Linh Chu

Chương 1115

vipvandan.vn :

Chương 1115: Kỳ trân hiếm thấy.

Nhưng mà Phong Phi Vân vẫn không thê tìm được rễ Thánh Bồ Thụ, hẳn đã bị yêu linh hủy diệt, điểm này là Phong Phi Vân thất vọng, nếu có thể tìm được rễ cây, nói không chừng có thể nuôi sống, tuyệt đối xem như linh thụ, có thể làm linh căn tụ linh cho một tiên giáo, mấy ngàn năm sau nói không chừng sẽ kết xuất Thánh Bồ Quả lần thứ hai.

Thánh Bồ Quả là một trong các linh quả trong truyền thuyết, một vạn năm trưởng thành, một vạn năm nở hoa, một vạn năm thành thục, một cây chỉ kết ra một linh quả, tổng cộng cần ba vạn năm mới kết ra một quả.

Tuy Thánh Bồ Quả trong tay Phong Phi Vân đã kết thành tám ngàn năm, tuy chưa thành thục nhưng vẫn không tệ.

Nếu thật chờ hai ngàn năm nữa, khi Thánh Bồ Quả thành thục, tuyệt đối chẳng kém yêu quả vạn năm kia bao nhiêu, sau khi thành thục sẽ đản sinh linh tính, nó tự mình bay đi, căn bản không phải tu vị Phong Phi Vân hiện tại có thể ngắt lấy.

Phong Phi Vân đuổi tới đầu tiên, hái linh quả có giá trị lớn nhất, sau đó thần thức quét qua ngắt lấy linh quả thứ hai.

Nhị đương gia và tiểu tà ma cũng đuổi tới, ngay sau đó Diệp Ti Lan như sao băng bay thấp xuống, mỗi người kích động tìm kiếm linh quả.

- Ha ha, lão tử tìm được Linh Chu Quả năm ngàn năm, phát tài, phát tài rồi... Ách, đáng tiếc bị tổn thương một phần thit quả, không quan hệ, không sao, nếu lấy về, sợ rằng lão đại cũng phải thèm.

Nhị đương gia nhấc khối cự thạch tám vạn cân lên, ném nó bay ra ngoài, tìm được một linh quả bị tổn hại, kích động toàn thân phát run.

Linh quả bị hao tổn vẫn thai nghén dược tính khổng lồ như trước, tuy mất đi hai ba thành dược tính, nhưng nó vẫn là bảo bối vô song.

- Một Hắc Long Quả bốn ngàn năm.

Tiểu Tà Ma tại vách núi sụp đổ đào một linh quả bị chôn trong bùn đất ra, hình dáng như một con rồng, lớn chừng cánh tay, đầu ròng và long lân đã thành hình, trái cây sáng ngời, da cũng có chút tổn thương, nhưng mà toàn thân lưu quang, giống như hắc long do hắc ngọc tạo thành.

Tiểu tà ma há to miệng giống như con thỏ ăn trộm củ cải, nhanh chóng lau đi bùn đất phía trên, lén lút giấu đi, sợ bị người ta nhìn thấy.

Nhị đương gia ở xa xa nhìn nàng, biểu lộ của nàng mất tự nhiên, lau lau óng tay áo, bình tĩnh nói:

- Vận khí rát kém, không đào được cái gì.

Nói xong lời này nàng đào chỗ khác.

Đây chính là địa bàn của yêu linh, nói không chừng yêu linh trước kia là một gốc thụ yêu cường đại, nó sinh trưởng ở đây vô số thời đại, làm cho khu rừng này đản sinh mấy chục gốc linh quả trân quý, mỗi cây đều điên cuồng.

Cũng chính vì có yêu linh thủ hộ ở đây, mới khiến linh quả nơi này không sứt mẻ, mặc dù là chân nhân tới dây, muốn ngắt lấy linh quả cũng bị yêu linh chém giết, hóa thành xương trắng, bằng không cũng không có khả năng thai nghén ra nhiều linh quả hi hữu như vậy, hơn nữa số năm cao tới dọa người.

Phải biết rằng tại Thần Tấn vương triều, linh thảo ngoài năm ngàn năm vô cùng hiếm có, phủ thái sư trân tàng mấy trăm năm cũng chỉ có hơn mười gốc linh thảo như thế, bị thái sư xem như bảo bối.

Mà linh quả còn hiếm hơn cả linh thảo, hơn nữa linh quả một ngàn năm rất khó tìm, có thể nói là tiên trân hiếm thấy, dù sao cỏ có thể sinh trưởng mấy ngàn năm, nhưng mà một gốc cây kết thành trái cây mấy ngàn năm rất thưa thớt, đừng nói mấy ngàn năm, cho dù là linh quả vài chục năm, mấy trăm năm cũng ít tới thương cảm.

