ họa nói: “Chiêu chém của Phó trưởng lão không thể tránh né, Nguyên Thủy Thiên Tôn mạnh nữa, cũng chỉ có thể bị động chịu đòn, mà hắn là Thần Dạ Du, không phải Thổ Quái, cận chiến cùng phòng ngự đều không phải sở trường của hắn.”
“Dạ Du cùng ảo thuật thì bị thuật quan sát, kỹ năng tâm nhãn của Thám Báo khắc chế, hơn nữa Nguyên Thủy Thiên Tôn không dùng âm thi cùng linh phó, bị đánh rất bình thường.”
Đại Cơ Bá hoàn toàn không muốn nghe những đánh giá khách quan này, “Nói nhiều như vậy, dù sao chính là không chút sức chống trả.”
Quyền Vương cùng Đường Quốc Cường nhất thời nghẹn lời, liền lười so đo với Hỏa Sư. Nhưng Đại Cơ Bá nói cũng không phải không có lý, chờ video phát đến trong diễn đàn, đám đồng nghiệp các phân bộ, đại bộ phận là sẽ không lý trí phân tích, bọn họ sẽ chỉ nhìn thấy Phó Thanh Dương cùng cấp bậc treo lên đánh Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Trương Nguyên Thanh cầm côn gỗ có gai, vòng quanh Phó Thanh Dương chậm rãi đi, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ.
Phàm là quy tắc, nhất định có sơ hở, đây là một định luật.
Mặc kệ là Kỹ gần như đạo, hay đạo cụ loại quy tắc, đều trốn không thoát định luật này.
Đòn chém của Phó Thanh Dương có sơ hở gì?
Trương Nguyên Thanh tích cực thúc đẩy đầu óc, rất nhanh, ngực, lưng cùng bụng đau rát nhức nhối đã nhắc nhở hắn.
Sơ hở lớn nhất của đòn chém là, chỉ nhằm vào thân thể.
Ít nhất nhìn từ trước mắt là như thế, mình có thể thi triển Dạ Du nhập vào bách phu trưởng... Nghĩ tới đây, Trương Nguyên Thanh nhanh chóng giơ tấm gương lên, soi một chút, hắn thấy trong đôi mắt khí đen đã biến mất.
Mình có thể tránh thoát kiếm tiếp theo!
“Ầm ầm ầm!”
Hắn chủ động lao về phía Phó Thanh Dương, giơ cao gậy gỗ trong tay.
Đối mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn khí thế hùng hổ, Phó Thanh Dương sải bước, cường thế nghênh địch, cũng vung vũ khí trong tay.