Chương 88. Tạ Diễm là em trai Tạ Tấn
Khách sạn Đế Cảnh là khách sạn năm sao nổi tiếng sang trọng nhất tại thành phố K, được nhiều nhân vật nổi tiếng lựa chọn làm nơi tổ chức tiệc.
Ngày 15 tháng 11 hôm nay, khách sạn Đế Cảnh lại lần nữa đón tiếp khách quý.
Người giàu bậc nhất Cố Ngộ Sâm sẽ tổ chức tiệc tân gia tại sảnh tổ chức tiệc của khách sạn, các doanh nhân nổi tiếng từ khắp các nước sẽ tề tựu tại đây.
Khách sạn biết các vị khách đến tham dự tiệc phần lớn đều không đơn giản, từ sáng sớm đội ngũ nhân viên đã căng hết cả da đầu, cố gắng để không xảy ra chút sai sót nào.
Tiệc sẽ bắt đầu vào sáu giờ tối.
Sau khi Cố Ngộ Sâm và Tạ Diễm cúng chuyển vào nhà mới theo phong tục thì nghỉ ngơi vài tiếng, bốn giờ chiều mới bắt đầu đến khách sạn Đế Cảnh.
Lúc này khách mời đã lục tục đến, Cố Ngộ Sâm và Tạ Diễm là gia chủ, đương nhiên là phải chịu trách nhiệm tiếp đón những vị khách này.
Phần lớn khách mời đều là đối tác làm ăn của Cố Ngộ Sâm, bọn họ sau khi đi vào sảnh tiệc đã lập tức đi đến chào hỏi Cố Ngộ Sâm.
Nói là chào hỏi, thật ra là muốn mượn cơ hội này để nhìn thử xem nửa kia của Cố Ngộ Sâm là ai.
Bọn họ cho rằng sẽ nhìn thấy được một người trẻ tuổi chưa từng nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng như này.
Trong nhận thức của bọn họ, người tên Tạ Diễm chỉ là một cậu trai xuất thân từ gia đình bình thường, hôm nay là lần đầu tiên trải nghiệm cảnh tượng hoành tráng như này, khó tránh khỏi căng thẳng, cho nên sẽ hơi rụt rè nhút nhát.
Nói khó nghe chút thì là không lên nổi mặt bàn*.
(*đại loại là không đủ tư cách để công khai làm chính thất =)))
Dù sao thì bọn họ cũng chưa từng nghe qua gia đình quyền thế nào có cậu chủ tên Tạ Diễm, chỉ nghĩ là xuất thân từ một gia đình bình dân.
Những người giàu có này đã quen ở trên đỉnh cao nhìn xuống, chuyện chênh lệch địa vị đã ăn sâu bám rễ.
Nhưng đến lúc họ nhìn thấy Tạ Diễm đứng bên cạnh Cố Ngộ Sâm, không khỏi hơi sững người.
Hôm nay Tạ Diễm mặc âu phục đồng bộ với Cố Ngộ Sâm, tỉ lệ cơ thể cậu rất chuẩn, bộ âu phục vừa vặn làm tôn thêm đôi chân dài của cậu. Lưng cậu thẳng tắp, khuôn miệng đeo theo một nụ cười tiêu chuẩn, bất kể là đối mặt với ai, cậu đều không kiêu ngạo, không nịnh hót, cản bản là không hề mang dáng vẻ khúm núm bụng hóp lưng cong.
Cậu và Cố Ngộ Sâm đứng cùng nhau, không bị khí chất của Cố Ngộ Sâm áp chế, ngược lại là lúc Cố Ngộ Sâm nhìn cậu, biểu cảm của anh vô thức trở nên dịu dàng, nhìn vào cảm thấy vô cùng xứng đôi.
Nếu bây giờ có ai nói với bọn họ Tạ Diễm xuất thân từ nhà quyền quý, bọn họ cũng không chút nghi ngờ.
Có điều bọn họ nghĩ nát óc vẫn không nhớ ra được nhà nào có một cậu công tử nhỏ tên Tạ Diễm.
Trái lại thì nhà họ Tạ của bất động sản Hoành Đông có hai người con trai, so với cậu cả Tạ Tấn tài hoa xuất chúng, thì cậu chủ nhỏ lại điệu thấp hơn nhiều. Không tham gia yến tiệc, cũng chưa từng lộ mặt trước công chúng, tất cả đều bọc trong một vòng kín, cho tới nay vẫn còn rất nhiều người không cậu chủ nhỏ nhà họ Tạ là ai, thậm chí có người còn không biết Tạ Hoành Đông có hai người con trai cơ.
