Số 12 và số 60 nắm chặt cuộn giấy, âm nhạc du dương vang vọng khắp sân chung kết bỗng im phăng phắc! Hệ thống sân chung kết kích hoạt tính năng im lặng cả khu vực, tất cả hiệu ứng ánh sáng màn hình biến mất, bao gồm cả hình chiếu 3D Fate ngay chính giữa sân khấu.
Tiếng thì thầm và tiếng thở của 300.000 khán giả đều bị chặn lại, sân khấu trở nên im lặng và tối đen.
Bỗng dưng! Hai luồng sáng rọi xuống hai thí sinh đang cầm cuộn giấy dự thi.
Biểu cảm của thí sinh số 12 và số 60 đầy kinh ngạc, màn hình đặc tả biểu cảm của hai thí sinh được livestream và trình chiếu tại hiện trường, khán giả khác lập tức nhận ra: Số 12 và số 60 cũng không hề biết hiện trường sắp xếp như thế nào!
Bỗng chốc giữa màn đêm vang lên tiếng đàn piano đơn lẻ, du dương: Tinh, tinh, tinh. Nhịp điệu tiếng đàn hoà cùng thời gian và nhịp tim, tiếng đàn như ngọc rơi xuống mâm vàng, nhẹ nhàng, thanh tao vờn quanh số 12 và số 60.
Giữa bóng tối họ đứng trong nguồn sáng duy nhất, như bước vào một cõi mộng ảo kỳ dị.
"Theo thứ tự số, thí sinh số 12 sẽ được ưu tiên thi trước." Giọng của Fate hoà với tiếng dương cầm đơn âm du dương.
Fate dứt lời, ánh sáng trên người số 60 vụt tắt, số 60 ẩn vào bóng tối, chỉ còn số 12 đứng lặng người trong màn đêm tĩnh mịch.
Bình luận online: [Này giống nhiệm vụ ngoài hành tinh ghê, ngoài cổng lỗ đen đen kịt như mực, y như bị cô lập khỏi thời gian và thế giới.] [...] [Không phải quân thư, tôi thấy giống một giấc mơ sau khi bị bác sĩ tiêm thuốc an thần và gây mê hơn. Tối đen, hư vô, không cảm nhận được tay chân và suy nghĩ của chính mình, trôi nổi trong bóng tối chờ thuốc tan, lý trí quay trở lại. Cảm giác tệ lắm.]
"Tôi nên làm gì tiếp theo?" Số 12 hỏi, anh đứng trong bóng tối, thoáng bối rối, chỉ có một tia sáng le lói soi vào anh.
Tiếng dương cầm vang lên những nốt đơn du dương, "tinh", một điểm sáng nhỏ bé bỗng nhiên xuất hiện trong bóng tối.
"Tinh." Lại thêm một tiếng "tinh."
Số lượng điểm sáng tăng lên theo từng nốt nhạc, những tia sáng vờn quanh số 12, lơ lửng trong bóng tối, biến thành một dải ngân hà rực rỡ, lấp lánh những tia sáng huyền ảo.
Dải ngân hà trôi xuống dưới chân số 12, trong bóng tối hóa thành cầu thang sao dẫn lên cao. Cầu thang sao vẽ một đường phân chia sắc nét trong bóng tối, cuối cầu thang là cánh cửa lớp học trường quân sự thuần trắng.
Cánh cửa tượng trưng cho thoát khỏi bóng tối, đồng thời đi đến một không gian mới, ấy là cánh cửa dẫn đến kết thúc và khởi đầu mới.
Nốt đơn piano tăng tốc độ, hòa cùng tiếng vĩ cầm và tiếng kèn khác, âm nhạc khiến trái tim số 12 đập nhanh hơn.
Bình luận online: [Vòng sơ tuyển và vòng chung kết trước đây do công ty giải trí tổ chức chỉ là rác rưởi...] [Số 12 còn chờ gì nữa? Xông lên!! Đó là cánh cửa hẹp dành riêng cho cậu đó!!]
Bỗng chốc! Âm thanh piano biến đổi, thêm tiếng đàn organ vang vọng. Organ thuộc loại nhạc cụ hơi, âm thanh hùng vĩ thanh tao, khi hòa vào bản đệm, tiếng đàn đơn điệu nhẹ nhàng vang vọng như muốn nói: Hãy bước lên, bước lên bậc thang dải ngân hà dẫn lối đến mây trời.
