Long Tế Chí Tôn

Chương 217

Trần Dương rất chắc chắn, hai người hẳn là đã chấm sai rồi.

Lúc này Ôn Nhu từ bên cạnh đi tới, nói với anh: "Trần Dương, không sao, tôi xin nhận tấm lòng của cậu...”

Mặc dù Ôn Nhu rất thất vọng vì đã thua trong lần thi đấu này, nhưng Trần Dương đã có lòng tốt muốn giúp cô ấy nên cô ấy không thể trách anh được!

Thấy cô giáo không trách mình, Trần Dương cảm thấy thoái mái hơn đôi chút.

Cô giáo Ôn quả là người dịu dàng.

Trần Dương cười, đang định lên tiếng, thì lúc này, phía sau đột nhiên truyền đến một luồng khí lạnh.

Từ khi Trần Dương đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ, linh cảm của anh đã được nâng cao lên rất nhiều.

Ngay khi vừa quay đầu lại, anh đã thấy Thanh Uyển sư thái của phái Nga My đang đứng lên từ băng ghế của giám khảo.

Một đôi mắt đẹp lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Trần Dương, cơ thể ngập tràn sát khí.

Vừa nãy khi cuộc thi đang diễn ra, Thanh Uyển sư thái đã nghĩ thông suốt rồi, đợi sau khi cuộc thi kết thúc, cô ta nhất định phải tự tay giải quyết tên dâm tặc này!

Chưa kể đến việc tên dâm tặc này làm nhục em dâu của mình, hắn lại còn lừa gạt Vu Lan, điều đáng ghét nhất là hắn vẫn ngang nhiên đến để tham gia cuộc thi thầy chế thuốc.

Nhưng cô ta không ngờ rằng giữa trận đấu, người học việc của thầy chế chuốc số 88, Trần Dương lại thế chỗ của thầy mình để chế thuốc.

Thầy chế thuốc số 88 cũng là một người đẹp, sợ rằng cũng đã bị tên dâm tặc này lừa cướp mất trinh tiết rồi, bằng không sao cô ta có thể để Trần Dương làm thay mình như thế!

Thằng không bằng cầm thú này, nếu còn để cho hắn tiếp tục sống, chẳng phải sẽ có thêm nhiều cô gái bị hắn làm hại sao?

Lúc này Trần Dương không biết Thanh Uyển sư thái đã tưởng tượng anh thành một con yêu quái ghê tởm.

Trần Dương ngẩn ra, anh không hề quen biết Thanh Uyển sư thái này, sao cô ta lại nhìn mình với vẻ mặt đằng đằng sát khí như vậy?

"Dâm tặc!"

Thanh Uyển sư thái hét lên một tiếng, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm màu trắng, cô ta nhảy ra khỏi ghế giám khảo, lạnh lùng nhìn Trần Dương nói: “Trần Dương, cậu làm nhục em dâu, quyến rũ đại sư tỷ phái Nga My, Vu Lan, còn dám câu kết với thầy mình ngang nhiên xuất hiện ở cuộc thi thầy chế thuốc, Thanh Uyển đây sẽ không để kẻ cầm thú như cậu sống sót, nay tôi sẽ thay trời hành đạo!"

Chết tiệt.

Nghe những gì Thanh Uyển sư thái nói, Trần Dương sốc nặng!

Cái gì?

Anh làm nhục em dâu khi nào? Dụ dỗ Vu Lan khi nào?

Còn nữa, anh… anh câu kết với Ôn Nhu khi nào!

“Sư thái, cho dù cô có là người có ví trị cao trong phái Nga My đi chăng nữa, cũng không thể ngậm máu phun người như thế chứ?”, Trần Dương cũng có chút tức giận.

Người phụ nữ này bị điên à?!

Trông thì rõ là xinh đẹp thế mà lại đi đổ tiếng xấu cho người khác?

Lúc này, Vu Lan ở trên khán đài cũng kinh ngạc!

Đầu Tào Bảo ong ong như bị sét đánh!

