Một mặt khác là coi thân thể như con rối thao tác, “độ trễ” rất cao, cũng chỉ thời điểm luận bàn có thể sử dụng, sinh tử chiến dùng chiêu này, nháy mắt bị chém chết. Ở trước khi có một món đạo cụ phòng ngự siêu mạnh, không thể cận chiến với Phó Thanh Dương. Đang suy tư, cửa phòng ngủ cho khách mở ra. Quan Nhã mặc quần áo luyện công rộng thùng thình đi đến.
“Không sao chứ?” Cô nhìn lướt qua tấm kẹp trên chân Trương Nguyên Thanh.
“Vấn đề nhỏ, chị ngồi xuống tán gẫu với tôi, tán gẫu xong tôi liền khỏi rồi.”Trương Nguyên Thanh vỗ vỗ mép giường.
Quan Nhã mỉm cười, “Cậu thoạt nhìn giống như cậu bé chờ mẹ đến kể chuyện trước khi đi ngủ.”
Cô thuận thế ngồi xuống ở bên giường, Trương Nguyên Thanh lập tức ngồi dậy, dang hai tay ôm về phía vòng eo của cô, cười hề hề nói:
“Thật ra tôi là sói xám đợi con thỏ nhỏ chui đầu vô lưới...”
Tay hắn vừa chạm đến đường cong phần eo căng mịn của Quan Nhã, người sau thế mà lại như điện giật bắn ra, từ chối thân thiết với hắn.
Trương Nguyên Thanh ngẩn ra một phen, sững sờ nhìn cô.
Trong mắt Quan Nhã hiện lên vẻ xấu hổ, miệng mở ra, giống như muốn giải thích, lời đến bên miệng lại là: “Nguyên Thủy, cậu đừng luôn như thế...”
Trương Nguyên Thanh chăm chú nhìn cô vài giây, chậm rãi nhíu mày.
“Chị Quan Nhã, chị làm sao vậy?”
“Không có gì.” Quan Nhã lắc đầu, nói: “Chị chỉ là nghĩ, chúng ta, cũng chỉ là quan hệ đồng nghiệp mà thôi.” Bộ dáng nói chuyện của chị thật giống bad girl... Trương Nguyên Thanh “Ồ” một tiếng, cười hì hì nói: “Vậy chị đi đi, tôi muốn một mình nghỉ ngơi chốc lát.”
Quan Nhã ngược lại ngẩn người, không ngờ hắn sẽ nói ra loại lời này, ánh mắt hơi ảm đạm, không nói cái gì nữa, quay đầu đi về phía cửa khách phòng.
“Rắc!”
Ngay tại lúc cô nắm lấy tay nắm cửa, tính mở cửa phòng, thân thể bỗng nhiên cứng đờ.
Một lực lượng âm u lạnh lẽo gắt gao bám lên sau lưng cô, cũng cướp đi quyền sử dụng thân thể của cô.
Quan Nhã không chịu khống chế xoay người, đi về phía mép giường, nhưng vẻ mặt cô cũng không kích động, ngược lại có chút hoang mang, nhíu mày nói: “Nguyên Thủy?”
Dứt lời, cô không chịu khống chế bổ nhào lên giường, lao vào trong lòng Trương Nguyên Thanh.
Ngay sau đó, linh thể bám vào trên người biến mất, mà người đàn ông dưới thân lập tức dang hai tay, gắt gao ôm chặt eo của cô.
“Nguyên Thủy, cậu lại chơi chiêu này...”
Hai tay Quan Nhã chống ở bên cạnh người Trương Nguyên Thanh, ngẩng đầu lên, trong sóng mắt ràn đầy tức giận, nói: “Cậu còn giống như tối hôm qua, chị liền đánh cậu.”
Ngoài miệng nói không khách khí, nhưng so sánh với vừa rồi rời khỏi suy sụp cùng mất mát, bị cưỡng ép đưa về, tâm tình của cô ngược lại tốt lên.
Trương Nguyên Thanh nói: “Tôi không chiếm tiện nghi của chị, tôi chỉ là cảm thấy, chúng ta nên trò chuyện một chút, mọi xa cách cùng hiểu lầm, đều bắt nguồn từ câu thông không đủ.”
Tuy không hiểu lắm về yêu, nhưng ở phương diện kết giao người với người, hắn là chuyên gia, hiểu lầm sẽ không xảy ra ở chỗ hắn.
Thấy Quan Nhã không nói chuyện, hắn theo đề tài, nói: “Làm sao vậy?”
Quan Nhã do dự một phen, khẽ cười nói: “Không có gì, chỉ là nhỏ của cậu quá nhỏ rồi, chị cân nhắc nên đổi cái to hơn hay không.”
Nhưng, đáp lại cô không phải tiếng cười đùa tức giận mắng, ánh mắt Trương Nguyên Thanh vô cùng bình tĩnh, thậm chí có thể nói là thâm thúy, “Chị Quan Nhã, nếu chị chỉ biết trốn tránh, vậy tôi nên đi vào lòng của chị như thế nào?”
Từ biểu hiện vừa rồi của Quan Nhã, hắn ý thức được, cung Duyên xảy ra vấn đề, không chỉ có phương diện xã giao. Phương diện tình yêu cũng gặp vấn đề, cho nên hắn mới có một đoạn lời lúc trước.
Không thể không nói, Tinh Tướng thuật không có năng lực trực tiếp đối địch, nhưng kỹ năng này quá hữu dụng, nó luôn có thể ở trước chuyện nhắc nhở ngươi, cho dù suy luận sẽ xuất hiện lệch lạc, cũng có thể kịp thời tỉnh ngộ, xử lý vấn đề tồn tại.
Quan Nhã ngẩn người, khuôn mặt bỗng nhiên mềm mại, cười nói: “Nguyên Thủy, cậu bây giờ, mới khiến chị có một chút cảm giác an toàn.” Sau đó cô thu hồi nụ cười, thấp giọng nói:
“Gia tộc muốn để chị kết hôn, gả cho nhà Miller của tổ chức Thiên Phạt, đó là một thế lực so với Phó gia còn khổng lồ hơn. Tổ chức Thiên Phạt lan rộng toàn thế giới, là tổ chức linh cảnh quy mô lớn nhất, thực lực mạnh nhất.
“Chị từ Phó gia chuồn ra ngoài, đầu nhập vào Phó Thanh Dương, chính là vì đối kháng gia tộc sắp xếp đám cưới. Không muốn thăng cấp, cũng là bởi vì cái này, gia tộc Miller sẽ không để cho một cô gái cảnh giới Siêu Phàm sinh ra người thừa kế gia tộc.”
“Nhưng chị không ngờ, bọn họ vẫn chưa bỏ qua ý tưởng đám cưới, về sau Phó Thanh Dương nói cho chị biết, biểu hiện ra đủ giá trị, thì có lợi thế đàm phán với gia tộc.”
Thì ra là chuyện này, mình nhớ ra rồi, Phó Thanh Dương từng nói chuyện thông gia... Mình nhớ rõ Thiên Hạc tổ của Nhật, chủ nhân sau lưng là Thiên Phạt, Ryo Asano hẳn là đối với tổ chức này, đối với gia tộc Miller có lý giải rất sâu...