Nốt nhạc thay đổi đột ngột khiến 300.000 khán giả bên ngoài khu vực im lặng bỗng nhiên rộn ràng, tiếng ồn ào của một trùng là tiếng ồn ào, tiếng ồn ào của 300.000 là bản hoà tấu hợp âm, trở thành một phần của bản nhạc hùng tráng này.
Tiếng reo hò vang dội của mọi trùng hoà cùng âm nhạc, số 12 dứt khoát bước lên bậc thang rực sáng.
Nhạc đệm bỗng dưng vang lên cao vút! Số 12 bước lên bậc thang, mở đầu bản nhạc đệm vang dội hoàn toàn mới. Trong bóng tối tĩnh lặng, âm nhạc bao lấy số 12, dẫn dắt số 12 tiến lên!
Quân thư tóc bạch kim da ngâm đi trước tiên, bước chân dần nhanh hơn, bắt đầu chạy bước nhỏ trên cầu thang.
Tiếng nhạc như ngọn lửa bùng cháy! Âm thanh vang lên! Vang lên! Đàn organ có âm vực rộng nhất thế giới, khi vang lên, nó mang đến sự bao la, hùng vĩ, vô tận và thiêng liêng, đó là lời giới thiệu duy nhất của nó với thế gian.
Bản nhạc trang trọng và huy hoàng siết chặt trái tim của số 12, thúc giục anh: Nhanh lên! Nhanh lên nữa! Mở cánh cửa đó ra.
Âm nhạc và ánh sao nâng đỡ số 12 vươn cao trong bóng tối, vượt qua khe hở thời gian và hiện thực, tiến đến bờ bên kia của mộng tưởng.
Số 12 đến trước cửa, nắm lấy tay nắm, hít thở nhẹ nhàng, hơi thở run run.
Số 12 đẩy cánh cửa đó ra.
Bình luận online: [** đấy, mạch máu tôi sắp nổ tung rồi!] [Nhắc nhở phía trước có thể thở lại rồi!]
Song, ngay khi mở cửa, cánh cửa trắng trong bóng tối, âm nhạc, cầu thang ánh sao đều biến mất.
Số 12 bất ngờ rơi xuống, theo bản năng giang rộng cánh giữ thăng bằng cơ thể.
Giọng nói bình tĩnh của Fate vang lên trong bóng tối: "Thư giãn đi, bạn sẽ không bị tổn thương ở đây. Hãy cảm nhận lực kéo của trọng lực, thuận theo nó, để nó đưa bạn tiến về phía trước."
Số 12 đập cánh mấy cái, cánh vẩy nửa khép nửa mở, nhanh chóng thả lỏng cơ thể.
Lúc này, trong bóng tối chỉ có số 12 phát ra ánh sáng lờ mờ, tốc độ rơi của anh chậm lại.
Nhìn vào bình luận mới thấy manh mối, so với cảnh rơi tự do từ trên cao, số 12 giống như bị đặt vào phòng mô phỏng trọng lực hơn. Anh được lực hấp dẫn vô hình nâng đỡ, lúc thì lộn nhào, lúc thì cuộn tròn.
Âm nhạc piano du dương chuyển sang giai điệu sáo trúc: Da diết, cô đơn, thanh thoát.
Khu bình luận online: [Tư thế kỳ vỏ trứng?] [Là lặn.] [Fate đang làm gì vậy? Có thể vào thẳng chủ đề được không?] [Tôi biết nhạc nền lần này!! Cá lớn dưới đáy biển ở hành tinh đại dương sẽ phát ra tiếng vang có bước sóng tương tự!]
Tiếng sáo du dương, da diết dần lùi xa, trong bóng tối bắt đầu vang lên những âm thanh hỗn tạp. Hai giây sau, âm thanh trở nên rõ ràng: "Tôi sắp toi rồi!" "Chịu hết nổi rồi, bài tập lần này sao mà khó thế?" "Phải bắt buộc tìm trùng ghép nhóm sao? Cái gì? Quy định cứng nhắc? Phiền chết đi được!" "Bắt buộc phải chọn sinh viên cùng khóa hệ chuyên ngành hỗ trợ cơ giáp?? Nản quá, đám á thư thi sát nút vào thì hiểu gì về chiến giáp? Cả bài kiểm tra chiến giáp cũng không qua nổi! Sao tôi không đi tìm sinh viên cùng khóa ngành kỹ thuật trí não cấp cao?! Ít ra thì trùng cái ngành kỹ thuật trí não cũng đến từ gia tộc hành tinh công nghệ!"
