Lỡ Yêu Anh Họ Là Lão Đại Hắc Bang

Chương 137


Selena đứng dậy, bóng người cao ngất của cô che khuất hết ánh sáng trên người của cô gái kia, nâng khẩu súng lớn cô chĩa thẳng giữa trán của cô ta.
- Nói, cô có quan hệ gì với chủ nhân nơi này?
Nữ nhân kia ngồi dưới đống đổ nát mặt mày trắng bệch cắt không còn một giọt máu, cô ta không dám nhìn thẳng miệng lắp bắp thành tiếng
- Tôi…t…tôi.

Không…tôi không có quan hệ gì với hắn cả! Một chút cũng không, không có…
- Miệng nói không có, nhưng Vy Vy à Vy Vy, cái tên này không phải hắn thường gọi cô như vậy sao?
Fidelma đột nhiên từ đâu bước tới dở giọng mỉa mai, cô ta chống tay nở nụ cười dị hợn.
Corbas cũng đã đoán được phần nào khi người phụ nữ này đi đến vì chú rắn nhỏ của anh mỗi lần tia được cô ta thì sẽ động đậy không ngừng, tất cả chỉ do cô ta sợ rắn mà bôi thứ thuốc nồng mùi gì đó khiến nó bị doạ.

Anh ta cau có nhìn Fidelma
- Fidelma? Sao cô lại đi vào đây, Lão đại chỉ định cô ở sân bay mà sao cô dám?
- Lão đại đâu có nói, là Emma nói với tôi ở lại mà? Tôi chỉ thích nghe lời Lão đại thôi.
Fidelma vênh mặt tự cao nói, Corbas thấy cô nói vậy liền miệt thị trề môi
- Bà cô này, tôi nói cô đừng có nổi tính khùng điên, Lão đại ngài ấy không thích người già lùn như cô đâu.
Corbas nói xong liền nhận được ánh toé đầy tia lửa, Fidelma trừng to mắt nhìn anh ta cắn môi tức giận
- Ngươi…Lão đại chẳng phải đã có phu nhân rồi à? Fidelma tôi sao phải đi thích người không thích mình? Còn ngươi, tên chết tiệt dám chê ta, miệng lưỡi cẩn thận không đừng trách sao ta cho mi die! Hừ.
- Mi mi cái g…
Selena nhận sự ồn ào liền cau mày tỏ sự khó chịu, cô vẫn giữ mức lạnh nhạt với tất cả mà cất giọng thanh cao
- Đừng cãi nữa.


Fidelma, cô quen cô gái này?
- À, con nhỏ đó hả…nó…ừm là người tình mới của Đại Hổ nhỉ?
Fidelma rất nhanh cũng đáp lại, cô vừa nói vừa nghiêng đầu nhìn Vương Nhã Vy mỉm cười, thấy cô ta mắt đã dưng dưng cô liền cười một tiếng
- Ha, thảo mai! Cơ mà dù mới như thế nào thì cô vẫn chỉ sau tôi mà thôi cô bé à.
- ….
Tất cả những người xung quanh đổ hết mắt lên người Fidelma.

Sự thật là tình cảm đã hết nhưng cô nhìn thấy tình nhân mới của Đại Hổ vẫn hiện sự tức giận.
- Cô…cô! Cô là…
Vương Nhã Vy đang trạng thái tội nghiệp liền sững người, gương mặt hắ hoá cũng thay đổi theo.
- Đúng là tôi đây, tôi chỉ muốn nhìn thấy người tình mới của Đại Hổ đẹp đến mức nào mà hắn dám phản bội người vừa xinh đẹp lại tài năng như tôi thôi.
- Điều khiến tôi khó chịu là tại sao vì một cô bé kém cỏi ngoại hình cũng chẳng ăn đứt tôi vì sao hắn dám làm như vậy chứ! Tên khốn đó và cô nhất định tôi sẽ cho các người nếm vị chát đau đớn hơn tôi gấp mấy lần!
Fidelma nheo mắt, cô dường như đang nổi giận trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn tô vẻ bình tĩnh.
Đúng là cô nhỏ nhưng sự gợi cảm vẫn luôn được cái nhìn bên ngoài đánh giá chuẩn mực trên từng đường nét cơ thể, khuôn mặt kiểu trưởng thành do độ tuổi nhưng không hề già nua mà từng nét trên đó đều rõ nét sắc sảo.
Vương Nhã Vy lại thay đổi khuôn mặt, mắt rơi giọt lệ cô ta hất tay gạt đầu súng của Selena vội vàng bò đến níu ống quần Fidelma
- T…tôi không, kh…không phải đâu! Là hắn, hắn nói nếu, nếu như tôi lấy con trai hắn và cướp được quyền cai quản chính của Phi Long thì hắn sẽ buông tha cho gia đình tôi, hức…hức
- Là ông ta bắt giữ gia đình tôi ép tôi phải làm những điều đó, tôi…tôi thật sự không muốn như vậy mà…làm ơn hãy tin tôi…hức
Fidelma thở ra một hơi, cô nhắm mắt vờ như mệt mỏi đưa tay day day thái dương
- Haiz nhức đầu thật đó.

