Cố Bồng ngơ ngác nhìn màn hình lớn, cẩn thận xác nhận những tiếng reo hò đó đúng là dành cho mình.
Bọn họ rất thích phong cách này của cậu?
Điều này cũng chứng minh cậu không thất bại.
Cố Bồng gần như hồi sinh ngay tại chỗ, đứng tại chỗ nhiệt tình gửi cho mọi người hai nụ hôn gió nóng bỏng~~~
Đồng thời cũng cọ cọ lên người Văn Tắc – người đã ủng hộ cậu vô điều kiện, hôn hôn hôn, người này thật sự rất tốt.
"A—"
Làn sóng náo động này tràn ngập những bong bóng mơ hồ màu hồng, rất nhiều người cũng muốn thay thế Văn Tắc, trở thành đối tượng được bé dễ thương nũng nịu.
Cố Bổng: Không phải là làm nũng, là cảm ơn!
Văn Tắc sủng sốt một chút, sau đó mới bình tĩnh trở lại, anh cảm thấy chắc chắn Cầu Tuyết Nhỏ không có ý đó.
Nhưng có thể chắc chắn Cầu Tuyết Nhỏ đã tha thứ cho anh rồi.
Văn Tắc mỉm cười, lần này anh không ghét bỏ cái mũi ẩm ướt lành lạnh của Cầu Tuyết Nhỏ nữa, còn hào phóng để cho đối phương cọ cọ thoả thích.
Cố Bồng: Con hàng rác rưởi kia, ba ngươi tới rồi đây!
Với phong cách được pha trộn, Cầu Tuyết Nhỏ nhảy lên trên sân khấu nhỏ, mang theo mười phần ngang ngược giơ cao hai chân, hướng về phía sân bóng long trọng trình diễn một màn tráng lệ.
"A—A..."
Làn sóng cỗ vũ càng lúc càng vang dội hơn.
Trên màn hình bé dễ thương ngầu lòi bá đạo.
Phong cách đáng yêu với đôi tai và tóc giả màu hồng, vòng cổ đinh tán và các đạo cụ khác rõ ràng mang phong cách rock.
Hiệu ứng thị giác được kéo căng, dù chỉ mới xuất hiện trong năm giây nhưng toàn bộ khán đài như đạt tới mức tối đa, như thể cậu trời sinh chính là siêu sao, hoàn toàn không sợ những cảnh tượng như vậy.
Quần chúng trên mạng đang xem livestream cũng phải thốt lên: "Chết tiệt, thần thái sân khấu quá đỉnh rồi, chính là cái phong cách này!"
Những cổ động viên ngoài hiện trường thậm chí còn phấn khích hơn, không biết tiếp theo cậu sẽ phản công như thế nào?
Cầu Tuyết Nhỏ định hình trong năm giây rồi bắt đầu cử động tay chân, dưới sự mong đợi của mọi người, cậu sử dụng một động tác rất khó trong Breaking chính là động tác Thomas Backspin* để nghênh chiến.
(*Thomas Backspin/Flair là một động tác trong môn nghệ thuật đường phố (street dance) gọi là Breaking (hay Breakdance). Động tác này liên quan đến việc xoay người khoảng 360° trên một tay, thường kết hợp với các động tác xoay và lăn trên sàn nhảy. Nó là một trong những kỹ thuật phổ biến và khó trong thể loại Breakdance.)
Ngay khi động tác này được thực hiện, cả sân đấu rơi vào nửa giây tĩnh lặng đáng sợ, cư dân mạng đang ngồi xổm trong phòng livestream cũng vậy, người uống nước cũng quên uống, người đang ăn cũng quên mất vừa ăn cái gì.
Sau đó cảm giác da đầu tê dại, chỉ muốn đứng dậy và hét lên: Cái quằn gì vậy? Điều này sao có thể!!
Không thể nào!!
Đây là động tác Thomas Backspin .