Bóng tối nhường chỗ cho ánh sáng rực rỡ, sân khấu bừng sáng, trường học Ottowen được xây dựng bằng công nghệ 3D xuất hiện trên sân khấu!
Những sinh viên mô hình 3D xuất hiện, họ tranh cãi hoặc khoác vai nhau gọi nhau ầm ĩ. Âm thanh đối thoại, âm thanh môi trường, âm thanh nền và âm thanh ma sát của các thiết bị giảng dạy đặc trưng của lớp học vang lên từng cái một.
Số 12 gắn miếng dán cảm ứng, bộ đồ lặn đen trên người trong nháy mắt biến thành đồng phục trường Ottowen cơ sở 3.
Anh đáp xuống giữa dòng trùng qua lại, có vài sinh viên lướt qua vội vã mang cơn gió thoảng. Âm thanh gió được khuếch đại, vang vọng đến cả khán giả online và offline.
Bình luận online: [Ahhhhh! Ottowen cơ sở thứ ba!! Thiên đường tình yêu tinh thần của tôi!] [Lol! Đoạn hội thoại này khiến tôi nhớ lại Ottowen ngay tức khắc!] [Hiệu ứng âm thanh được dùng rất hay, từ xa đến gần, từ nhỏ đến lớn, hệt như được đưa trở lại quảng trường sau giờ học từ góc nhìn của số 12. @***·**@*·*@**·****, các đạo diễn phim tình cảm hãy ra đây học hỏi!] [Là tôi đã nóng vội rồi, hóa ra bầu không khí u ám trước đó là để tạo nền tảng đối lập với cảnh mới, thật sự có cảm giác như quay ngược thời gian từ thời gian tại ngũ trở lại trường học!]
Tại khu vực cách âm, khán giả tại hiện trường nhỏ nhẹ trao đổi: "Tôi tưởng sẽ là kiểu phô diễn thể hình như trước đây?" "Kỹ xảo và cách lột tả quá khứ qua bóng tối đầy ấn tượng này chỉ là chung kết thôi ư?" "Đạo diễn chính của bộ phim này rốt cuộc là ai vậy?" "Công ty giải trí vẫn chưa công bố chính thức." "Sử dụng mọi cách để streamer Fate đích thân giám sát. Cảnh quay chung kết và cách sắp xếp diễn biến trận đấu vượt trội hơn phim tình cảm thông thường gấp 10."
Khu bình luận online, ai ai cũng đang bàn tán sôi nổi về các đạo diễn điện ảnh, phe hóng chuyện đổ thêm dầu vào lửa, liên tục tag các đạo diễn có tài khoản mạng xã hội: [Giờ áp lực dồn hết sang đây, các đạo diễn lớn hãy ra đây lộ mặt một chút.]
Các đạo diễn phim tình cảm đang lén lút xem livestream: ...
Streamer Fate vả mặt vả luôn cả chúng tôi?? Thực thi pháp luật xuyên biên giới à??
-
Trong môi trường thực tế ảo, số 12 quan sát xung quanh, rồi cúi xuống nhìn tay và quần áo của mình, nhanh chóng thích nghi với cảnh vật thay đổi. Quân đội cũng có chương trình huấn luyện thực tế ảo tương tự, nên số 12 không hề bỡ ngỡ.
"Ha ha, Fate." Bỗng nhiên có một giọng nói vang lên chào số 12.
Số 12 nhanh chóng phản ứng, quay về phía tiếng nói, lập tức ngớ ra: "..."
Tiếng cười rộn rã vang vọng khắp cả online và offline: "Hahaha Fate, ông ác quá!!" "Cứu mạng! Ai mà diễn nổi cái này!" "Hiệu ứng thung lũng kỳ lạ lên hương rồi!"
(*) Mô tả cảm giác sợ hãi và rờn rợn khi con người đối mặt với những vật thể nhân tạo có độ giống người ở mức độ cao.