Thế nên không khỏi có người suy đoán, Tạ Diễm liệu có phải là cậu chủ nhỏ nhà họ Tạ
Ý nghĩ này vừa lóe lên, bọn họ lại thấy nực cười.
Nhà họ Tạ thông gia với Cố Ngộ Sâm, cũng coi như mối hôn sự có một không hai trong nước, làm sao mà không chút tin tức nào được, đến khi Cố Ngộ Sâm tự mình công khai thì bọn họ mới biết được.
Không cần biết trong lòng bọn họ nghĩ gì, Tạ Diễm đều thân thiện tiếp đón bọn họ, không phải cậu không biết ánh mắt soi mói mà người khác ném lên người mình, nhưng mà cũng đâu có ảnh hưởng gì đâu?
Bất kể là mấy người này nhìn nhận cậu ra sao, cũng đâu thể thay đổi được sự thật Cố Ngộ Sâm là của Tạ Diễm cậu.
Theo thời gian dần trôi, người đến tham gia tiệc ngày càng đông.
Miêu Vĩ Cường và Miêu Tình Tình đến sảnh tổ chức tiệc vừa lúc tiệc bắt đầu.
Miêu Tình Tình diện váy dài đỏ tươi, mặt trang điểm tinh tế, trông xinh đẹp vô cùng. Cô vừa đi vào đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, sự tích cô nàng can đảm tỏ tình Cố Ngộ Sâm năm nào vẫn còn rất nhiều người nhớ rõ.
Đã qua nhiều năm, Miêu Tình Tình chắc cũng gần ba mươi tuổi rồi nhỉ? Ấy vậy mà vẫn chưa kết hôn, cũng không có tin đồn tình ái nào, thế là nhiều người đều đoán rằng Miêu Tình Tình tính cũ khó quên với Cố Ngộ Sâm, cho nên vẫn độc thân đến bây giờ.
Thế nhưng hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, Miêu Tình Tình vẫn đang thủ thân như ngọc vì Cố Ngộ Sâm, Cố Ngộ Sâm thì đã kết hôn rồi.
Vì thế, sự xuất hiện của Miêu Tình Tình, đương nhiên khiến nhiều người bày ra ánh mắt hóng hớt, muốn nhìn xem cô đến là để ra đòn phủ đầu hay là đến để tạm biệt quá khứ.
Người làm cha như Miêu Vĩ Cường thậm chí cũng cho rằng Miêu Tình Tình tình cũ khó quên với Cố Ngộ Sâm.
Miêu Vĩ Cường rất coi trọng Cố Ngộ Sâm, năm đó cảm thấy thằng nhóc này tương lai sẽ bay xa, khi biết con gái mình thích Cố Ngộ Sâm, ông đã không cần mặt mũi mà ngỏ ý muốn Cố Ngộ Sâm và con gái mình đến với nhau.
Nhưng Cố Ngộ Sâm mới bước chân vào đời đã từ chối ông không chút do dự.
Chuyện này khiến Miêu Vĩ Cường cảm thấy vô cùng mất mặt.
Nhưng Miêu Vĩ Cường cũng biết đạo lí dưa hái xanh không ngọt, thế nên cũng không vì chút chuyện này mà ghi hận Cố Ngộ Sâm.
Đúng như Miêu Vĩ Cường dự đoán, Cố Ngộ Sâm quả thật không đơn giản, trong vòng mấy năm ngắn ngủi đã xây dựng nên một đế chế thương nghiệp khổng lồ, vươn lên thành người giàu nhất trong nước.
Mỗi lần nhớ đến lời mời kết thông gia của mình bị Cố Ngộ Sâm từ chối, Miêu Vĩ Cường cảm thấy tiếc nuối vô cùng.
Tất nhiên, tiếc nuối chỉ là cảm xúc ban đầu, sau đó nhìn thấy con gái của mình vì Cố Ngộ Sâm mà vẫn độc thân, trong lòng Miêu Vĩ Cường ít nhiều cũng sinh ra chút oán niệm với Cố Ngộ Sâm.
