Chương 342: Danh hiệu dài thật
Chương 342: Danh hiệu dài thật
Chương 342: Danh hiệu dài thật
Dịch: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Chiến tranh trên Thiên giới có phần lắng dịu, nhưng cuộc chiến ở nhân gian đã đi đến giai đoạn nóng bỏng nhất.
Sơn chủ dẫn theo một số người tu hành giao chiến kịch liệt với Ma giới, trong đó còn vài lần đụng độ với người tình cũ Hiên Viên. Đừng nói là họ, ngay cả người ngoài nhìn vào cũng cảm thấy rất đau đầu. Khi Sơn chủ nhận nuôi cô nhi kia, cô nhi thường lẩm bẩm: "Sư phụ, hay là tạm thời đừng đánh nữa, chúng ta trốn đi. Bỏ mặc chuyện nơi này, nếu thực sự không được thì mang theo sư nương cùng đi."
Sơn chủ cầm gậy gỗ gõ lên đầu Sở Sơn Cô Độc, quở trách: "Thằng nhóc thối này, nhân gian sắp diệt vong rồi mà còn nghĩ chạy trốn à?"
Sở Sơn Cô nói: "Không thì thế nào? Cho dù ngài có nỡ bỏ sư nương hay không thì cũng không muốn bỏ nhân gian. Cuối cùng người chịu tổn thương chỉ có thể là chính ngài."
Sơn chủ bỗng nói nhỏ: "Ta sẽ bảo vệ tính mạng của cô ấy."
Sở Sơn Cô sững sờ: "Sư phụ định phản bội à! Nhưng con không muốn thành yêu quái đâu! Nghe nói đầu hàng Ma tộc, bọn chúng sẽ đưa xuống ngâm trong U Tuyền, ra ngoài sẽ biến thành yêu quái!"
Sơn chủ lại gõ gậy vào đầu Sở Sơn Cô: "Thằng ngốc này! Đương nhiên ta sẽ không đầu hàng Ma tộc. Ta đã nghĩ ra một trận pháp, sau khi đuổi chúng về Ma giới, sẽ dùng trận pháp ấy phong ấn Vạn Ác Chi Môn."
Sở Sơn Cô kinh hoàng: "Vậy chẳng phải ngài và sư nương sẽ vĩnh viễn không thể gặp lại nhau!"
Sơn chủ thở dài: "Chỉ cần cô ấy còn sống là được, chuyện gặp lại giờ khó mà hy vọng nhiều. Ta mong cô ấy sống, nhưng nếu cô ấy sống, chắc chắn sẽ có vô số tu sĩ nhân gian phải chết. Trong lòng ta đầy hổ thẹn, nhưng con người sống ở trần thế, vẫn có chút ích kỷ."
Sở Sơn Cô vội làm động tác im lặng: "Ngoài kia có kẻ nghe trộm kìa!"
Quân Tử Hề xốc tung cửa lều bước vào: "Đồ ngốc, sư phụ của ngươi là trận pháp sư đệ nhất thiên hạ, nếu bị người khác nghe trộm thì chắc chắn là sư phụ của ngươi cố ý. Sợ ta giết cô ta à? Cô ta không giết ta đã là may mắn lắm rồi."
Sơn chủ cười khổ: "Đúng là Ma tộc cường đại hơn ta tưởng tượng nhiều. Cho dù tập hợp tất cả tu sĩ nhân gian, cũng khó mà thắng được. Không biết Lý Mộc ra sao? Nếu có hắn, phần thắng sẽ cao hơn."
Quân Tử Hề nhíu mày: "Hôm nay tới đây chính là để nói việc này, kể từ lúc lên Thiên Môn hắn vẫn không có tin tức gì."
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Sơn chủ suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ngươi lên xem thử đi."
Quân Tử Hề nhăn mặt: "Sao ngươi không đi? Chúng ta đều tu Thái Thượng Hữ Tình, trừ phi muốn giết Thiên Đế, bằng không vượt Thiên Môn sẽ bị sét đánh tơi bời. Ai chịu nổi?"
Sơn chủ thắc mắc: "Ài, Tiểu Triệu không coi là tu Hữu Tình đạo cũng không coi là Vô Tình đạo, có lẽ hắn có thể qua Thiên Môn?"
Quân Tử Hề lắc đầu: "Hắn không thể ra khỏi Côn Lôn huống hồ là Thiên Môn?"
Sơn chủ vỗ vai Sở Sơn Cô: "Thử xem, bảo hắn tới coi. Mang theo một giỏ đào tới Đào Hoa sơn trang, nói là hỗ trợ hỏi thăm tung tích Lý Mộc."
Tại Đào Hoa sơn trang, Triệu Chân nhân cắn một miếng đào cực to, hài lòng nói: "Cây Bàn Đào do Lý Mộc đưa tới chỉ nở hoa chứ không kết quả, đúng là chỉ để ngắm chứ chẳng được ăn. Vẫn là đào của A Sơn đáng tin cậy hơn!"
“Hả...” Khóe miệng Sở Sơn Cô hơi giật giật.