Một sinh viên gầy gò chào số 12, ném cho anh một thùng dụng cụ rồi nói: "Không phải hồi trước cậu nói bộ cân bằng cơ giáp bị lỏng ốc vít khiến cảm biến chip lúc hoạt động lúc không à? Hàng hoá do học viện cung cấp đều vậy, tôi hỏi sinh viên khoá trên, họ bảo dùng cờ lê số 701 và bộ chặn nhiễu vi mạch trong hộp dụng cụ để điều chỉnh thủ công. Cậu thử xem."
Vầng sáng bao phủ đầu bạn học, che khuất hoàn toàn ngũ quan, mái tóc và cặp râu!
Toàn bộ học viện được trang bị hơn 300 điểm kiểm tra nồng độ pheromone, cấm bay bằng cánh vẩy trong khu vực chung, sinh viên bắt buộc đeo bộ ức chế pheromone. Tất cả khán giả, bao gồm cả số 12, đều không thể phân biệt ngay lập tức bạn học trước mặt là trùng cái hay á thư.
Biểu cảm đơ cứng đột ngột của số 12 đã đẩy hiệu ứng chương trình lên mức tối đa.
Bình luận online: [hhhhhh] [Phim tình cảm trinh thám!] [Cười muốn tắt thở, tôi không tưởng tượng nổi số 12 sẽ tìm kiếm quý ngài Carol thế nào hahaha, lén dòm ngó mông đồng giới thì biến thái lắm đó!] [Với độ chân thực của mô phỏng 3D này! Đảm bảo rằng chỉ cần số 12 liếc nhìn sau lưng ngài Carol, vệ sĩ của ngài ấy sẽ lập tức nhảy ra từ bóng tối! Băm nát số 12 ngay tại chỗ!] [Không không không! Chắc chắn đây là điểm loại! Chỉ cần số 12 mạo phạm ngài Carol, các trùng bảo vệ xuất hiện đồng nghĩa số 12 bị trừ điểm bị loại!]
Trên livestream, sau khi số 12 quản lý biểu cảm trở lại bình thường. Anh suy đoán ý đồ của Fate Wynne: "Cảm ơn anh em, sau này có chuyện gì cần giúp cứ nói nhé."
Bạn học phủ sáng: "Thay vì giúp tôi, tốt hơn cậu nên lo cho bài tập môn học mới đi, thầy giáo yêu cầu mỗi nhóm phải có một á thư hệ cơ giáp." Bạn học phủ sáng: "Sao nhất định phải kéo theo một đứa kéo điểm trung bình của tôi chứ? Giờ tôi đang bực vì tìm kiếm thành viên nhóm, đi đây."
Số 12 gật đầu, anh ta nhanh chóng tập trung, xách chiếc hộp đến một góc vắng vẻ trong quảng trường rồi mở cuộn giấy ra xem nội dung.
[Làm một sinh viên tốt.]
Số 12: ?
Bình luận online: ?
[Lúc đầu định im lặng, nhưng biểu cảm của số 12 buồn cười quá.] [Năm phần ngạc nhiên, hai phần hoang mang, ba phần tức giận, biểu cảm của số 12 thật sống động, haha, hợp với màn ảnh rộng!] [Diễn viên tỷ lệ vàng!] [Siêu sao quản lý biểu cảm!] [Phim tình cảm thiệt đấy à? Buồn cười chết đi được.]
Giọng Fate cất lên lần nữa, bình tĩnh hiền hoà bên tai số 12: "Bạn đang xách vali, chuẩn bị đến lớp học lý thuyết cấu tạo cơ giáp."
Theo lời dẫn của Fate, cảnh 3D biến hóa ngoạn mục, quảng trường sau giờ học tan biến, vô số tấm kính sáng bóng mới tinh từ trên trời rơi xuống như mưa pha lê.
Kính bao quanh số 12 rơi xuống, trên tường, cầu thang và bàn học trong nhà, bục giảng cùng vô số mô hình sinh viên xếp xung quanh số 12.
"Sau khi đề tài mới được phát, bạn thường xuyên nghe những lời than vãn từ các bạn học như Ellen, nhưng bạn không mấy quan tâm. Sinh ra ở một hành tinh cấp thấp, bạn đã trải qua nhiều khó khăn để vào được Ottowen, cũng từng giải quyết nhiều vấn đề xã hội phức tạp hơn nhiều. Những lo lắng, bực dọc của bạn bè chỉ là món tráng miệng sau bữa ăn với bạn. Dù không ngon, bạn vẫn có thể nuốt tiếp để no bụng."