Mặt hắn ngay lập tức từ trắng chuyển đỏ rồi lại từ đỏ chuyển đen, gân xanh nổi rần rần trên cổ hắn, hắn nắm chặt lấy bờ vai của Vu Lan, hét lớn: “Con tiện nhân này, mày biết rõ là tao thích mày thế mà mày lại lên giường với Trần Dương sau lưng tao!"

Tào Bảo điên rồi, hoàn toàn phát điên rồi!

Vị hôn thê của hắn thực sự đã ngoại tình với thằng ở rể, còn bị vạch trần trước mặt bao nhiêu người, từ nay về sau, Tào Bảo hắn sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.

Lúc này, Sở Thâm và đám người bên cạnh Tào Bảo cũng há hốc mồm vì kinh ngạc!

Ôi trời ơi, Vu Lan... và Trần Dương...

Hành động của Tào Bảo đã thu hút sự chú ý của những người xung quanh.

Ngay lập tức, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về đó, nhiều người nhìn Tào Bảo với vẻ thương cảm, nhưng đa số đều là nhạo báng, chế giễu.

“Tào Bảo, đau tôi!”, Vu Lan giãy dụa muốn thoát khỏi Tào Bảo, nhưng Tào Bảo lúc này sắp phát điên rồi!

"Tiện nhân, con tiện nhân, tao đã thắc mắc là tại sao khi tao cầu hôn mày, mày lại không đồng ý, hóa ra mày đã tằng tịu với nó sau lưng tao, đôi gian phu dâm phụ chúng mày...”

"Bốp!"

Vu Lan giơ tay tát vào mặt Tào Bảo một cái: "Anh im mồm cho tôi!"

Vu Lan gần như phát điên, cô ấy không ngờ Thanh Uyển sư thái lại nói những lời như vậy, làm như vậy không phải là sẽ hủy hoại thanh danh của cô ấy sao?

Cô ấy ngủ với Trần Dương khi nào? Tại sao cô ấy lại không biết?

Còn Tào Bảo, thằng ngu này, bây giờ đã phát điên rồi, bây giờ cô ấy có trăm miệng cũng không biện bạch được!

“Tao không đấy!”, Tào Bảo phát điên: “Thảo nào mày hết lần này đến lần khác bao che cho hắn, hóa ra chúng mày cùng một giuộc cả, con đĩ này, tao đã quá mù quáng khi chạy theo mày nên hôm nay mới thấy rõ được bộ mặt thật của mày”.

“Anh… anh đang nói cái gì vậy?”, cơ thể mỏng manh của Vu Lan run lên, nước mắt lưng tròng!

"Sao? Lại chối đi?", Tào Bảo giễu cợt nói: “Mày gần gũi với Trần Dương bao nhiêu lần trước mặt tao, có cần tao phải nói ra không? Con đàn bà lăng loàn!"

Nghĩ lại những chuyện đã xảy ra mới đây, Tào Bảo cảm thấy mình đã hiểu ra ngay lập tức, hắn cảm thấy bản thân thật sự quá ngu ngốc, sao không nhìn ra gian tình của hai người này sớm hơn cơ chứ!

"Anh...”

Lúc này Vu Lan không kìm được nữa, nước mắt cô ấy chảy dài, làm nhòe đi những gì trước mắt!

Giờ phút này, con tim Vu Lan đã chết hẳn rồi!

Cô ấy lau đi giọt nước mắt nơi khóe mắt, lạnh lùng nói: "Đúng vậy, anh nói đúng... tôi... thích Trần Dương!"

Sau đó, Vu Lan giãy ra và tiến về phía Trần Dương trên sân khấu!

Đồng thời, lúc này, Ôn Nhu cũng ngẩn ra!

Chuyện gì thế.

Cô ấy qua lại với Trần Dương khi nào?

"Không... không phải như mọi người nghĩ đâu, Trần Dương là học trò của tôi, còn tôi là giáo viên của cậu ta... không phải như mọi người nghĩ đâu!"