Hôn thê của hay tình nhân của ba ruột cậu ta, à nói tóm lại đều là cô.


Và tôi nhớ không nhầm thì nhà họ Vương có mối liên hệ bí mật với Phi Long mà ta?
Khom người, cô dùng tay bóp lấy khuôn mặt cô ta nhếch môi, cô ghé tại của Vương Nhã Vy nhỏ giọng thì thầm
- Một người phụ nữ thâm độc như cô, dám bán đứng cả gia tộc mình để trục lợi cho bản thân, cô cũng quá đáng sợ đi.
- Cả nữa là Triệu gia bị Trung gia bắt ép phá sản, bọn chúng cướp cổ phần của họ rồi đày đoạ đến mức khiến một cô bé phải chịu tang cha mẹ đều không phải là ý kiến của cô sao?
- Vương Nhã Vy, cô nghe rõ cho tôi.

Vương gia và Trung gia các người, tôi sẽ khiến cho từng người từng người sẽ phải chịu hậu quả lớn vì việc các người gây ra thảm hoạ cho họ Triệu.

Còn cô, đừng hòng sống yên ổn, tôi sống một ngày, phải đày đoạ cô một ngày,
Trừng mắt, cô đẩy khuôn mặt cô ta khiến cả người ả ngã theo.

Khuôn mặt Fidelma không còn hiện nụ cười ma mị, ánh mắt cô hắc lên sự phẫn nộ, cô lớn tiếng ra lệnh
- Người đâu, bắt cô ta về tra khảo!
Fidelma nói xong liền ngoảnh đi, âm thanh cao gót cộp cộp đầy uy lực vang lên khiến nữ nhân ngồi kia gương mặt lộ rõ sự sợ hãi, cô ta nhanh chóng đã bị một tên đàn ông đưa đi.
Corbas thấy người đã đi liền nghiêng người về phía Lethal đang đứng cạnh cất tiếng.
- Hình như không chỉ vì ghen tức đâu, giống như cô ta hận nữ nhân kia vậy, nhìn xem?
- Ừm, đúng là…ánh mắt đó không nhầm lẫn được, không phải hận mà là rất rất hận.

Nhưng tôi không quan tâm, vấn đề quan trọng bây giờ là…phu nhân đã đi đâu?

Lethal quét mắt xung quanh không hề tìm thấy cô gái nào bị vùi hay bất tỉnh ở đây cả.

Selena khoanh tay, khuôn mặt hiện vẻ ngẫm
- Vụ nổ xảy ra rất nhanh, thực lực của kẻ trốn thoát phải rất mạnh mới kịp nhưng cô gái họ Trương kia căn bản không hề có khả năng.
Cô vừa nói vừa nhìn xuống những mảnh vỡ, những vết máu vẫn còn chưa khô hẳn, không đoán được người bị thương là Giao Uyên hay là người mang cô ấy đi.
Lethal khuôn mặt luôn vô cùng nghiêm túc, đôi mắt sắc bén chợt phát hiện, anh chầm chậm đi đến rạch những hàng cây, miệng lại cất tiếng
- Chỗ này, đã được rạch sẵn một mảng.

