CHƯƠNG 860
“Đó là ông nội Đường. Nếu mẹ tôi thật sự đụng phải ba mẹ anh thì anh nghĩ ông nội Đường sẽ bỏ qua cho bà sao? Tại sao lại còn nhận bà làm con gái nuôi?” Mắt Tống Vy đỏ hoe nói tiếp.
Đường Hạo Tuấn ngồi sụp xuống ghế sô pha: “Xin lỗi…”
Anh đã thực sự đã không nghĩ đến những điều này.
Khi xem đoạn video kia lý trí của anh hoàn toàn bị sự hận thù lấn át, hoàn toàn không có tâm trạng để suy nghĩ về những điểm mấu chốt đó.
Là anh đã sai.
Tống Vy nhìn thấy anh như thế này cũng cảm thấy không dễ chịu gì.
Nhưng cô sẽ không thương hại anh hay đồng tình với anh nữa.
Vì những tổn thương mà anh đã gây ra cho cô trong thời gian này khiến cô không thể nào nguôi ngoai được.
“Những gì tôi nói là sự thật. Nếu anh không tin thì cứ tự mình đi điều tra. Dựa vào những sơ hở này, tôi nghĩ anh sẽ có thể điều tra ra được. Ngoài ra, tôi sẽ cho anh một manh mối khác liên quan tới hung thủ.” Tống Vy cầm lấy chiếc túi trên ghế sô pha lên rồi đeo qua vai.
Đường Hạo Tuấn ngẩng đầu: “Manh mối gì?”
“Mười tám năm trước có một lần tôi nghe mẹ tôi kể là thực ra lúc đó ông nội Đường đã tìm ra hung thủ rồi, nhưng không biết vì sao mà ông lại tha cho kẻ đó, lại còn hủy tất cả các camera giám sát trên đoạn đường đó và tất cả xe màu đỏ trong nhà. Ai có thể khiến ông nội Đường làm ra chuyện này, chắc hẳn là không có mấy người đâu.”
Tống Vy nói xong liền rời đi.
Cô biết rằng anh cần được bình tĩnh lại.
Và cô ấy cũng cần như thế.
Tống Vy đi không bao lâu thì Đường Hạo Tuấn chợt đấm một đấm xuống bàn cà phê, hai tay lập tức máu thịt be bét.
Nhưng anh dường như không cảm nhận được điều đó, chỉ thốt ra hai chữ từ trong kẽ răng: “Đường Mãnh!”
Ba anh mất rồi thì Đường Mãnh chính là con trai duy nhất của ông nội, vì vậy chỉ có Đường Mãnh mới có thể khiến ông nội cố gắng bảo vệ như vậy.
Nếu không tại sao ông nội lại phá hủy hết ô tô màu đỏ ở nhà.
Đường Hạo Tuấn biết Tống Vy không nói nhảm.
Bởi vì anh cũng biết chuyện phá hủy mấy chiếc xe hơi màu đỏ, nhưng lại không biết lý do.
Bây giờ mọi thứ đã được thông suốt.
Chính Đường Mãnh đã sai người giết ba mẹ anh, vì quyền thừa kế của tập đoàn Đường Thị.
Bởi vì mười tám năm trước ông nội lâm bệnh, rút khỏi tập đoàn Đường Thị, định để ba anh đến kế thừa tập đoàn.
Năm đó Đường Mãnh cũng từng cố gắng tranh giành nhưng đã bị ông nội trấn áp, có lẽ vì chuyện này mà ông ta ôm mối hận nên đã giết chết ba mẹ anh. Bởi vì chỉ khi ba anh chết, Đường Mãnh mới là đứa con trai duy nhất của ông nội và là người kế thừa duy nhất của tập đoàn Đường Thị.
Nhưng không ngờ ông nội lại cố nén ốm đau tiếp tục quản lý Đường Thị, không giao Đường Thị cho Đường Mãnh, đợi đến khi anh trưởng thành là lập tức giao tập đoàn Đường Thị cho anh.