Cô ấy cố gắng giải thích cho mọi người xung quanh hiểu, nhưng cô càng giải thích thì họ càng không tin.

"Trần Dương...”, Vu Lan bước lên sân khấu và gọi tên Trần Dương.

Trần Dương đột ngột quay đầu lại và nhìn thấy Vu Lan đang đi về phía mình.

Anh lại cười khổ, giờ là lúc nào rồi, cô ta lên đây lúc này không phải càng làm cho người ta nghĩ lời nói đó là thật sao?

Lúc này, bàn tay xinh đẹp của Thanh Uyển sư thái ngay lập tức đổi hướng: "Chết đi, dâm tặc!"

Nói xong, Thanh Uyển sư thái liền đâm tới, trường kiếm trong tay hướng thẳng vào tim Trần Dương.

Toi rồi!

Bị bất ngờ không kịp trở tay, Trần Dương chỉ cảm thấy một luồng khí mạnh mẽ lao đến, khóa chặt anh lại, trong lòng anh đột nhiên có chút tuyệt vọng.

Hả?

Nhìn thấy cảnh này, mọi người xung quanh vô cùng sửng sốt.

Thanh Uyển sư thái, cô ấy thực sự đã ra tay rồi!

“Đừng, Thanh Uyển sư thái!”, Vu Lan nhanh chóng ngăn cản.

Nhưng tốc độ của Thanh Uyển sư thái quá nhanh, cô ta đã chạm tới Trần Dương trong nháy mắt.

"Giết chết tên súc sinh này!"

“Giết đi!”, vợ chồng Trần Toàn vô cùng phấn khích, cuối cùng cũng đã có thể diệt trừ tai họa rồi, sau này có thể thảnh thơi được rồi.

“Sư thái, đừng giết anh ta, để đó cho tôi giết!”, Trần Lỗi ở phía sau nhìn thấy cảnh này, lập tức sốt sắng.

Đúng lúc thanh trường kiếm kia sắp đâm vào trái tim của Trần Dương!

Thì Tần Uyển Đồng đột nhiên xuất hiện trước mặt Trần Dương.

Sau đó, cô ta lặng lẽ duỗi một ngón tay ra và ấn đầu ngón tay vào thanh kiếm.

Cang!

Hai vật chạm nhau phát ra âm thanh của kim loại.

Kít!

Thật ra ảo diệu, đầu ngón tay lại so với mũi kiếm!

Đây là một kỹ năng điêu luyện, nhiều người có mặt ở đó thở gấp vì kinh ngạc!

Ngay cả những giám khảo trong hội đồng giám khảo cũng đang nhìn họ.

Thanh Uyển sư thái là trưởng lão của phái Nga My, là đại tu sĩ cảnh giới Tiên Thiên viên mãn!

Đường kiếm vừa rồi của Thanh Uyển sư thái tràn đầy sát ý!

Nhưng đã bị Tần Uyển Đồng dùng ngón tay ngăn lại.

Quả là danh bất hư truyền, có thể dùng một ngón tay mà đã ngăn được Thanh Uyển sư thái, hội trưởng hiệp hội y học cổ này ít nhất cũng là tu sĩ đạt cảnh giới Phản Phác sơ kỳ.

Bởi vì chỉ có những tu sĩ đạt cảnh giới Phản Phác mới có thể tụ khí thành cương, mới có thể chuyển hóa thân thể thành vũ khí.

Nhưng Thanh Uyển sư thái lại nhíu mày, cô ta dốc toàn lực đâm về phía trước, nhưng dù cố gắng thế nào cũng không thể phá vỡ được vòng phòng ngự của Tần Uyển Đồng.

"Thanh Uyển sư thái ra tay hại người trong cuộc thi thầy chế thuốc, cô còn coi tôi ra gì không? Nếu các người có ân oán gì thì đợi cuộc thi kết thúc hẵng giải quyết với nhau chứ, lúc đó các người có giết nhau đi chăng nữa thì tôi cũng mặc kệ”.