Nếu một dân chơi street dance có thể thực hiện được động tác Thomas Flair thì chắc chắn đi đến đâu cũng được gọi là đại ca.
Biết bao nhiêu người ngày đêm luyện tập động tác này nhưng vẫn không thể nào thực hiện nó một cách nhuần nhuyễn.
Cư dân mạng: "Aaaaa, mẹ tôi hỏi tại sao lại quỳ xuống khi đang xem livestream! Đại ca thật trâu bò, động tác Thomas Backspin mà có thể thực hiện trơn tru như vậy."
Trên thực tế, việc thực hiện động tác Thomas Backspin trong cơ thể của một động vật nhỏ là một lợi thế.
Lấy một con chó làm ví dụ, việc một chú chó dùng hai chân trước để chống đỡ cơ thể là rất đơn giản, những chú chó poodle ven đường rất rành điều này, chúng có thể dùng chân trước tự đỡ cơ thể khi đi tè mà không thấy mệt.
Đó mới là điều khó khăn đối với con người, không phải ai cũng có thể dùng hai tay nâng đỡ toàn bộ cơ thể.
Cố Bồng là người đặc biệt như vậy.
Cậu có thể thực hiện động tác Thomas Backspin trong tầm tay, thực hiện vô cùng mượt mà, cuối cùng còn xoay mông hướng về phía Sammy.
Hai chân trước của cậu nâng cơ thể và nhịp nhàng thay đổi tay, trên màn hình lớn đang chiếu cái đuôi màu hồng của cậu còn đang rung rinh.
Văn Tắc không thể nhịn cười nổi, vỗ vỗ tay thầm nghĩ, thật sự đã cho đối phương thêm một màu sắc mới.
Cố Bồng điên đủ rồi , sau khi hai chân đã chạm đất, cậu đưa lưng về phía đối thủ làm động tác chôn ba ba nhằm khiêu khích.
Cả sân vận động cười bò: " Hahahahahahahahahahaha!"
Đoạn này quá là buồn cười rồi.
Động vật nhỏ đang chôn ba ba!
Nhân tiện, Cố Bồng cũng lắc lắc bàn chân của mình, như thể có thứ bẩn thỉu trên đó.
Các cổ động viên của đội Lam Diên cũng cười ngặt nghẽo.
Khán đài của đội bóng này quá mức sôi động, công ty dữ liệu lại bắt đầu gấp gáp vội vã thu thập dữ liệu.
Ở vòng đầu tiên của trận đấu nhảy, tổng hợp phản ứng trong và ngoài sân vận động, rất rõ ràng có thể thấy bé dễ thương màu hồng đã dành được chiến thắng áp đảo.
Có nghĩa là sau khi vòng này được phát sóng, lượng người truy cập trận đấu đã tăng vọt, phòng livestream chật kín người.
Thương hiệu vừa mới ký hợp đồng thương mại với Lam Diên cũng kiếm được bộn tiền, bởi vì trận đấu sau giá cả không còn như cũ nữa rồi.
Khi bị so sánh là kỹ thuật không bằng Cố Bồng, sắc mặt Sammy vô cùng khó coi, anh ta không thể ngờ rằng vật nhỏ này còn có thể nhảy Breaking.
Nhưng không sao, anh ta đã chuẩn bị trước.
Sammy đã dẫn theo đội nhảy chuyên nghiệp riêng của mình, đây là vũ khí cuối cùng của anh ta, anh ta quyết định sẽ trình diễn vào lúc nghỉ giữa hiệp.
Phải biết rằng các buổi biểu diễn của đội nhảy của anh ta luôn trong hình trạng cháy vé, lần này với biên đạo hoàn toàn mới và hiệu ứng thị giác bùng nổ, chắc chắn sẽ thu hút được toàn bộ sự chú ý.
Phản kích xong, Cố Bồng cũng không còn quan tâm đến tên ngu ngốc đó nữa, tiếp tục xem trận bóng.