"Nổi tiếng với nhân duyên tốt ở trường, bạn có mối quan hệ thân thiết với một số ít bạn học là trùng cái hệ hỗ trợ cơ giáp. Chỉ cần nhắn tin hỏi, họ chắc chắn sẽ đồng ý, nên bạn không lo lắng chọn bạn học làm bài tập." Fate vừa dứt lời, ngay lập tức sinh viên 3D đã chào hỏi số 12.
"Chào mày Fate." "Ê, Wynne!"
"Kết quả thi tuần trước đã ra rồi, mày đứng hạng nhì, đè đầu bò cạp vàng ban 2, giỏi ghê!" Một bạn học cùng lớp phủ vầng sáng đấm mạnh mấy lần vào vai số 12, cười nói: "Đỉnh nha mày, bọ cạp vàng đến từ hành tinh cấp cao bên khu Nam, mày đã lại vinh quang cho khu Bắc của chúng ta!"
"Chơi hai trận sau giờ học không?" Một bạn học phủ vầng sáng khác hỏi.
Số 12 nghĩ đến đề bài trong cuộn thi đấu, cẩn thận mô phỏng: "Lần sau đi, bộ cân bằng cơ giáp của tôi hơi trục trặc." Anh lắc lắc hộp dụng cụ, nói: "Sau giờ học, tôi phải về sửa chữa."
Bạn học phủ vầng sáng nhún vai quay về bàn học. Tiếng chuông báo giờ vang lên, thầy giáo hướng dẫn bước vào từ bên ngoài, thông báo bắt đầu tiết học.
Ngay khi số 12 ngồi xuống, cảnh tượng xung quanh lại thay đổi lần nữa, lớp học lý thuyết biến thành phòng mô phỏng thao tác thực tế, số lượng sinh viên trong lớp tăng gấp ba lần.
Mỗi bàn thao tác thực tế có 8-10 sinh viên, tương đương với 2-3 nhóm.
Số 12 cũng xuất thân từ cơ giáp, từng học chương trình giống họ. Anh âm thầm quan sát xung quanh.
Bên cạnh anh là 7, 8 sinh viên cùng lớp rải rác đứng, ánh sáng bao trùm lấy đầu họ, vóc dáng họ cao lớn hoặc thanh mảnh, thu vảy thu râu, mặc đồng phục sinh viên chỉnh tề.
Theo miêu tả quý ngài Carol trong sách, đối phương cao gầy, nguỵ trang khéo léo, nhất thời số 12 không thể phân biệt được ai trong số các bạn học là Carol.
"Bắt tay làm việc đi!" Giảng viên thúc giục: "Đừng lề mề nữa."
Số 12 quyết định, không phân biệt được thì thôi! Môi anh ta mấp máy: "Car..."
"Vấn đề lần trước, tôi đã tìm được đáp án trong hồ sơ thi tốt nghiệp khóa 129." Bên cạnh số 12 có một bạn học đột nhiên nói, tiện tay đưa một USB: "Tôi đã sao chép tài liệu rồi, cho cậu."
Giọng nói của sinh viên đột nhiên lên tiếng không cao cũng không trầm, ở mức trung bình, cách phát âm chậm rãi và thanh nhã có khẩu âm của vùng sao Tây Tiên Nữ.
Số 12 nín thở ngay, theo bản năng muốn liếc nhìn vào thắt lưng của bạn học phủ sáng này, đột nhiên đầu số 12 cứng đơ không dám xoay chuyển, hắng giọng: "Ừ, cảm ơn."
Tiếng cười vang vọng khắp khán đài và khu bình luận: [Hahahaha, phản ứng của bro nhanh thật! Bỗng dưng thò cổ ra nhìn mông và hông của quý ngài, phạm luật quấy rối rồi kìa!] [Cười chết tôi rồi! Phản xạ có điều kiện của số 12, đảo mắt rồi phanh gấp!] [@Tòa án Bảo vệ trùng đực]
"Cậu ngây ra đó làm gì? Bắt đầu đi, tiết học này chỉ có 50 phút, phải làm 4 bài tập nhỏ." Bạn học phủ vầng sáng đưa ổ USB, khó hiểu nói.
Số 12 nhớ lại yêu cầu trong cuộn giấy, anh hít nhẹ một hơi, nở nụ cười rạng rỡ như ánh nắng mặt trời đã được luyện tập trước gương vô số lần, bùng cháy nhiệt huyết chưa từng có để giao tiếp với bạn cùng lớp phủ vầng sáng này.
