Luân Hồi Thương Đế

Chương 112


Võ Đạo các trên không, hai cái lĩnh vực thần bí dung nhập vào thiên không, võ giả bình thường cho dù là ngẩng đầu nhìn lên cũng không thể phát hiện được hai cái lĩnh vực này, chủ nhân của nó thì cũng nghĩ thấy.
“Lão Tam, làm gì chăm chú như vậy?”.

Thiên Cửu không rõ ràng là có chuyện gì nghi ngờ hỏi.

Bốn canh giờ trước Thiên Tam giống như phát hiện cái gì mà đột nhiên phóng lên thiên không, sau đó cũng không có hành động gì mà chỉ nhìn về một góc trong Phù Sơn thành, cảm giác tò mò khiến cho Thiên Cửu có chút khó chịu.
“Có người câu thông thiên địa Lôi chi lực, liên tiếp chín lần”.

Thiên Tam trầm giọng nói.

Hắn là Phong Hầu cảnh cường giả, nguyên thần càng đã đạt đến Tứ giai, đồng thời với đó nguyên thần thiên phú chính là Lôi thuộc tính, ở trong phạm vi nhất định có người câu thông thiên địa Lôi chi lực tất nhiên là không thoát khỏi cảm ứng của hắn.
“Câu thông thiên địa Lôi chi lực?”.

Thiên Cửu nghi ngờ nhìn Thiên Tam.

Cho dù là như vậy thì cũng không nên gây cho Thiên Tam có phản ứng lớn như thế.

Mà lại Thiên Cửu nhìn theo phương hướng mà Thiên Tam đang chăm chú cũng không cảm nhận được có chiến đấu vết tích, người nào rảnh rỗi như thế đi câu thông thiên địa Lôi chi lực?
Thiên Cửu chợt dừng lại, giống như nghĩ đến cái gì hỏi.

“Người câu thông thiên địa Lôi chi lực là Tứ Hoàng tử sao?”.
“Ừm”.

Thiên Tam gật đầu, chợt hít vào một hơi thật sâu như cố gắng bình ổn lại tâm tình phức tạp rồi mới nói thêm.

“Từ cường độ thiên địa Lôi chi lực mà Tứ Hoàng tử dẫn ra thì có thể thấy được nguyên thần thiên phú của hắn rất cao, nguyên thần lực lượng e là đã đạt đến Nhị giai!”.
“Nguyên thần thiên phú rất cao, vậy cũng là chuyện tốt...!Hả? Ngươi nói cái gì?”.

Thiên Cửu nghe được câu trước biểu hiện như thường, thậm chí là còn gật gù đồng ý, thế nhưng nghe đến vế sau thì lập tức giật mình khiếp sợ nhìn Thiên Tam.
“Xem ra chúng ta cho dù đã đánh giá cao Tứ Hoàng tử cũng không thể biết được nội tình thực sự của hắn”.


Thiên Tam thấp giọng nói, cho dù hắn đã kiềm nén cũng không thể hoàn toàn giấu đi sự kích động.

Thanh âm vừa dứt thân hình cũng đã biến mất.
“Đợi ta một chút”.

Thiên Cửu lúc này mới kịp phản ứng mà thấp giọng hô.

Trong lúc khẽ mắng cũng đã lập tức đuổi theo Thiên Tam chạy đến chỗ kia.
Sau khi Đoạn Ngọc hoàn thành Nhập môn Lôi Luyện thuật cũng không dừng lại ở trong phòng tu luyện võ kỹ bao lâu đã mở cấm chế đi ra ngoài.

Tu luyện Lôi Luyện thuật để nhục thân của hắn tẩy luyện một lần nên lúc này bên ngoài cơ thể đã nhiều ra một tầng chất bẩn, mùi vị kia quả thực rất khó ngửi, hắn cần phải đi tắm rửa trước mới được.
Trên mặt hắn hiện đang có mang mặt nạ da người, cảm giác cực kỳ khó chịu.
“Thối quá!”.