Rốt cuộc ai sẽ ghi bàn thắng đầu tiên trong trận đấu này?
Vừa rồi cầu thủ đội mình tấn công từ cánh trái của đối thủ, tiền đạo tung ra cú sút đầu tiên của trận đấu, tiếc là bị thủ môn đối phương cản phá, cả đội nhanh chóng lùi về phòng ngự, những điểm yếu của đối phương thì đội mình cũng có.
Đến vùng cấm của đội nhà, cầu thủ đội mình khó khăn lắm mới cướp được bóng từ chân đối thủ, nhưng nhanh chóng lại mất quyền kiểm soát bóng vì một sơ suất nhỏ.
Huấn luyện viên của đội nhà sốt sắng chỉ đạo, đảm bảo không làm cho đội hình hỗn loạn, càng không thể để đối thủ kiểm soát nhịp độ trận đấu.
Cầu thủ làm mất bóng bực mình xoa đầu, chắc hẳn rất tiếc nuối, chỉ có thể trơ mắt nhìn đối thủ cướp bóng rồi lao thẳng đến khung thành đội nhà.
Trung vệ và hậu vệ lần lượt dồn ép cướp bóng nhưng không thành công, đối phương đã vượt qua bằng một pha chuyền bóng qua chân, dùng động tác đánh lừa sau đó chuyền bóng đến trước khung thành.
Thủ môn Mạc Thành và tiền đạo đối phương đồng thời lao lên, một người đổ người bắt bóng, một người thực hiện cú sút.
Ai sẽ là người quyết định kết quả đây?
Tim Cố Bồng như lập tức ngừng đập, aaa, liệu khung thành đội mình có thể bị phá không!
Xin chúa phù hộ, đừng để khung thành bị phá!
Chỉ thấy Mạc Thành bất chấp nguy hiểm bổ nhào về phía trước, dùng ngực mình để chặn quả bóng đang mạnh mẽ lao tới, anh đã phán đoán đúng hướng nhưng đồng thời cũng ngã một cú không hề nhẹ.
"A—" Một pha bắt bóng thật nguy hiểm.
Các cổ động viên vỗ tay hô vang tên Mạc Thành.
"Bộp! Bộp! Bộp! Bộp"
Trên khán đài của đội Lam Diên có người đang thực hiện động tác gô-ri-la biểu tình (giống khỉ đột vỗ ngực mà mấy chương trước bé Bồng từng làm), theo đó một loạt người bắt chước theo, động tác dần dần trở nên đồng nhất, tạo thành một quy mô không nhỏ.
Cố Bồng ngơ ngác: Mấy người cũng học được rất nhanh nha, hảo bạn bè.
Cố Bồng thấy phấn kích cũng làm theo.
Các đồng đội đang ở gần cũng chạy tới hét to hỏi Mạc Thành: "A Thành, anh không sao chứ?!"
Mạc Thành xoa xoa phần ngực đau nhói, đứng lên giơ tay báo hiệu rằng mình không sao, sau đó anh đặt bóng trước khung thành và sút mạnh cho bóng bay xa.
Cầu thủ Hướng Vũ Hàn của đội nhà đã cướp được bóng và đang vượt qua đường biên, anh ấy lại muốn đi cắt cánh từ phía biên*, đội đối phương cũng tiếp tục áp sát mạnh mẽ, cưỡng ép cướp bóng.
(*Đây là một cách nói trong bóng đá để chỉ hành động của một cầu thủ muốn tiếp tục đi bóng từ phía biên của sân để vượt qua các cầu thủ đối phương. Ai coi đá banh nhiều chắc sẽ hiểu.)
Đã không cướp được bóng, bọn họ còn sử dụng chiêu trò, sau khi Hướng Vũ Hàn cướp bóng vượt qua người, cầu thủ đối phương cố ý dùng cơ thể cản trở anh ấy khiến cho anh ấy không thể vượt qua.