Anh tại ngũ nhiều năm trong quân đội, còn là binh chủng cơ giáp, trước chung kết còn cùng vô số bạn bè, thân trùng, cư dân mạng nghiên cứu các đề thi có thể xuất hiện, kiến thức về cơ giáp sâu rộng đến mức có thể trả lời bất kỳ câu hỏi nào.
Nên ném ra mấy câu hỏi thực tế về cơ giáp vừa phù hợp với sinh viên vừa có độ khó vừa phải thì anh giải đáp rất dễ dàng.
Số 12 và bạn học phủ vầng sáng đã dành 30 phút vô cùng vui vẻ bên nhau. Trong thời gian đó, bạn học phủ vầng sang chủ động tiến đến gần hơn vài bước, cùng số 12 thao tác mô phỏng thực tế trên bàn. Khoảng cách giữa hai trùng chưa đầy nửa mét, số 12 có thể nhìn rõ mức độ hormone mà bạn học phủ sáng đeo: 90%
Râu của số 12 lặng lẽ dựng đứng, anh có hơi luống cuống quay đầu.
Chẳng mấy chốc, những bạn học xung quanh bắt đầu tụ tập lại xem số 12 thao tác thực hành, khe khẽ bàn tán.
Số 12 nhíu mày, tỉnh bơ bước đến gần bạn học phủ vầng sáng, ngăn cách khoảng cách xã hội giữa trùng cái và Carol.
Khu bình luận online: [Gần vậy sao! Phạm luật!!] [Phạm luật gì? 3D mà mày cũng muốn quản hả đệt cụ!!] [Cái biểu cảm của số 12 này khiến tôi nghi ngờ là anh ta chỉ nhìn vào vạch chia độ vòng cổ là đã nghĩ tới chuyện bậy bạ!] [**, quý ngài Carol là Thánh, một Thánh sẽ chăm chú lắng nghe bro nói chuyện, có chung tiếng nói, cùng làm thí nghiệm còn vỗ vai khen ngợi bro, ai mà không rung râu chứ!] [...] [Cười ỉa! Mấy ông thử vào trang web chính thức của Toà án xem đi, họ lại gửi thư cảnh cáo cho các công ty giải trí rồi kìa, hahaha!] [Luật bảo vệ mạng ảo đã ra đời rồi!]
Chớp mắt một cái! Chiếc bút lông ném về phía số 12.
Số 12 vẫn nhìn theo bạn học phủ vầng sáng, theo phản xạ giơ tay tóm lấy chiếc bút. Anh nhăn mặt nhìn lại, hoá ra là giảng viên ném.
"Fate Wynne! Làm bài tập với bạn cùng nhóm của mình đi! Thí nghiệm liên nhóm không được tính điểm!" Giảng viên nghiêm khắc quát trên bục giảng.
Số 12: ... ?
Những khán giả vừa nãy còn băn khoăn, nghi ngờ: ... ?
Chờ đã?
Lúc này, giọng kể Fate vang lên: "Carol Sue hôm nay đến muộn, tối qua cậu ấy cãi nhau với giáo viên trong gọi họp online tối qua, nên 4 giờ sáng mới ngủ."
"Cơ sở thứ ba có nhiều giáo sư biết quý ngài Mắt Mèo đang theo học ở đây, tình cờ thay, giáo viên chủ nhiệm môn này là một trong số đó. Giảng viên nhắm một mắt mở một mắt cho hành vi đến trễ của quý ngài Sue."
"Carol rón rén bước vào phòng, thấy cộng tác Wynne đã bắt đầu thảo luận lý thuyết với bạn cùng bàn ở nhóm bên cạnh. Carol không chen ngang, mà lặng lẽ đứng sang một bên lắng nghe."
"Carol lại một lần nữa phải nhìn nhận Fate Wayne bằng con mắt khác."
"Cộng tác của cậu không chỉ đối xử công bằng, chính trực với á thư mà còn giữ thái độ tích cực, thân thiện với trùng cái. Carol hiếm khi gặp được trùng có phẩm chất như vậy trong vòng tròn quen biết."
"Carol thức trắng đêm, tinh thần có hơi uể oải, nhưng lúc này lại trở nên phấn chấn một chút vì Wynne."
Số 12: ...