Đoạn Ngọc vừa mới đi ra khỏi phòng tu luyện võ kỹ thì đã nghe được một giọng nói thanh thúy, hắn nghiêng đầu nhìn qua thì thấy người nói là một thiếu nữ.

Nàng lúc này đang dùng ánh mắt giống như thấy quái vật nhìn Đoạn Ngọc, trong lúc đó một tay cũng nâng lên che lấy mũi, biểu hiện cực kỳ khó chịu.
“Có lỗi”.

Đoạn Ngọc khẽ cười lạnh nhạt nói.

Sau đó cũng là theo đường cũ đi đến chỗ khu vực phòng tắm mà trước đó Khang chấp sự dẫn hắn đến.
“Ah...!Khách quan...”.

Lúc này thiếu nữ kia mới giật mình khẽ hô.

Mùi vị khó ngửi từ trên người Đoạn Ngọc tỏa ra khiến nàng nhất thời quên mất người có thể xuất hiện ở đây đều là khách quý của khách điếm, nếu như hành động của nàng bị truyền đến tai những người khác trong khách điếm thì tiền công tháng này của nàng e là sẽ bị trừ đi không ít.
Khẽ hô một tiếng nàng lập tức chạy theo đuổi sau lưng Đoạn Ngọc, trên người hắn tỏa ra mùi vị khó ngửi thì nàng cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

||||| Truyện đề cử: Phó Tiên Sinh Và Phó Phu Nhân |||||
“Không cần đi theo, phiền cô nương đi báo cho Khang quản sự, ta sử dụng phòng tu luyện võ kỹ đã hoàn tất, để hắn kết toán chi phí đi”.


Đoạn Ngọc không quay đầu mà nhàn nhạt nói.

Trời cũng đã gần tối, không biết hắn rút cục đã tu luyện bao lâu trong phòng tu luyện võ kỹ.
“Ah...!Vâng!”.

Thiếu nữ nghe vậy thoáng chút ngẩn ra rồi gật đầu liên tục đáp.

Dứt lời nàng cũng xoay người chạy hướng khách điểm sảnh chính.
Đoạn Ngọc tinh thần lực khẽ quét đã thấy được mấy chỗ phòng tắm không người, hắn lựa chọn trong đó một cái rồi trực tiếp đi vào đóng cửa rồi nhảy vào trong bể tắm.

Theo hắn tẩy rửa đi những cặn bẩn kia thì trên người cảm giác khó chịu rất nhanh liền biến mất.
Đoạn Ngọc không biết lúc này ở trên không Thiên Tam cùng Thiên Cửu đang âm thầm quan sát nhất cử nhất động của hắn, chỉ khi hắn nhảy vào trong bể nước thì hai người mới thu hồi ánh mắt, không dám tiếp tục nhìn chăm chú.
“Thoát thai hoán cốt, tẩy luyện nhục thân, đây là biểu hiện của Nhập môn Lôi Luyện thuật!”.

Thiên Tam thấp giọng nói.

Ánh mắt càng lúc càng lộ ra vẻ ngưng trọng.
“Thành công Nhập môn Lôi Luyện thuật rồi? Tốc độ tu luyện này...”.

Thiên Cửu có chút chấn kinh.

Lôi Luyện thuật do Võ Đạo các bán ra chỉ là tàn bản nhưng đó thế nào cũng là Tam giai công pháp võ kỹ, Đoạn Ngọc có thể trong mấy canh giờ đem tu luyện thành công Nhập môn thì quả thực là quá đáng sợ.
“Lôi Luyện thuật cần lợi dụng chín tia cửu thiên lôi đình tôi thể mới có thể thành công Nhập môn, Tứ Hoàng tử trực tiếp vận dụng thiên địa Lôi chi lực tôi thân nên có thể bớt đi rất nhiều thời gian hội tụ cửu thiên lôi đình, thế nhưng trong thời gian ngắn như vậy đã có thể hoàn thành chín lần rèn luyện nhục thân...!quả thực là quá khó tin!”.