Trọng tài thường sẽ không thổi còi.
Trừ khi giữa hai cầu thủ có sự chênh lệch rõ rệt về thể hình, người bị cản trở đang ở thế yếu.
Thật may là Sở Nhung đã đỡ được bóng, có dấu hiệu đi thẳng vài pha*, nhưng ngay lúc đó, áo thi đấu của anh bị cầu thủ đối phương giật mạnh từ phía sau, vậy mà trọng tài vẫn không thổi còi!
(*Trong bóng đá, cụm từ này thường được sử dụng để miêu tả tình huống khi một cầu thủ có chiến thuật đi bóng trực diện, không quan tâm đến các cầu thủ đối phương và chỉ tập trung vào việc tiến về phía trước để tấn công hoặc làm nguy hại đối phương.)
Cổ động viên đội Lam Diên: "Chết tiệt!"
Nhưng điều này cũng không thể trách trọng tài, tình hình hiện tại rất có lợi cho đội tấn công, không thổi còi mới là tốt nhất.
Chỉ là cái tên kéo áo kia thật sự là đồ rác rưởi
Rác rưởi trong rác rưởi.
Hướng Vũ Hàn còn đang bị kèm chặt, không thể tiếp cận để tiếp bóng nên Sở Nhung nhanh chóng chuyền bóng cho một đồng đội xa hơn.
Đó là một pha bóng bổng, trong lúc đồng đội đang nhảy lên tranh bóng thì cầu thủ đối phương khéo léo dùng cơ thể thúc vào người anh, sau đó cũng giả vờ ngã xuống tạo ra tình huống va chạm bất ngờ.
May là cầu thủ đội nhà cũng rất biết cách diễn xuất, ngay lập tức ngã xuống và ôm chân.
Trọng tài lập tức thổi còi, theo quy định rút ra thẻ vàng cho cầu thủ phạm lỗi, cảnh báo anh ta không được giở trò.
Cầu thủ phạm lỗi của đội Cự Thạch quỳ gối trên sân, giang hai tay ra với vẻ mặt vô tội và tức giận, vô cùng không phục với thẻ vàng này.
Mặc dù anh ta đã nhận thẻ vàng, nhưng phía Lam Diên bên này vẫn vô cùng tức giận, cơ hội tấn công đang tốt thì bị cướp mất.
Bố cục vừa rồi được bố trí vô cùng có lợi, sau pha chuyền bóng xa nếu khu vực trước khung thành đối phương không có người, thủ môn cũng không kịp phản ứng thì vô cùng thích hợp để dừng bóng và dứt điểm bằng một cú sút vòng cung.
Đối thủ liên tiếp giở trò khiến các cổ động viên bên đội Lam Diên tức điên, cả trong và ngoài sân đều vang lên tiếng chửi rủa phẫn nộ.
Cố Bồng cũng vô cùng phẫn nộ nhưng vẫn giữ được bình tĩnh, phạm lỗi trên sân bóng cũng là một phần của chiến thuật.
Có một thuật ngữ gọi là chiến thuật phạm lỗi*, nếu trong tình thế khó khăn, đội nhà cũng có thể sử dụng.
(*Đây là thuật ngữ trong bóng đá để chỉ các hành động phạm lỗi được thực hiện một cách có chủ đích, nhằm mục đích chiến thuật nhất định.)
Nhưng tóm lại, phạm lỗi vẫn là phạm lỗi.
Cố Bồng: Rác rưởi!
Các cổ động viên bên ngoài sân: Trận này căng thật, cứ nghĩ là mạnh gặp yếu, nhưng bây giờ nhìn lại thì đội Lam Diên cũng ổn đấy chứ. Với sự kết hợp giữa tiền đạo và trung vệ đều mạnh chắc chắn sức mạnh chiến đấu của đội sẽ được củng cố.
