Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 872

CHƯƠNG 872

Nói xong, cô đi về phía cửa.

Nhưng vừa đi được một bước thì Đường Hạo Tuấn đã nắm lấy cổ tay cô kéo lại.

“Anh làm gì vậy… Ưm…”

Cô chưa kịp nói hết lời thì Đường Hạo Tuấn đã cúi đầu bịt môi cô lại.

Tống Vy sững sờ, sau đó kịp phản ứng lại, vừa giận vừa tức, vội vàng đẩy anh, muốn đẩy anh ra.

Nhưng người đàn ông này đã đoán được trước, ôm chặt lấy sau đầu cô, khiến cô có vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát ra.

Cuối cùng, Tống Vy không còn lựa chọn nào khác đành cắn một cái thật mạnh vào môi anh.

Người đàn ông đau đớn rên lên một tiếng rồi thả cô ra.

Tống Vy nhanh chóng lùi về phía sau, tức giận nhìn chằm chằm anh: “Anh…”

“Em muốn tin tưởng tuyệt đối phải không? Anh có thể trao cho em tất cả.” Đường Hạo Tuấn giơ ngón tay cái lên lau chỗ môi bị cắn, cắt ngang lời nói của cô.

Tống Vy trợn to hai mắt, nhưng đã nhanh chóng trở lại dáng vẻ tự nhiên: “Không có chuyện đó đâu, anh không làm được.”

“Anh có thể.” Đường Hạo Tuấn mím môi, vẻ mặt rất nghiêm túc.

Tống Vy hơi cảm động trong lòng, nhưng trên mặt lại cười một tiếng trào phúng: “Có một số việc nói dễ hơn làm.”

“Anh biết. Anh sẽ chứng minh cho em thấy điều đó bằng hành động thiết thực, cho nên đừng ly hôn, có được không?” Đường Hạo Tuấn nhìn cô đắm đuối, trong giọng nói lộ rõ vẻ cầu xin.

Anh đang cầu xin cô!

Một người đàn ông kiêu hãnh như vậy mà lại cầu xin cô đừng ly hôn.

Giờ khắc này, Tống Vy không thể phủ nhận việc mình đã động lòng.

Nhưng cô vẫn cố hết sức nắm chặt tay, dùng sự đau đớn để nhắc nhở mới khiến mình không đồng ý.

Nhưng cô cũng không từ chối mà chỉ quay lưng bỏ đi.

Đường Hạo Tuấn không ngăn cản Tống Vy lại, chỉ nhìn cô rời đi.

Thực ra anh biết cô không từ chối hay đồng ý đã là kết quả tốt nhất vào lúc này rồi.

Ít nhất thì tạm thời cô sẽ không thúc giục ly hôn nữa.

Về phần còn lại thì phải tùy thuộc vào những gì anh sẽ làm.

Cũng có thể vào một ngày nào đó, khi anh tác động được tới cô thì mọi chuyện đều sẽ ổn thôi.

Tống Vy rời khỏi căn hộ, lái xe đến hiệp hội.

Trên đường đi, cô mím môi lại, không biết mình đã làm đúng hay sai khi cho Đường Hạo Tuấn một cơ hội.

Phải, một cơ hội.

Sự nghiêm túc của Đường Hạo Tuấn đã tác động được đến cô.

Mặc dù cô vẫn không từ bỏ ý định ly hôn với anh.

Nhưng tâm trí cô đã bị lung lay.

Cho nên cô dùng sự im lặng để cho anh một cơ hội, một cơ hội để bù đắp những tổn thương trong khoảng thời gian này.

Bình Luận (0)
Comment