Cái mũ xanh, lại còn là một cái mũ siêu to khổng lồ?
Sau một thoáng im lặng ngắn ngủi, Lý Điền bùng nổ như phát điên, anh ta bật dậy, tay chỉ thẳng vào Tô Nhiên run lẩy bẩy:
“Cô… cô… cô nói bậy! Đừng tưởng cô có thể lừa được tôi! Không thể nào! Bạn gái tôi yêu tôi như thế, sao có thể làm chuyện có lỗi với tôi chứ? Không thể! Tuyệt đối không thể! Cô nhất định là đang bịa chuyện!”
Tô Nhiên vô cùng vui vẻ, lời nói thì thẳng thắn đến mức tàn nhẫn, không biết là vì không hiểu phép xã giao, hay là cố tình như vậy.
Cô nheo mắt, mỉm cười nhìn Lý Điền:
“Vậy thì tốt quá rồi, hai người rất xứng đôi mà. Anh chẳng cũng từng là bồ nhí của người ta sao? Hai người chắc chắn hợp nhau lắm.”
“Cô nói nhảm! Tôi luôn nghiêm túc trong chuyện tình cảm, sao có thể là bồ nhí của ai được?”
Lý Điền ra sức phủ nhận, nhưng nhìn vẻ mặt hoảng loạn của anh ta, cư dân mạng đoán được tám chín phần mười.
“À đúng rồi, không chỉ có cô ta đâu — mười người bạn gái cũ của anh thì có đến chín người ‘đội mũ xanh’ cho anh rồi. Người duy nhất thật lòng với anh, thì lại bị anh phản bội, lén lút cắm sừng.”
Nếu Tô Nhiên không nói thì thôi, chứ vừa nói ra là chạm đúng nỗi đau, Lý Điền đá lật cả ghế, giận dữ hét lên:
“Cô ăn nói hàm hồ! Bạn gái cũ của tôi ai cũng yêu tôi hết! Nếu cô còn tiếp tục nói bậy nữa, tôi… tôi đập điện thoại bây giờ!”
【Ôi trời ơi, tôi lại thấy tội nghiệp hắn ta một chút rồi…】
【Tôi sống từng này tuổi, nghe qua người nói chuyện buồn cười, nhìn thấy người trông buồn cười, nhưng đây là lần đầu tiên thấy một người sống mà cũng buồn cười.】
【Hahahaha, đầu anh ta đúng là cả một thảo nguyên xanh mướt… Để tôi ngồi hóng gió mát tí đã.】
Tô Nhiên tiếp tục đ.â.m trúng tim đen từng câu từng chữ:
“Còn nữa, nhìn tướng mặt anh, cha mẹ anh đã mất sớm…”
“Cái này càng nực cười! Ba mẹ tôi vẫn sống khỏe mạnh, sao lại mất sớm…”
Lời còn chưa dứt, Lý Điền đột nhiên khựng lại, như thể nghĩ ra điều gì đó, kinh ngạc nhìn Tô Nhiên.
Tô Nhiên nhìn anh ta với ánh mắt đầy ẩn ý:
“Anh đoán đúng rồi, họ không phải là ba mẹ ruột của anh.”
Lý Điền tức đến nói không ra lời, cuối cùng bật khóc:
“Huhu… sao cô lại như vậy? Tôi chỉ nhờ cô xem bói, cô thì cứ nói những điều làm tôi đau lòng… Cô còn dám nói ba mẹ tôi suốt hai mươi năm nay không phải ruột thịt, huhu… Tôi mặc kệ, cô phải bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi!”
Tô Nhiên nhàn nhạt nói tiếp:
“Anh còn có một người anh trai, rất giàu có.”
“Thật hả?”
Ba chữ cuối khiến Lý Điền bừng tỉnh, nước mắt khô ngay lập tức:
“… Livestreamer, tôi thấy nha, chị bói cũng khá chuẩn đó. Tôi từ lâu đã cảm thấy mình chẳng giống ba mẹ cho lắm. Vậy… anh trai tôi ở đâu? Làm sao tìm được anh ấy?”
“Từ ba ngày nữa, sáng sớm, anh hãy ra ga tàu, không cần mua vé, cứ mang theo một cái bát vỡ rồi ngồi xin ăn ở cửa ga. Người đầu tiên cho anh tiền, chính là anh trai anh.”
“Cái gì?! Bắt tôi đi xin ăn?!”
Câu nói đó khiến Lý Điền gần như rớt cả cằm xuống:
“Không được! Mất mặt c.h.ế.t đi được! Sao cô không nói thẳng với tôi là ai luôn cho rồi?”
Vừa nghe đến việc phải đi ăn xin, Lý Điền lập tức phản đối dữ dội.
Anh ta là tỷ phú tương lai cơ mà! Chuyện mất mặt như vậy sao có thể làm được?
Tô Nhiên chỉ cười đầy hàm ý:
“Chuyện đời cần chữ duyên, duyên tới thì tự nhiên sẽ gặp. Nếu anh không đi, lỡ như không tìm được người anh giàu có thì đừng trách tôi không nói trước.”
Cô cố ý nhấn mạnh hai chữ “giàu có”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-xem-boi-chuan-khong-can-chinh-chi-day-giup-canh-sat-pha-an-luon/chuong-132-dao-hoa-am-1.html.]
Lý Điền bắt đầu do dự.
