Chương 320: Chiến đấu tạm ngừng
Chương 320: Chiến đấu tạm ngừng
Chương 320: Chiến đấu tạm ngừng
Dịch: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Trường thương trong tay Hiên Viên Hàn chỉ còn lại một đoạn cuối cùng, hắn nhẹ nhàng xoay một cái, đoạn còn lại cũng tan thành bụi. Hiên Viên Tương Ly và Hiên Viên Trường Sơn đứng hai bên cạnh Hiên Viên Hàn, bề ngoài tuy không bị thương nặng, nhưng thực ra không thể phát động niệm lực trong cơ thể. Hiên Viên Trường Sơn cười khổ: "Không ngờ, trận chiến đầu tiên khi trở lại nhân gian, lại bị hai người trẻ tuổi đánh bại."
Hiên Viên Tương Ly nhìn về phía trước, nói: "Đối phương đánh cược tính mạng, còn ta vẫn còn nghĩ đến đường lui."
Ở nơi đó, đốm thần hỏa cuối cùng tắt ngúm, Hải Thanh Mạc đỡ Chu Hi lơ lửng giữa không trung, bên cạnh là Quỳ thú đã bị lửa thiêu thành tro. Có điều theo lời Quỳ thú nói trước đó, cho dù nó chết đi cũng sẽ tái sinh theo cách nào đó, nên không cần quá lo lắng. Chỉ có điều, Chu Hi có vẻ bị thương rất nặng, áo đỏ trên người hắn đã cháy hơn nửa, máu đông thành vảy đen bao phủ trên làn da trần, đôi mắt nhắm nghiền, dường như đã ngất đi.
Hải Thanh Mạc nắm chặt hai tay, ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ. Lập tức ba ngọn quỷ sơn rung chuyển dữ dội rồi hạ xuống, vô số bóng đen từ trên quỷ sơn lao xuống.
Hiên Viên Hàn quay đầu lại, hạ giọng nói: "Lui!"
Hai người bên cạnh nhìn nhau, gật đầu đồng thời. Hai người vung tay ra một chưởng, đánh vào lưng Hiên Viên Hàn. Ánh tím lóe lên, ba người hóa thành luồng sáng, trước khi những bóng ma kia lao tới đã xông vào trong không gian kết giới.
Sở Sơn Cô biến sắc, vừa định ngăn cản thì nghe Đảo chủ hô: "Nếu ngươi ra tay ngăn chặn, kết giới sẽ xuất hiện kẽ hở."
Quan Bạch Phụ đột nhiên vận niệm lực, định đứng dậy nhưng bị Đảo chủ giơ tay đè vai xuống. Quan Bạch Phụ chỉ vốn có thể lên tới cảnh giới Thái Thượng, lúc này dù đã áp chế cảnh giới nhưng vẫn là Thiên Bệ đỉnh phong, nhưng Đảo chủ vừa ra tay, khí thế kia đã đè nén hắn ta không thở nổi. Đảo chủ nói đầy ẩn ý: "Đừng cựa quậy."
Sở Sơn Cô lạnh nhạt cười một tiếng, chỉ có thể nhìn ba tên Tu La lập tức ẩn vào trong kết giới, trốn thoát khỏi thiên địa nơi này.
Những bóng ma kia mất đi mục tiêu tấn công, sau thời gian ngắn dừng lại bỗng lao về phía Hải Thanh Mạc.
Ba ngọn Quỷ Sơn vang lên tiếng nói âm u:
"Dĩ thân tế pháp, hồn quy đào chỉ."
"Huyết tế thiên địa, la phong thu hồn."
"Vô lộ quy khứ, táng vu ba trủng."
Đảo chủ dưới đất không ngớt lời khen ngợi: "Hay lắm, đồng thời giao ước với cả ba Quỷ Sơn, hiến dâng hồn phách của mình, thế thì không thể đánh nhau nữa."
Đúng như Đảo chủ nói, ba bóng ma từ núi lao xuống, sau khi lướt tới trước mặt Hải Thanh Mạc, bỗng giao chiến với nhau. Hắc khí cuồn cuộn, tiếng va chạm như sấm sét vang lên, lúc này ba ngọn Quỷ Sơn tranh giành linh hồn của Hải Thanh Mạc. Nhưng Hải Thanh Mạc quay nhẹ bàn tay phải, chỉ thấy máu đen trên người chảy về nắm tay bên phải, một lát sau xuất quyền đánh ra, những bóng đen lập tức tán loạn.
Trên mặt biển, hàng ngàn lớp sóng dâng cao rồi hạ xuống. Lúc sóng rút đi, ba ngọn Quỷ Sơn đã biến mất.
Hải Thanh Mạc thở phào nhẹ nhõm: "Huyết Chú quyền quả có hiệu lực, không uổng công ta tiêu hao toàn bộ máu trong người." Nói xong, thân thể chậm rãi hạ xuống, rơi trên mặt biển.
