Phó Thanh Dương mặc âu phục màu trắng, đã sớm ngồi ở cuối bàn hội nghị dài, chờ đợi đã lâu. Bàn hội nghị làm từ gỗ thịt bày đầy thức ăn nóng hổi, đây là bữa tối Phó trưởng lão chuẩn bị cho mọi người.
“Vất vả các vị rồi, ngồi đi!”
Phó Thanh Dương vẻ mặt lạnh nhạt: “Triệu mọi người trở về, là muốn tổ chức một cuộc họp ngắn, tôi vừa thu thập xong toàn bộ tài liệu về Sắc Dục Thần Tướng, làm một cái miêu tả đối với tâm lý của hắn.”
Nói xong, hắn cầm lấy điều khiển từ xa, mở ra máy chiếu. Trên tấm màn vải màu trắng xuất hiện các vụ án dày đặc rậm rạp.
“Những thứ này đều là tư liệu các phân bộ lớn phương Bắc truyền tới, chỉ dùng một ngày thời gian đã mang đại bộ phận tư liệu về Sắc Dục Thần Tướng từ Siêu Phàm đến Thánh Giả đều tập hợp xong, xem ra các đồng nghiệp phương Bắc chờ mong chúng ta mang Sắc Dục vĩnh viễn giữ lại Tùng Hải.”
Phó Thanh Dương khi nói chuyện, mọi người đã hướng ánh mắt về phía màn vải, bắt đầu cẩn thận đọc.
Nội dung ghi lại sự tích của Sắc Dục thần tướng, bao gồm nhưng không giới hạn ở chiến đấu, phạm tội, đạo cụ...
Phó Thanh Dương cấp dưới tập trung tinh thần đọc tư liệu, nói:
“Nhu cầu đối với nữ sắc của Sắc Dục Thần Tướng đã đạt tới mức không cách nào tự khống chế, một hai người phụ nữ không thể thỏa mãn dục vọng của hắn. Nhìn chung tình báo hắn vài lần địa điểm ẩn thân bại lộ, địa điểm đó đều giấu từ mười nữ bị hại trở lên. Hắn không nhịn được bao lâu, nhất định sẽ lại gây án. Mặt khác, chúng ta cần tăng mạnh giám thị đối với một số nơi đặc thù, để tránh Sắc Dục Thần Tướng ẩn thân trong đó.”
Khương Tinh Vệ giơ tay: “Phó trưởng lão, nơi đặc thù là chỉ WC nữ sao?”
Phó Thanh Dương ngẩn ra.
“Vì sao em sẽ cảm thấy là WC nữ?” Trương Nguyên Thanh chấn động.
“Bởi vì nơi đó nhiều phụ nữ mà, hơn nữa đều phải cởi quần.” Khương Tinh Vệ cảm thấy mình phân tích rất có đạo lý.
“Vậy em có thể nghĩ tiếp, nơi nào nhiều phụ nữ, còn đều cởi quần hay không?” Trương Nguyên Thanh dẫn dụ từng bước học sinh trung học thuần khiết.
“Nhà tắm?”
Phó Thanh Dương ho khan một tiếng, kịp thời cắt ngang hai người thảo luận: “Nơi nào không quan trọng. Tinh Vệ, cái này không ở trong phạm vi xử lý của em.”
Trưởng lão trẻ tuổi tiếp tục nói:
“Trừ buông thả tình dục, trong nhãn dán tính cách Sắc Dục Thần Tướng, hai điều rõ ràng nhất: tự phụ, tâm lý trả thù mạnh.”
“Tôi phán đoán, hắn sắp tới có thể sẽ nhằm vào Ngũ Hành minh, làm một ít hành vi mang tính trả thù. Từ hôm nay trở đi, đội viên dưới đội trưởng, ở nhà làm việc, có hành động lại tập hợp. Thanh Đằng, Bạch Long, Quan Nhã, các cô dọn đến vịnh Phó gia ở tạm. Chỉ cần Sắc Dục Thần Tướng dám giết hành giả chính phủ, tôi liền có biện pháp tìm được hắn.”
Chỉ cần dám giết hành giả chính phủ, liền nhất định có thể tìm được hắn? Cậu em vợ lấy đâu ra tự tin vậy? Là món đạo cụ bí mật kia hắn trước đó xin? Trương Nguyên Thanh suy nghĩ tung bay.
Phó Thanh Dương ấn điều khiển từ xa, nói:
“Hiểu biết thủ đoạn của kẻ địch, là căn cứ tốt nhất phỏng đoán phương thức giết người của bọn chúng. Đây là tên nghề nghiệp cùng kỹ năng ba giai đoạn lớn của Yêu Mê Hoặc từ Siêu Phàm đến Chúa Tể, mọi người xem một lần, tin tức bên trên không thể truyền ra ngoài.”
Trương Nguyên Thanh cùng các đồng nghiệp đều nhìn về phía màn vải.
“Yêu Mê Hoặc: kỹ năng chủ động———— Con Mắt Mê Hoặc, đánh dấu; Kỹ năng bị động——— cuồng bạo, chiến đấu, phá giáp.”
“Vụ Chủ: kỹ năng chủ động —— sương mù dày đặc tử vong (ghi chú: Vụ Chủ có thể ở trong phạm vi sương mù dày đặc bao phủ dịch chuyển tức thời khoảng cách ngắn, có thể căn cứ sương mù dày đặc đoán vị trí kẻ địch. Lúc cấp 6, thân thể có thể hóa sương mù dày đặc, bỏ qua công kích vật lý. Kỹ năng bị động—— Mình Đồng Da Sắt.”
“Chiến Thần Viễn Cổ: kỹ năng chủ động——— ba đầu tám tay (ghi chú: ba đầu tám tay là ý tứ mặt chữ, ba đầu nhìn sáu đường, sáu tai nghe tám phương, tám cánh tay đều cầm một món thần binh lợi khí, am hiểu nhất quần đấu. Kỹ năng bị động——— mê hoặc ma văn (ghi chú: mê hoặc ma văn là Con Mắt Mê Hoặc phiên bản tăng mạnh, linh cảnh hành giả dưới Chúa Tể nhìn thẳng ma văn, nhẹ thì tinh thần sụp đổ, nặng thì thần trí thác loạn.”
Đây là lần đầu tiên, Trương Nguyên Thanh toàn diện, chi tiết hiểu biết nghề nghiệp Yêu Mê Hoặc này. Tuy hắn đối với Yêu Mê Hoặc đã rất quen thuộc.
Xem xong giới thiệu những kỹ năng này, trong đầu Trương Nguyên Thanh chỉ có một ý nghĩ: chúa tể chiến tranh!
Yêu Mê Hoặc nghề nghiệp này, tựa như trời sinh vì chiến tranh mà sinh, khát máu cuồng bạo lấy chiến đấu nuôi chiến đấu, vĩnh viễn không mệt nhọc. Chiến đấu thêm Mình Đồng Da Sắt cam đoan y có thể ở trong chiến trường càn quét ngang dọc. Ba đầu tám tay cùng mê hoặc ma văn, là vũ khí sắc bén để lấy ít đánh nhiều, kẻ địch càng nhiều, ngược lại càng có thể phát huy ưu thế.