Cảnh tượng này thật sự quá chấn động.
Dù sao không ai ngờ được, một tiểu la lỵ có thể cầm lấy một phiến đá dài một mét.
Lên gối, đập đầu một cái lại đập nát phiến đá này. Thậm chí cô bé còn dùng tay không bóp nát nó.
Giờ phút này, hình tượng của Tiểu Tử không còn là tiểu la lỵ đáng yêu nữa.
Đây tuyệt đối là một Đại Ma Vương.
Tất cả đều yên lặng. Lát sau, những tiếng thảo luận cực to mới vang lên.
“Ông trời ơi, sao có thể vậy chứ?” “Đây là một đứa trẻ sao?”
“Sao cô bé mạnh vậy?”
“Có phải phiến đá này không bình thường, là phiến đá giả không?”
“Không sai, đó có phải là đạo cụ không!”
Thậm chí có người tò mò còn đi tới sờ thử phiến đá. Không ngờ lại là đá thật.
Mà lúc này, phòng livestream còn phát ra những bình luận như núi kêu biển gầm.
“Tiểu Tử, em không phải là A Tử, em là bà ngoại của Thiên Sơn Đồng Mỗ!”
“Mẹ ơi, mắt tôi mù rồi.”
“Mẹ nó, tôi đang nằm mơ à?” “Toàn thể đứng dậy, gõ 666.”
“Mẹ hỏi tôi, vì sao quỳ nhìn livestream.”
“Mọi người còn nhớ không? Đầu tuần, Tần đại sư bảo Tiểu Tử đi mua đồ, chúng ta đều nói sẽ có nguy hiểm. Anh ấy nói một mình Tiểu Tử có thể đánh được mười người. Hóa ra là thật đấy!”
“Tôi ngất, cô bé trông nhỏ còn có thể đánh giỏi như vậy, đúng là bản Tiểu Long khi còn bé. Anh nhìn cô bé lên gối thành thạo chưa? Nếu đó là đầu người, bốp một phát là mẻ đầu sứt trán ngay!”
“Đừng nói nữa, mũi tôi bắt đầu đau rồi!”
Trên thực tế, bọn họ trêu chọc thì trêu chọc, nhưng bất kể là đám quần chứng đứng xem ngoài hiện thực hay người xem trong phòng livestream đều cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Dù sao Tiểu Tử thật sự quá nhỏ đã có thực lực như vậy. Vậy sư phụ sẽ mạnh đến mức nào?
Lần này, bọn họ cũng không hiểu nhầm.
Thực lực của Tần Dược tất nhiên mạnh hơn vậy nhiều.
Chẳng qua môn chủ cũng phải có dáng vẻ nên có của môn chủ.
Đối phó với loại cá thối tôm nát này mà hắn cũng ra tay, chính là cất nhắc đối phương.
Tần Dược nhìn hành động của Tiểu Tử thì hài lòng gật đầu. Đây chính là chấn áp, hạ uy phong của đối phương.
“Cuộc so tài đầu tiên xem như hòa. Đồ đệ của Liễu đại sư đập gãy phiến đá, đồ đệ của tôi cũng đập nát phiến đá.”
“Vậy thì bắt đầu trận thứ hai.”
“Chúng ta lựa chọn đạo cụ ở ngay hiện trường.”
“Như vậy đi, chị Đường Phỉ, chị chọn hai nguyên thạch phỉ thúy, cái ít nứt ấy, lấy tới đây!”
“Tôi sẽ trả tiền!”
“Dùng nó làm đạo cụ, cũng tiện giải đáp nghi ngờ của mọi người.”
“Tránh mọi người nói phiến đá này bị giở trò!”
“Dù sao thầy bói như chúng tôi cũng phải học phong thuỷ, có thể lên chín tầng trời ngắm trăng, có thể xuống biển bắt ba ba.”
“Có phải không, Liễu đại sư!”
Tần Dược cười như không cười hỏi. Sắc mặt Liễu Chấn tái mét.
Đường Phỉ đang đứng ngoài xem bị gọi tên, nghe Tần Dược nói vậy thì vô cùng mừng rỡ.
Còn có chuyện tốt như vậy à?
Ăn dưa còn có thể kiếm lời trích phần trăm? “Được!”
“Vậy tôi sẽ bảo người mang qua.”
Cô ta chạy thật nhanh về cửa hàng, gọi nhân viên của mình dùng xe đẩy chuyên dụng đẩy hai khối nguyên thạch tới.
Hai khối này đều tương đối vuông vức, rộng một mét, dày ba mươi phân.
Hai khối này được xem là hộ cũ không chịu rời đi trong cửa hàng, mãi vẫn không ai chịu mua.
Bây giờ Tần Dược muốn dùng để làm thí nghiệm, muốn đánh ra danh tiếng, cô ta tất nhiên đưa tới.