Tà đạo thánh địa Phổ Đà Sơn có một gốc tiểu tiên linh thụ, phía trên kết thành tiểu tiên linh quả ba ngàn năm mới thành thục, mỗi lần thành thục chỉ kết ra ba linh quả, mỗi quả đều là ba ngàn năm, chính là linh quả trân quý nhất hiện tại của Thần Tấn vương triều.

Hoàng tộc thánh địa cũng có hai gốc linh thụ, đều là linh quả hai ngàn năm, mỗi hai ngàn năm kết thành năm linh quả, nhưng đã gần với tiểu tiên linh quả của Phổ Đà Sơn, mỗi thời đại Tấn đế đăng cơ mới có tư cách phục dụng một quả, dùng tăng tiến tu vị.

Nhưng mà Phong Phi Vân hiện tại đang tìm kiếm linh quả đều là linh quả ngoài ba ngàn năm, nếu tu sĩ khác biết bọn họ ngát nhiều linh quả chí bảo như thế, chắc chắn sẽ sinh ra sóng to gió lớn, rất nhiều lão bất tử sẽ tìm bọn họ đòi linh quả chí bảo, kéo dài tuổi thọ.

Đương nhiên nhữn linh quả này rất nhiều đã tổn hại, bị chôn dưới bùn đất và tảng đá nên có tổn thương nhỏ, mà có quả đã nát đi, linh tính và dược tính không còn.

Yêu linh lúc ấy cực kỳ tức giận, không ít linh quả bị nó đánh nát, một ít bị khí tức hỗn loạn đánh thành bột mịn, ngay cả hạt cũng không lưu, quả thật là phung phí của trời.

Diệp Ti Loan vận khí thật tốt, không chỉ tìm được hai linh quả tổn hại, một quả ba ngàn năm, một quả bốn ngàn năm, thậm chí còn tìm được vô thượng tử linh thụ, cây này cao tới bảy mươi trượng, thân cây vô cùng tráng kiện, có linh hoa lưu động, tám người không thể ôm hết, phía trên có rễ cây giao thoa, giống như giao long quấn quanh, tụ tập vô số linh khí.

Đương nhiên linh quả thụ này cũng bị tổn thương, nhánh cây bị chém đứt rất nhiều.

- Đây là một cây linh quả thụ bốn ngàn năm kết quả, còn trân quý hơn gốc tiểu tiên linh thụ của Phổ Đà Sơn, nếu như có thể mang về Nhật Nguyệt Tiên Giáo, nhất định sẽ làm linh khí trong giáo ngưng tụ, trở thành linh căn tiên giáo, nội tình muôn đời.

Diệp Ti Loan thân ảnh như vẽ, tung bay quanh linh quả thụ, cành cây chung quanh rất nhiều, linh vụ không tiêu tán, có cảm giác như thần nữ trong bức họa.

Đúng lúc này ở xa truyền tới tiếng thét dài, một lão giả mặc trường bào đen bay ngang trời, dưới thân cưỡi rắn mỗi khổng lồ phi hành thấp, trên người tỏa ra khí tức khôn cùng, giống như mặt trời đen, từ trên cao lao xuống, kinh hỉ nói:

- Linh quả thụ có thể kết linh quả bốn ngàn năm, đây chính là vô thượng linh căn, vượt qua tiểu tiên linh thụ của Phổ Đà Sơn.

Lão giả này tới từ Ám Vực một trong ba tà đạo chí tôn, là một lão tổ, tên là Tây Môn Túc Đức, nghe được tiếng nổ kinh thiên vừa rồi, cảm thấy có của quý xuất thế, vội vàng đuổi qua nơi đây, không nghxi tới nhìn thấy Diệp Ti Loan tìm được linh quả thụ, thân thể kích động run rẩy.

Tây Môn Túc Đức đôi mắt già nua hõm sâu vào, tỏa ra ánh sáng sáng ngời, trong tay cầm quải trượng màu đen điểm râ, một tia chớp màu đen giáng xuống, đánh Diệp Ti Loan bị thương, nói:

- Linh quả thụ này là của lão phu!

Oanh.

Một đạo lôi điện màu đen đánh xuống, giống như thiên đao chém trời cao, vô cùng dọa người.

Diệp Ti Loan đáp xuống dưới gốc linh quả thụ, trên tay ngọc có máu tươi chảy xuống, Tây Môn Túc Đức công kích làm nàng bị thương.

Tu vị Tây Môn Túc Đức rất đáng sợ, chiến lực khủng bố, mặc dù nàng đạt tới Thiên Mệnh thất trọng trung kỳ cũng không địch lại.

Diệp Ti Loan vận dụng linh khí thủ hộ dưới gốc linh quả, lỗi lạc mà đứng, tóc đen phiêu dật, hoàn toàn không chút nhượng bộ, nói:

- Gốc linh quả thụ này là ta phát hiện trước, người ngoài đừng hòng nhúng chàm.
Bình Luận (0)
Comment