Triệu Chân nhân ăn xong một quả đào, phủi tay hỏi: "Làm gì nhỉ?"
Sở Sơn Cô cung kính nói: "À, muốn nhờ Triệu trang chủ vào Thiên Môn tìm kiếm tung tích của Lý Mộc tiên sinh."
Triệu Chân nhân ngước nhìn Thiên Môn, nhíu mày nói: "Ta có thể lên được không? Ngay cả Côn Lôn ta cũng không ra nổi mà."
Sở Sơn Cô hỏi: "Hay là thử xem sao?"
Triệu Chân nhân nói: "Được, thử xem thế nào!" Rồi nhảy lên, sau nháy mắt chỉ thấy ánh kim quang lóe lên rồi rơi vào trong Thiên Môn. Hắn không khỏi bật cười: "Ta vào được thật này!"
Trong Thiên Môn, Quy Xà nhị tướng đang ngủ gục, bỗng giật mình, lập tức cầm vũ khí hô to: "Có địch xâm nhập! Có địch xâm nhập!"
Triệu Chân nhân vội vẫy tay: "Không đánh nhau! Hôm nay không đánh nhau!"
Quy Tướng tưởng là đám Đọa Tiên quay lại, nhưng khi định thần nhìn kỹ thấy một phàm nhân, bèn kinh ngạc hỏi: "Ngươi là ai? Sao lại vào được đây?"
Triệu Chân nhân chỉ Thiên Môn: "Ta từ đó đi vào."
Xà tướng tức giận quát: "Đây là Thiên Môn, chỉ có thiên nhân mới qua được. Ngay cả phàm nhân tu tiên lần đầu lên trời cũng phải qua Lôi kiếp, diệt trừ tình cảm. Rõ ràng ngươi là phàm nhân, làm sao có thể qua Thiên Môn?"
Triệu Chân nhân nhún vai: "Lừa ngươi thì ta là con rùa đen."
Quy tướng giận dữ vung mũi xiên chém về phía Triệu Chân nhân: "Dám chế nhạo ta! Ta liều mạng với ngươi!"
Triệu Chân nhân lùi lại một bước rồi duỗi ngón tay ra, đánh tan cây xiên. Hắn ngạc nhiên nói: "Ta tưởng chỉ có động vật tu luyện thành công sẽ thành yêu quái, không ngờ còn có thể thành thần tiên, thật thất lễ!"
Một giọng nói oai vệ vang lên từ xa: "Bọn họ không phải tu tiên đắc đạo."
Triệu Chân nhân vừa nghe giọng nói, niệm lực toàn thân bá đạo không chịu khống chế lưu chuyển kịch liệt. Hắn lập tức rút ra thanh kiếm gỗ đào. Trực giác mách bảo đây là cao thủ chưa từng thấy.
Chốc lát sau, một nam nhân vóc dáng khôi ngô hạ xuống đất, người mặc huyền bào giáp vàng đai ngọc, tóc buông xõa, toát lên vẻ uy nghiêm. Hắn cười nói: "Trước khi tu tiên, ta nuôi một rắn một rùa. Sau này lên chín tầng trời, ta ban cho chúng linh thức, biến thành phó tướng của ta."
Hai tướng Quy, Xà thấy nam nhân này, vội cúi đầu kính cẩn: "Chủ nhân."
Nam nhân kia nhìn thanh kiếm gỗ đào của Triệu Chân nhân, bèn gật đầu nói: "Ta biết ngươi là ai, là Thánh nhân trên Côn Lôn. Mấy trăm Kiếm Tiên trên Thiên giới đều không phải đối thủ của ngươi."
Triệu Chân nhân xoay nhẹ kiếm gỗ đào trong tay: "Ngươi cũng là Kiếm Tiên!"
Quy tướng tức giận quát: "To gan! Dám sỉ nhục chủ nhân!"
Danh hiệu Kiếm Tiên lại là "sỉ nhục"? Triệu Chân nhân hơi kinh ngạc, bèn hỏi: "Vậy vị tiên nhân này là ai?"
Nam tử phất nhẹ tay áo: "Ta là Chân Võ."
"Chân Võ?" Triệu Chân nhân xoa xoa mi tâm, hỏi: "Là cái gì?" Hắn hơi tức giận, Lý Mộc không kể nhiều về Thiên giới nên khi gặp nhân vật lớn hắn cũng không biết là ai.
Nam nhân kia không tức giận, chỉ lạnh lùng nói: "Chân Võ chính là Chân Võ."
Con rắn bên cạnh không nhịn được, la lớn: "Trước mặt Chân Võ Huyền Thiên Thượng Đế Đãng Ma Thiên Tôn trước mặt mà ngươi dám làm càn như vậy à!"
Triệu Chân nhân cảm khái: "Danh hiệu dài thật!"
Nam nhân kia cười hỏi: "Vậy còn ngươi?"
"Ta họ Triệu, Trang chủ Đào Hoa sơn trang trên Côn Luân sơn, tới đây tìm một vị bằng hữu." Triệu Chân nhân cất cao giọng nói.