Mà bây giờ Đường Phỉ cũng biết Tần Dược phát tài rồi.
Lúc này để Tần Dược chảy máu, cũng không cần e ngại, sợ Tần Dược tiêu xài bốc đồng nữa.
Với tài sản và năng lực của Tần Dược, bây giờ hẳn có thể mua được cả cửa hàng của bọn họ!
“Ông chủ Tần, hai khối này đều khoảng một trăm năm mươi cân, không có nhiều vết nứt, một khối ba trăm nghìn, một khối hai trăm tám mươi nghìn, tôi giảm giá cho cậu.”
Hai khối ngọc thạch này có vỏ ngoài không tốt, trông cũng không đẹp.
Tuy chúng rất lớn nhưng giá thấp.
Đường Phỉ làm chủ, trực tiếp giảm ba mươi nghìn, chỉ lấy Tần Dược sáu trăm năm mươi nghìn.
Tần Dược có tài khoản của nhà đối phương nên chuyển khoản, hoàn thành giao dịch ngay tại chỗ.
Trong lúc đó, Liễu Chấn cũng thầm run rẩy.
Ông ta nhìn gương mặt của cô bé này, phát hiện mình không nhìn rõ được tướng mặt của đối phương, không phân biệt rõ được lai lịch của cô bé.
Mà hai khối ngọc thạch này đều là hàng thật.
Nếu đánh nhau, tên đồ đệ to con của ông ta còn đánh tạm được, sức chiến đấu tăng theo trọng lượng.
Vấn đề là sức chiến đấu có mạnh hơn nữa cũng vẫn là con người thôi!
Ai có thể đập nứt được một khối ngọc thạch chứ?
Ông ta chỉ có thể giả vờ bình tĩnh, trong lòng cầu may. “Nếu đồ đệ của mình còn không làm được, chẳng lẽ cô bé
này có thể làm được sao? Không thể nào, chắc cậu ta dọa mình thôi! “
Ông ta nghĩ vậy mới nói: “Vừa rồi là đồ đệ của tôi ra tay trước. Lần này, mời đồ đệ của bên cậu ra tay!”
“Cũng được, Tiểu Tử, ra tay đi!” “Vâng!”
Tiểu Tử không hề do dự, bước qua với dáng vẻ đáng yêu.
Cô bé thậm chí không yêu cầu dùng vật phẩm khác kê phía dưới khối ngọc thạch, chỉ đi tới và nhấc một chân lên.
“Bịch!”
Mọi người chỉ cảm thấy mặt đất chấn động.
Nguyên thạch phỉ thúy kia đã bị nứt ở chính giữa trông giống như mạng nhện.
Chỗ vị trí bàn chân của Tiểu Tử đạp xuống thập chí lún vào thành một cái hố.
Vỏ ở chỗ đó đã vỡ nát. Cô bé lắc chân và thu lại.
Thậm chí Tiểu Tử còn ôm quyền nói với tên béo một trăm năm mươi cân kia.
“Xin chỉ giáo.”
Người kia cắn chặt răng, cơ mặt căng ra, rõ ràng vô cùng căng thẳng, trên trán cũng xuất hiện từng giọt mồ hôi lạnh nhỏ xuống.
Dù sao anh ta chỉ có dáng người to con chứ không phải không có não.
Anh ta vẫn biết chắc thực lực của mình thế nào. Anh ta là người chứ không phải thần.
Nhưng cô bé trước mặt này rõ ràng không phải là con người.
“Lên đi?”
“Tới phiên anh đấy!”
“Không phải anh không làm được chứ?”
“Ha ha, vừa rồi tôi đã nói phiến đá kia có vấn đề rồi. Nó chỉ dày năm centimet mà anh ta còn dùng cục gạch lót phía dưới, chỉ cần dùng chút sức lực ấn xuống khéo một chút là có thể gãy rồi.”
“A, chẳng lẽ thật sự có công phu truyền thừa à? Đây có phải là thể hiện của nội lực không?”
“Ai biết công phu giải thích rõ đi?” Những người kia bàn tán ầm ĩ.
Người này cũng chịu áp lực cực lớn, sau đó hét lớn một tiếng.
“A!”
Anh ta nâng một chân lên, đá vào trên tảng đá lớn. “Rắc!”
Tảng đá không nhúc nhích.
Nhưng mọi người đều nghe được tiếng xương gãy. Mặt người này lập tức đỏ lên, ôm chân hét thảm. “A! Gãy xương rồi, mau gọi 120 giúp tôi.”
Sắc mặt Liễu Chấn tái xanh.
“Không làm được thì cậu nhận thua đi, còn chẳng linh hoạt bằng tên bị giang mai lúc trước!”
Ông ta quả thực chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Lần này thì hay rồi!
Thể diện đã mất sạch.