Cổ động viên của Sở Nhung: Dù sao thì trong lòng tôi anh Nhung vẫn là trung vệ mạnh nhất! Anh ấy đá trung vệ khiến tôi cảm thấy rất an tâm, đủ cao, đủ khỏe, nếu không có anh ấy thì hiệp một chắc chắn đã thủng lưới!
Cổ động của Lam Diên: Ba vị hoàng đế vẫn rất ăn ý với nhau, thành thật mà nói hiệp một đá như vậy là quá hài lòng rồi, hy vọng anh Hàn sẽ ghi bàn mở tỷ số!
Các cổ động viên bên đội Cự Thạch tin chắc rằng đội bóng của họ rất giỏi trong việc áp sát cao, tấn công toàn diện và không bao giờ để lọt lưới.
Có lẽ huấn luyện viên và các cầu thủ của Cự Thạch cũng không ngờ rằng những "quả hồng mềm" trong ấn tượng của họ có thể cứng cỏi như vậy, mới hơn nửa hiệp đấu mà đội đối phương không ngừng cướp bóng rồi phản công, phần lớn là tranh chấp ở các vị trí như trung vệ.
Khi những "quả hồng mềm" biến thành những "khúc xương khó gặm", huấn luyện viên của đội đối phương là người đầu tiên yêu cầu thay người.
Mặc dù nhìn như nửa hiệp trước hai đội có vẻ hòa nhau nhưng thực tế là họ đang bị đội đối phương áp chế, huấn luyện viên có cảm giác bên đội Lam Diên vô cùng quen thuộc với lối chơi của họ, dường như mỗi đặc điểm của từng cầu thủ đều đã bị Lam Diên tìm ra cách đối phó.
Thế này thì không ổn, nếu cứ kéo dài tình hình sẽ rất tệ.
Huấn luyện viên Lam Diên quyết định: "Chúng ta cũng thay người."
Cả hai bên vẫn hy vọng sẽ có thể ghi bàn trong hiệp đầu nên họ quyết định không thay đổi cầu thủ chủ lực.
"Người mới sao?" Văn Tắc kinh ngạc nói.
Trước trận đấu anh đã nghiên cứu rất kỹ đội hình của đội Cự Thạch, thế nhưng cầu thủ dự bị này rất lạ mặt, điều này cũng phần nào đoán được suy nghĩ của huấn luyện viên đối phương.
Không cần nói nhiều.
Trong lòng Cố Bồng thầm nghĩ: Phải kèm chặt anh ta.
Như dự đoán của họ, cầu thủ mới này vừa vào đã bị kèm rất chặt, rõ ràng mọi người đều coi anh ta như một yếu tố không ổn định.
Cồ Bồng quan sát trong vài phút, cảm thấy kỹ thuật chơi bóng của người này khá tốt, có sức bật rất mạnh mẽ chạy cũng rất nhanh, trong lòng cậu cầu nguyện: "Ngàn vạn lần cũng đừng để người này giữ được bóng."
Thật không may, mọi việc đều không đi theo ý muốn.
Năm phút sau khi thay người, dù bị áp sát kịch liệt nhưng người này vẫn cướp được bóng, hơn nữa kỹ thuật rê bóng qua người của anh ta rất điêu luyện, từng cú chạm bóng đều rất tinh tế.
Màn hình lớn phóng to hình ảnh anh ta đang một đường xông thẳng lên khiến cho các cổ động viên đội Cự Thạch reo hò phấn khích, với tốc độ lướt nhanh như cơn gió và kỹ thuật kiểm soát bóng tuyệt vời, lần này liệu anh ta có bị chặn lại không?!
Cổ động viên hô tô: "Số 21!"
Lại một lần nữa các cổ động viên bên đội Lam Diên cảm nhận được sự áp bức khó chịu trong cổ họng, đây là cảm giác khi đối mặt với một đội mạnh sao? Mỗi một phút một giây thôi cũng cảm thấy đau đớn.