Đảo chủ vỗ nhẹ vai Quan Bạch Phụ: "Ngươi đứng đây, đừng nhúc nhích. Bằng không ta không đảm bảo không ra tay. Ngươi khác ba Tu La kia, nếu ngươi đi rất nhiều chuyện sẽ trở nên rắc rối."
Quan Bạch Phụ cười đáp: "Đảo chủ chịu ra tay vì ta, cũng coi như may mắn."
Đảo chủ nói: "Yên tâm, ta sẽ cố giảm thiểu tổn thất cho bản thân, nên nếu ra tay chắc chắn sẽ giết ngươi chỉ với một chiêu. Ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?"
Nói xong, Đảo chủ tung người nhảy tới, đứng trước mặt Hải Thanh Mạc.
Hải Thanh Mạc vội nói: "Đảo chủ, mau cứu Chu Hi!"
Đảo chủ cúi nhìn xuống, lắc đầu: "Ai da ai da, nhân gian của chúng ta sao lại tự làm khổ mình như vậy?"
Chu Hi nằm trong lòng Hải Thanh Mạc ho khan nặng nề, mệt mỏi nói: "Ngươi chỉ thấy ta khổ sở, sao không thấy vẻ uy phong của ta khi gọi ra thần hỏa?"
Hải Thanh Mạc giật mình: "Chu Hi, ngươi còn nói chuyện được sao?"
"Nói nhảm, chẳng lẽ trong lòng ngươi ta là loại người vì cái tình thân mà cam tâm tình nguyện hy sinh bản thân để đổi lấy người khác sống sót hay sao?" Chu Hi lật người rơi khỏi lòng Hải Thanh Mạc, chống tay trên mặt biển rồi đứng dậy, quay lưng về phía Hải Thanh Mạc và Đảo chủ: "Xem ta như người đức hạnh cao thượng là sỉ nhục ta đấy."
Hải Thanh Mạc nhìn thân hình lảo đảo của Chu Hi, hơi do dự: "Ngươi có được không vậy?"
Đảo chủ mỉm cười: "Xem ra còn mỗi hơi thở cuối. Nếu ngươi muốn làm hoàng đế Nam Dạ thì đá một cước vào lưng hắn. Cho dù không dùng pháp thuật, chắc hắn cũng phải hồn về Hoàng Tuyền."
Hải Thanh Mạc liếc Đảo chủ bất mãn nói: "Nói cái gì thế, đây là Hoàng đế đại ca của ta đấy!"
Đảo chủ cười nói: "Xem ra trận chiến vừa rồi ngươi đã thể hiện được oai phong, xem kìa, ngay cả cách xưng hô cũng đổi rồi."
Chu Hi giơ một ngón tay, nhẹ nhàng vẫy tay, nước dưới chân hắn bắt đầu xoay tròn. Hắn đáp: "Oai phong hay không không quan trọng, quan trọng là trận này chúng ta thắng."
Đảo chủ gật đầu: "Đại thắng oanh liệt."
Hải Thanh Mạc nói: "Nói chung, cảm ơn." Gã vươn tay, cảm nhận bình chướng đang lưu động bên ngoài bàn tay, Chỉ Xích trận vẫn còn trên người hắn. Nhờ trận pháp này bảo vệ, thần hỏa đốt Quỳ thú thành tro mà không gây tổn thương gì cho gã.
Chu Hi hừ lạnh nói: "Cảm ơn cái gì. Chúng ta sóng vai chiến đấu, ta mạnh ngươi yếu, cuối cùng ta không chết thì ít nhất cũng phải để ngươi sống."
Hải Thanh Mạc hỏi: "Làm sao để Chỉ Xích trận này cho ngươi thế nào?"
Chu Hi phất tay: "Tạm thời không cần. Cứ giữ đi, kẻo lại chết oan. " Dưới chân Chu Hi đã hình thành pháp trận, hắn ngã người xuống, trực tiếp chìm vào trong nước biển.
Hải Thanh Mạc kinh hô: "Chu Hi!"
"Không cần lo lắng, đó là Hồi Chuyển Sinh Tức trận. Chu Hi rơi vào sẽ hấp thu linh khí trong nước biển để khôi phục lực lượng của mình.” Đảo chủ giải thích: “Hắn quay lưng vì không muốn chúng ta thấy vẻ yếu ớt của cơ thể hắn. Giờ phút hắn vào Sinh Tức trận để nhanh chóng khôi phục chính mình lực lượng trong cơ thể, chuẩn bị cho trận chiến mới sắp tới."
Hải Thanh Mạc ngạc nhiên: "Trận chiến mới?"
Đảo chủ gật đầu: "Đúng vậy. Trận chiến mới sắp tới, khốc liệt hơn trăm lần so với lúc nãy."