Cho nên lần này biết được Cố Ngộ Sâm kết hôn, còn cùng người nọ tổ chức tiệc tân gia, Miêu Vĩ Cường lập tức đẩy lui một số công việc, muốn tự mình đến xem thử bạn đời của Cố Ngộ Sâm rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Lẽ nào còn có thể ưu tú hơn con gái của ông sao?
***
Miêu Tình Tình nắm tay Miêu Vĩ Cường đi vào sảnh tiệc, liếc mắt một cái đã nhìn thấy Cố Ngộ Sâm ở trong đám đông.
Cố Ngộ Sâm vẫn ưu tú như nhiều năm trước, không, phải là ưu tú hơn.
Mấy năm trước Cố Ngộ Sâm vẫn mang chút non nớt, mà hiện tại, sự non nớt ấy đã bị trải nghiệm xã hội xóa đi, từng cái giơ tay nhấc chân đều mang nét quyến rũ của người đàn ông trưởng thành. Đứng giữa đám người, chính là hạc giữa bầy gà, trên người anh như mang theo đèn chiếu, ánh mắt sẽ không tự chủ được mà bị anh thu hút, không thể dời đi.
Ánh mắt Miêu Tình Tình tối sầm, sau đó cùng cha mình Miêu Vĩ Cường đi đến chỗ Cố Ngộ Sâm.
“Sếp Cố.” Miêu Vĩ Cường và Miêu Tình Tình đi đến trước mặt Cố Ngộ Sâm, nói với Cố Ngộ Sâm: “Chúc mừng chúc mừng.”
Nói xong đưa tay ra.
“Sếp Miêu, hoan nghênh.” Cố Ngộ Sâm bắt tay Miêu Vĩ Cường, lại nhìn về phía Miêu Tình Tình, lịch sự gật đầu chào hỏi với Miêu Tình Tình. ánh mắt của anh không có bất kỳ cảm xúc đặc biệt gì, Miêu Tình Tình cũng như những vị khách khác, không có gì đặc biệt.
Đương nhiên Miêu Tình Tình biết đạo lý này, cô cũng tự biết mình, biết bản thân từ trước đến nay chưa hề lưu lại dấu vết gì trong lòng Cố Ngộ Sâm, vô cùng bình tĩnh chào hỏi với Cố Ngộ Sâm: “Sếp Cố, chúc mừng tân gia.”
Miêu Vĩ Cường hàn huyên vài câu với Cố Ngộ Sâm, cố ý nhìn xung quanh Cố Ngộ Sâm mấy lần, nghi ngờ hỏi: “Tiên sinh Tạ đâu rồi?”
Miêu Tình Tình nhạy bén nhận ra được, khi nhắc đến Tạ Diễm, vẻ lạnh lùng trên mặt Cố Ngộ Sâm thoáng qua nét dịu dàng.
Khóe miệng Cố Ngộ Sâm thoáng cong lên: “Em ấy đi đón ba mẹ tôi rồi.”
Vì trong sảnh tiệc phần lớn đều là bạn bè trên phương diện hợp tác làm ăn của Cố Ngộ Sâm, bạn bè của Tạ Diễm tương đối ít, Cố Ngộ Sâm cần phải xã giao nên tạm thời không tiện đi, đành nhờ Tạ Diễm đi đón cha Cố và mẹ Cố.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.
Cố Ngộ Sâm vừa ngẩng đầu đã thấy Tạ Diễm một tay đỡ ông nội Cố, một tay đỡ bà nội Cố đi về phía anh, cha Cố và mẹ Cố đi ở sau.
Cố Ngộ Sâm vội vàng đi qua, hơi kinh ngạc hỏi: “Ông nội, bà nội, sao mà ông bà cũng đến thế ạ?”
Ông nội Cố và bà nội Cố đã có tuổi, tiệc lại quá nhiều người, người nhà sợ xảy ra sai sót, sau khi thương lượng thì định không để ông bà đến. Lúc sáng đã dẫn ông bà đến xem nhà mới một lần, coi như là chúc mừng cho Cố Ngộ Sâm và Tạ Diễm.
Bà nội Cố biết Cố Ngộ Sâm đang lo lắng việc gì, cười ha hả nói: “Bà với ông nội con đều khỏe cả, không cần phải lo lắng.”
Mẹ Cố nói một câu: “Con cứ an tâm đi Sâm, mẹ với ba con sẽ lo cho ông bà.”