Đừng để thủng lưới, đừng để thủng lưới, đừng để thủng lưới.
Mau có ai đó ngăn anh ta lại đi!
Tại thời điểm mà cả biển người màu xanh da trời đang kêu la, một hình bóng cao lớn xuất hiện, chính là trung vệ mạnh nhất của đội Lam Diên - Sở Nhung, tuyến phòng ngự cuối cùng bảo vệ khung thành.
Sự xuất hiện của anh ấy đã gây nhiễu cú sút của tân binh, từ tư thế chuẩn bị sút đã trở thành đường chuyền thế nhưng lại bị Sở Nhung – người ở sau lưng cầu thủ đội Cự Thạch đón lấy một cách dễ dàng.
Trọng tài ngay lập tức thổi còi, giơ thẻ vàng cảnh báo cầu thủ bên đội Cự Thạch, phạm luật việt vị*.
Cố Bồng thở phào nhẹ nhõm, không quên gửi một nụ hôn gió cho trọng tài: "Trọng tài này quá chuẩn! Yêu luôn!"
Mối nguy bị thủng lưới lại một lần nữa được giải quyết.
Thật sự là một cảm giác căng thẳng.
Hiệp 1 còn chưa đầy 10 phút nữa là kết thúc, đội Lam Diên cũng chỉ có một cơ hội duy nhất để ghi bàn.
Thường thì điều này sẽ bị chỉ trích nặng nề.
Nhưng nghĩ theo cách khác, bọn họ đã chặn đứng được ba đợt tấn công mãnh liệt của đội mạnh, điều đã làm cho không khí trở nên dễ chịu hơn!
Các cổ động viên của Lam Diên: TAT, mọi người đều chạy mồ hôi ướt đẫm, quần áo cũng ướt sũng, không có một ai lơ là.
Không ai có thể phủ nhận rằng hôm nay họ đã thể hiện phong độ tốt nhất.
Mỗi một pha bóng đều dùng hết toàn lực để cướp, không để bị cướp bóng, các cổ động viên đều rất hài lòng.
Các cổ động viên đang xem livestream: " Hú hú hú, cho dù cho thua đi chăng nữa tôi cũng không nói một lời nào, sẽ luôn luôn ủng hộ!"
Hơn nửa hiệp đã diễn ra, những cổ động viên đã từng thất vọng với đội Lam Diên và cũng đã từng lặng lẽ rời đi trong vòng ba năm trở lại đây cũng đã âm thầm quay lại theo dõi.
Ở quá khứ họ đã từng buông những lời chửi mắng.
Nhưng hôm nay, họ vừa ngồi xem livestream, vừa uống rượu, mà một từ cũng không thốt ra.
Chống đỡ được sức tấn công mãnh liệt từ đội mạnh đã bất bại trong 14 trận ở giải bóng đá Western Crown League, bọn họ đã cực kỳ trâu bò.
Tình hình chiến đấu rất căng thẳng trong 5 phút cuối cùng, cả hai huấn luyện viên lại tiếp tục thay người.
Người mới vào lần này của đội Cự Thạch rõ ràng là để phối hợp với người mới vào trước đó, mục đích tạo nên một pha phản công nhanh.
Nhịp độ của họ thật sự rất nhanh.
Ưu thế ép sân và phản công ở trí cao của họ lại được thể hiện, như cũ vẫn bị bọn họ giành quyền kiểm soát bóng, tiền đạo đối phương lại một lần nữa dẫn bóng tiến thẳng vào, sau thời gian dài không ghi bàn đã buộc họ bí quá hóa liều, tiền đạo dẫn bóng vượt qua đường biên không xa liền nhấc chân sút thẳng, ngăn chặn khả năng bị phản công.
Cố Bồng: Ôi chết mất thôi!