Lúc đó không người của Đại Hổ?
- Không có, chúng chạy trước khi chúng ta nhận ra nhưng điều đó thì liên quan gì? Cho dù phu nhân có chuyện gì đi chăng nữa thì ông ta cũng đâu tổn thất?
Corbas nhìn theo những hành động của Lethal, anh co mắt nhăn mày nói.

Selena đứng thẳng người gác súng lên vai, cô đưa mắt liếc cả hai nam nhân kia xong cất lời ẩn ý
- Không phải người của Đại Hổ cũng không phải người của tên họ Trung kia, rất có thể ai đó đang bí mật cứu cô ta nhưng…là tốt hay xấu thì chưa biết.
- Phu nhân là một người thông minh, kẻ mang cô ấy đi bước được vào trong này hẳn là người của một thế lực lớn nào đó, nhưng tại sao lại biến mất không tung tích?
Nghe Corbas nói Lethal liếc anh ta bằng cặp mắt kì quăc
- Phu nhân thông minh xinh đẹp thì liên quan gì? Cậu hấp à? Mà phần sau cậu nói thì công nhận đúng, chúng đây là mục đích giống Đại Hổ hay muốn đưa phu nhân tách khỏi Lão đại?
- Trong hắc đạo ngoài Đại Hổ ra thì chẳng phe nào dám bán mạng khi đối đầu với Cao lão đại.

Nếu dám chúng sẽ rất nhanh sẽ bị hia chị em Vera tìm thấy.
Lethal lý luận rất thực, Corbas nhìn anh gương mặt trở thành điệu khà khắc
- Nhưng rõ ràng không thấy vậy có vẻ đúng là không có bang nào cả, vậy chẳng lẽ người trong giới thượng lưu hay…hoàng gia?
- Hoàng gia sao?
Selena lẩm bảm ba từ trong miệng, đột nhiên có tiếng bước chân dội đến cách đó không xa, giọng nói nghiêm trọng của Lethal làn nữa vang lên lạnh lùng

- Ai?
- A, t…tôi làm ơn, tha cho tôi, tôi chỉ muốn thoát khỏi nơi này! Tôi không tham gia những vụ đáng sợ này làm ơn, tha cho tôi.
3 người mắt nhìn chỉ thấy một nữ hầu nhỏ nhắn, Lethal không để ý lời cô ta miệng phát lên tiếng nho nhỏ
- Nữ hầu?
Corbas thấy cô gái kia yếu ớt vô tích sự, anh ta đi lại vỗ vai Lethal rồi nói
- Aiss kệ cô ta đi, mấy người hầu nơi này chẳng phải toàn chân yếu tay mềm, bọn họ đều là bị cậu chủ nơi này bắt về chơi đấy.
Thấy lại trạng thái yên ắng, nữ hầu kia tưởng mình được thả liền xoay người bước đi.
- Đứng lại.
Tiếng nói lãnh ngạng của ai đó lại vang lên, cô ta vẫn chưa tiến hoen hai bước liền lập tức dừng chân như vần lệnh, xoay người cô ta lập tức cúi đầu mở giọng cung kính
- Dạ?
Lethal hờ hững không liếc cô ta dù một cái liền quay đầu nói với hai người đứng phía sau
- Người của kẻ địch bao giờ cũng là địch.

Không đáng tin.
Nữ hầu dùng đôi mắt đáng thương, nơi khoé mắt cũng đã ướt, cô ta thì thào nói tới chỗ bọn họ
- Vậy, vậy các ngài có thể bắt tôi, dù sao thì… tôi cũng không biết đường, biết chỗ mà đi nữa…
Lethal nheo mắt, anh ta giờ nhìn thẳng vào cô gái kia chú tâm quan sát biểu hiện của cô ta
Corbas thấy nậy cũng chẳng muốn đôi co, anh ta lay lay người Lethal rồi nói
- Thôi bỏ đi, thế này chỉ mang theo rắc rối.
- Làm ơn…mang tôi theo.

Chỗ này các ngài chắc sắp phá đổ nó rồi…tôi sẽ không còn chỗ ở…
Lúc này nữ hầu lại tiếp tục câu lời, đôi mắt mở to mong chờ sự đồng ý của đối phương vô hại lại vô cùng chân thành.

Bình Luận (0)
Comment