Suy nghĩ một hồi lâu, giằng co nội tâm mãi, cuối cùng anh ta cắn răng quyết định:
“Đi thì đi! Nếu tìm không thấy, tôi sẽ quay lại tính sổ với cô! Mà nè, tôi không phải vì tiền đâu nhé, không phải! Tôi chỉ là muốn tìm anh ruột của mình thôi!”
Miệng thì nói thế, nhưng hai chữ “giàu có” như móng vuốt mèo cào vào lòng anh ta, ngứa ngáy không chịu nổi.
Vì tìm anh trai, thà mất mặt một chút cũng đáng. Dù sao cũng không c.h.ế.t được.
Đã hạ quyết tâm, Lý Điền bắt đầu mơ mộng về một tương lai rực rỡ.
Sau khi Lý Điền rời khỏi livestream, có người xem gửi bình luận hỏi Tô Nhiên:
Trà Đá Dịch Quán
【Ông trời thật không công bằng! Một kẻ làm đủ chuyện thất đức như hắn, thậm chí dám chối bỏ cả cha mẹ nuôi dưỡng mình hai mươi mấy năm, lại còn có một người anh trai giàu có? Thật chẳng có thiên lý gì cả!】
【Livestreamer ơi, thật sự chỉ có đi ăn xin mới tìm được anh trai ruột của anh ta sao?】
Tô Nhiên liếc nhìn màn hình, đúng lúc thấy hai dòng bình luận đó, cô không nhịn được cười tủm tỉm:
“Tất nhiên không phải. Bắt anh ta đi xin ăn là tôi cố ý chơi khăm đó. Người này bình thường làm nhiều chuyện thiếu đức lắm, đây chỉ là một hình phạt nhỏ thôi.
Hơn nữa, tôi chỉ nói anh trai anh ta rất giàu, chứ đâu nói anh ta sẽ được cho tiền. Về sau còn nhiều thứ để anh ta khổ nữa kìa.”
【Cái nụ cười đó gian quá trời luôn, livestreamer ơi rốt cuộc là chuyện gì vậy, nói đi mà, tôi cũng muốn hóng!】
Tô Nhiên cười đầy ẩn ý:
“Không vội, mấy ngày nữa mọi người sẽ biết thôi.”
“Tiếp theo, rút lì xì may mắn thứ ba.”
Cư dân mạng còn đang tám chuyện thì không để ý, lì xì lại bị người khác giành mất rồi.
【Trời ơi, lắm chuyện quá nên trượt mất rồi! Nhiều lời là hại mình mà!】
【Livestreamer ơi, khi nào thì đến lượt em được thương yêu đây?】
Lần này, người trúng phúc lợi là một tài khoản có tên 【Tiểu thư nhà họ Bạch】.
“Chúc mừng 【Tiểu thư nhà họ Bạch】,tôi đã gửi lời mời video call cho bạn, hãy bấm đồng ý nhé.”
【Tiểu thư nhà họ Bạch】gửi bạn Thiên Sứ Trái Tim ×6
【Lãng tử giữa sóng】gửi bạn Hoa Hồng ×99
【Tiểu Trần thống trị thế giới】gửi bạn Chứng nhận Đại Thần ×7
……
“Xin chào bạn có nick là 【Tiểu thư nhà họ Bạch】,chuẩn bị đi, tôi sẽ gửi lời mời gọi video cho bạn.”
Kết nối thành công — đối phương đang ở trong một bệnh viện, có một cô gái nằm trên giường bệnh, cô gái cầm điện thoại quay video call thì trạc tuổi với bệnh nhân, bên cạnh còn có một cặp vợ chồng trung niên.
【Sao lại là bệnh viện nữa vậy? Tôi thấy livestreamer nên đi làm cố vấn bệnh viện luôn đi cho rồi.】
【Nói như vậy cũng đúng, mấy người bị thứ không sạch sẽ bám theo, có ai mà bình yên được đâu?】
Cô gái cầm điện thoại xoay camera về phía cô gái đang nằm trên giường bệnh, sốt ruột nói:
“Chào chị livestreamer, tôi tên là Bạch Vân, người nằm trên giường là em gái tôi — Bạch Hiểu. Chị xem giúp, có phải con bé bị thứ gì đó dơ bẩn bám vào không?”
Bạch Vân lo lắng, còn cha mẹ bên cạnh cũng rầu rĩ không thôi.
“Cuối tuần vừa rồi, em tôi kéo tôi ra ngoại ô chụp bộ ảnh cổ trang, chụp xong về là bắt đầu sốt cao. Giờ đã hôn mê ba ngày rồi.”
Tô Nhiên chăm chú nhìn cô gái nằm trên giường — như thể đang ngủ say. Trên cổ tay cô lộ ra một chiếc vòng tay đan thủ công màu đen, treo vài chiếc chuông bạc nhỏ.
Người bình thường chỉ thấy đẹp mắt, nhưng Tô Nhiên thì lại thấy trên chiếc vòng ấy có luồng khí âm u mờ mịt.
Theo lời gia đình, Bạch Hiểu bắt đầu nói mê vào nửa đêm hôm đó, họ đo nhiệt độ thấy hơn 39 độ nên lập tức đưa đi bệnh viện.
Dù cơn sốt đã hạ sau đó, nhưng cô vẫn không tỉnh lại. Bác sĩ kiểm tra kỹ mà vẫn không phát hiện ra vấn đề gì.