Cảnh tượng này khiến cậu nhớ đến bàn thắng kinh điển nhất của David Beckham, cũng là sút xa từ ngay sau vạch giữa sân.
Trong nháy mắt cả sân vận động lập tức im lặng, nhịp tim của mọi người đều đập theo đường chuyển động parabol của trái bóng.
Phép màu sẽ xảy ra ư?
Không biết.
"A—"
Khoảnh khắc bóng vừa chạm đất, các cổ động viên của đội Lam Diên lập tức reo hò trong sự cuồng nhiệt, cú sút đó đã lệch hướng đến mức chính mẹ của quả bóng cũng không nhận ra nó nữa!
Nói cách khác hiệp một đã vượt qua một cách an toàn.
Khung thành của bọn họ không bị công phá, đây là một tin tức tốt.
Như dự kiến giờ nghỉ giữa hiệp đã đến, mọi người đều để cho thần kinh mình thanh tĩnh trở lại.
Lúc này, bên trong sân vận động vang lên một điệu nhạc nhảy vui nhộn và hăng hái, cảm giác rất thích hợp để nhảy múa.
Có lẽ rằng các nhân viên trong ban tổ chức cũng là quần chúng đến ăn dưa, chờ đợi thời khắc này đã lâu.
Ngay lập tức các nhân viên làm việc liền chia màn hình ra làm hai, một bên đại diện của đội Lam Diên - bé dễ thương với cái đầu nhỏ màu hồng, còn bên còn lại là đại diện của đội cự Thạch – vũ công hiphop với đầu màu đỏ.
Không chỉ riêng nhân viên làm việc, mọi người cũng đã chờ khoảnh khắc này từ lâu.
Thật sự cũng không giấu giếm, có rất nhiều khán giả đang theo dõi cũng không phải để xem bóng đá, bọn họ muốn xem một trận chưa bao giờ xuất hiện trong lịch sử của các trận đấu bóng đá.
Sammy nhếch môi nở một nụ cười nhẹ, ôi, quên không nói, bài nhạc này cũng là do anh ta đã mua chuộc nhân viên làm việc phát nó.
Thực ra thế giới của người lớn vốn dĩ chẳng đơn giản như vậy.
Hành động này của Sammy không chỉ để khiêu khích các cổ động viên của đội bạn, mà thực chất là để thu được lợi ích khổng lồ phía sau.
Nếu không kiếm được những lợi ích khổng lồ thì anh ta cũng không ăn no rửng mỡ mà đi thách thức một thú nhân bán thành niên
Chỉ hy vọng đối phương thua sẽ không khóc lóc ỉ ôi.
Chỉ có vậy?
Cố Bồng vốn xuất thân từ giới giải trí, mức độ cạnh tranh khốc liệt giữa các thần tượng ai mà chẳng biết. Cậu làm sao không nhận ra được tên tóc đỏ kia đang muốn ăn theo sự nổi tiếng của cậu.
Xin lỗi chứ, sân khấu hôm nay là dành cho ba anh.
Muốn nổi tiếng thì không có đâu, nhưng khói xe phía sau thì có thể tặng cho anh đấy.
Trên màn hình lớn, đầu nhỏ màu hồng đã bắt đầu đứng dậy!
Không có âm nhạc phù hợp? Không sao, cậu có thể nhờ các cổ động viên và bạn bè trên khán đài tạo ra nhịp..
"Bốp! bốp! bốp! bốp!"
Tiếng vỗ tay của các cổ động viên và bạn bè dần dần bắt đầu theo nhịp lắc đầu của đầu nhỏ màu hồng.
Bầu không khí lập tức trở nên sôi động như một lễ hội âm nhạc rock, ngày càng nhiều người bắt kịp nhịp điệu.
Đây đâu còn là sân vận động nữa!
Đây rõ ràng là một sân khấu disco tại Lễ hội Âm nhạc Bãi biển!