Sự xuất hiện của các vị trưởng bối nhà họ Cố đã thu hút sự chú ý của khách khứa.
Trong giới có một vài lời đồn về thân thế của Cố Ngộ Sâm, có người nói anh xuất thân từ gia đình bình thường, cũng có người nói anh là con cháu nhà thư hương thế gia, cha mẹ và ông bà đều rất nổi danh trong lĩnh vực riêng của mình. Cũng có vài người biết ông nội của Cố Ngộ Sâm là ai, thấy ông đích thân đến tham dự lễ tân gia của Tạ Diễm và Cố Ngộ sâm, đều thấy hơi ngạc nhiên.
Miêu Vĩ Cường biết ông nội của Cố Ngộ Sâm là nhà khoa học trứ danh Cố Thế Dân.
Ông nghe nói ông cụ sau khi nghỉ hưu thì cáo lão hồi hương, không màng thế sự, phần lớn thời gian đều ở quê nhà, không có chuyện gì lớn thì không ra ngoài.
Lần này lại vì tiệc tân gia của Cố Ngộ Sâm mà vào thành phố K.
Miêu Vĩ Cường không khỏi cảm thán, ông nội Cố thật là thương cháu trai.
Nhưng khi nhìn đến thái độ của trưởng bối nhà họ Cố đối với Tạ Diễm, Miêu Vĩ Cường mới hiểu ra, trưởng bối nhà họ Cố đến tham gia tiệc tân gia lần này của Cố Ngộ Sâm không chỉ vì thương Cố Ngộ Sâm, mà cũng vì thương bạn đời của Cố Ngộ Sâm.
Nói trắng ra thì, trưởng bối nhà họ Cố đến đây là để chống lưng cho Tạ Diễm.
Có thể bọn họ cũng nghe được ít tin đồn nhảm nhí, cho nên hôm nay đến đây để nói cho những người ở đây biết rằng, bất kể Tạ Diễm mang thân phận gì, đều là người nhà họ Cố bọn họ.
Nhận ra được điều này, ánh mắt Miêu Vĩ Cường không khỏi dừng lại trên người chàng trai trẻ có vẻ ngoài thanh tú kia.
Ông cũng hiếu kỳ, chàng trai trẻ tên Tạ Diễm này rốt cuộc có chỗ gì hơn người? Lại có thể khiến nhà họ Cố bảo vệ đến thế?
Người thấy tò mò không chỉ có mình Miêu Vĩ Cường, nhưng không phải ai cũng giữ được bình tĩnh như ông. Lập tức có người không phục, chờ khi Tạ Diễm ở một mình thì bày ra giọng điệu mỉa mai trước mặt cậu: “Không biết cậu Tạ hiện đang công tác ở đâu? Sao tôi chưa từng nghe danh của cậu Tạ đây.”
Bình thường Tạ Diễm sẽ không thèm đếm xỉa đến kiểu móc mỉa này, hai ngày nay mấy lời như này ngoài sáng trong tối gì cậu cũng nghe rất nhiều, nói tới nói lui đều là nói cậu không xứng với Cố Ngộ Sâm.
Nhưng hiện tại lại có người múa máy ngay trước mặt cậu, Tạ Diễm không thể tiếp tục phớt lờ, vừa định phản bác lại, thì nghe thấy có người gọi cậu.
“Bé Diễm.”
Tạ Diễm quay đầu lại, nhìn thấy Tạ Tấn đang đi về phía mình.
Sau khi Tạ Tấn đi đến, anh ấy trực tiếp khoác vai Tạ Diễm, lạnh lùng nhìn đối phương: “Anh có ý kiến gì với em trai tôi?”
Người vừa nãy mới móc mỉa, giờ lại kinh ngạc trợn to mắt, khó tin nói: “Sếp… Sếp Tạ, cậu Tạ là em trai anh?”
____________
Tác giả có lời muốn nói:
[Kịch nhỏ]
Tạ Tấn diện âu phục màu xám bạc, tóc cố định bằng keo xịt tóc, trang phục chỉnh tề để tham dự tiệc tân gia, thoạt nhìn vô cùng tổng tài bá đạo.
Nhìn thấy có người tiếp cận Tạ Diễm.
Ánh mắt lạnh như băng, cười tà mị.
Ông đây nên lên sàn rồi.