Là hội trưởng của hiệp hội y học cổ, giám khảo ra tay giết người trong cuộc thi thầy chế thuốc, cho dù họ chỉ là người học việc cũng không được.

Nếu không, về sau cuộc thi này làm sao còn có thể tổ chức được nữa? Còn ai dám tham gia cuộc thi nữa?

Nghĩ đến đây, Tần Uyển Đồng cũng hơi khó chịu, không xét về chuyên môn, Lục Đại Phái sao có thể để cho một người như vậy làm giám khảo cơ chứ?

Nói rồi, ngón tay Tần Uyển Đồng búng nhẹ lên lưỡi kiếm.

Đinh!

Thanh Uyển sư thái cảm giác có một lực kỳ lạ truyền đến, trường kiếm trong tay đột nhiên rơi ra.

"Á! Đây là Đạn Chỉ Thần Công!"

Thích Không đại sư hít một hơi dài, Tần Uyển Đồng và nhà họ Chu rốt cuộc có quan hệ gì?

"Hội trưởng Tần, cô không hiểu rồi! Trần Dương này là một kẻ rất đáng gờm, đừng bị tướng mạo của hắn lừa gạt!", Thanh Uyển sư thái vô cùng đau lòng nói: “Tên súc sinh này không chỉ làm nhục em dâu hắn, bị đuổi khỏi gia tộc mà còn dụ dỗ đại sư tỷ ngoại môn núi Nga My của tôi, cô nói xem, có nên giết không?"

“Hơn nữa, vừa rồi hắn còn thay thầy mình điều chế thuốc, như vậy còn chưa đủ rõ ràng sao?”, Thanh Uyển sư thái tức giận nói: “Hai người này rõ ràng có quan hệ tình cảm, cuộc thi thầy chế thuốc là một cuộc thi thiêng liêng, tuyệt đối không được để tên súc sinh này làm ô uế cuộc thi!"

Ngay khi Thanh Uyển sư thái nói xong, khán giả liền trở nên náo động lạ thường!

Chúa ơi, cậu ta ở rể sao?

Cậu ta là một người đàn ông đã có gia đình mà lại đi lăng nhăng bên ngoài đã đành, lại còn tằng tịu với chính giáo viên của mình!

Muốn làm người học việc của thầy chế thuốc phải là đồ đệ của thầy chế thuốc trước đã.

Thằng ở rể này còn tằng tịu với cả giáo viên của mình, còn có liêm sỉ không đây?

Vu Lan cắn chặt môi khi nghe được lời của Thanh Uyển sư thái, không nói nên lời.

Cô ta làm sao có thể vu khống cho mình như vậy, mình bị Trần Dương dụ dỗ khi nào?

Cho dù cô ta có là bề trên đi chăng nữa cũng không thể ngậm máu phun người như vậy chứ?

Nhưng trước mặt nhiều người như vậy, nếu xảy ra xung đột, thì e rằng sẽ khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn mất!

“Không, không phải như vậy, tôi và Trần Dương không có chuyện gì cả!”, sắc mặt Ôn Nhu tái nhợt, nhưng đáng tiếc là không ai thèm nghe lời cô ấy nói cả.

Thậm chí có thể nói, cho dù mọi người đều biết đây là hiểu lầm, nhưng khán giả vẫn thích nghe drama hơn!

Lúc này, Trần Dương trên sân khấu tái mặt đi vì tức giận.

Thanh Uyển sư thái này thực sự rất vô lý, không hề hiểu hết sự việc, không biết phân biệt trắng đen, cứ tự nhiên lao vào như không.

Người như vậy thật sự đã làm hỏng danh tiếng của chính phái, hành động như vậy thì có khác nào tà giáo cơ chứ?

Nghĩ đến đây, Trần Dương lạnh lùng nói: "Thanh Uyển sư thái, tôi dám thề với trời, tôi chưa từng làm những chuyện mà cô nói!"
Bình Luận (0)
Comment