Thiên Tam ngữ khí nghiêm nghị hơn nói.
Bản thân đã từng tu luyện Lôi Luyện thuật nên Thiên Tam biết cái khó của môn Luyện thể công pháp này, cửu thiên lôi đình mới là bước đầu khó khăn mà thôi, trong lúc rèn thể còn cần đại lượng huyết khí tẩm bộ cơ thể, điều này đối với Đoạn Ngọc giống như là không ảnh hưởng gì.
“Tam giai Luyện thể công pháp chỉ dùng bốn canh giờ để Nhập môn, ngươi nói Tứ Hoàng tử dùng dùng thời gian bao lâu để Nhập môn Tam giai võ kỹ?”.

Thiên Cửu ánh mắt hiện lên một chút cổ quái hỏi.

“Ngươi đã có đáp án còn muốn hỏi ta? Không biết xấu hổ sao?”.

Thiên Tam có chút tức giận lườm Thiên Cửu thấp giọng mắng.
“Ta chỉ là khó tin mà thôi”.

Thiên Cửu cười khổ.

“Trong cùng một ngày Tứ Hoàng tử lần lượt mua một môn Nhất giai pháp thuật, một môn Nhị giai thương kỹ, một môn Tam giai thân pháp, một bộ Tam giai Luyện thể công pháp, hắn nếu như có thể trong một ngày tu luyện những pháp thuật, võ kỹ, công pháp này có thành tựu nhất định thì quả thực là...!quái vật!”.
“Điều này quả thực là khó tin”.

Thiên Tam hít vào một hơi.

“So với một vị Mệnh Tuyền cảnh sáu tầng có Nhị giai nguyên thần cũng thật khó tin như vậy!”.
“...”.

Thiên Cửu trầm mặc, trước đó hắn cùng Thiên Tam không dám tin nhưng bọn hắn vừa mới âm thầm không dấu vết nào tiếp xúc với tinh thần lực của Đoạn Ngọc, Đoạn Ngọc có Nhị giai nguyên thần tất nhiên là không thể qua mắt hai người.
“Liên quan đến Tứ Hoàng tử tin tức tuyệt đối không được để lộ ra, với tình hình hiện tại trong Đế quốc thì hắn cũng có nguy hiểm nhất định”.

Thiên Tam trầm giọng nói.
“Chuyện này không cần ngươi nói”.

Thiên Cửu gật đầu.

“Cũng còn tốt đó là trước đó một ít người biết được sự tồn tại của Tứ Hoàng tử cũng không biết được bao nhiêu, nếu không...”.

Nói đến đây thì trong mắt hắn lóe lên một tia sát ý.
Thiên Tam lắc đầu.

“Chúng ta làm tuyệt sẽ càng khiến người khác nghi ngờ, thiếu nữ chúng ta gặp phải ở Thiên Lang thành có lai lịch không đơn giản, đem nàng thủ tiêu sẽ càng dẫn đến cường giả mạnh hơn tiến vào Đế quốc, trong lúc Yêu tộc hoành hành chưa thể tiêu trừ sẽ rất phiền phức”.
“Tứ Hoàng tử đã có ý định tiến đến Táng Long cốc thì chúng ta thuận nước đẩy thuyền đi”.

Thiên Cửu nói.

“Liên quan đến thiên phú của hắn chúng ta cũng đừng nhắc lại nữa, để Quốc chủ tự mình định đoạt đi”.
“Ừm”.


Thiên Tam gật đầu.

Chợt ánh mắt của hắn hơi chút lóe lên nhìn xuống phía dưới, ánh mắt rất nhanh đã định ở trên người một cái thanh niên.
“Nếu không thì để ta thủ tiêu tên này đi?”.

Thiên Cửu cũng chú ý đến, ánh mắt lóe lên sắc lạnh hỏi.
Thiên Tam suy nghĩ một chút thì lắc đầu.

“Một cái Luân Hải cảnh tiểu bối mà thôi, không đáng để chúng ta ra tay”.

Dừng lại một chút lại nói thêm.

“Hiện tại trong Phù Sơn thành đã có lệnh cấm tranh đấu trong thành, kẻ này cho dù nhìn không vui cũng không thể trực tiếp động thủ với Tứ Hoàng tử”.
“Chung quy cũng là phiền phức”.

Thiên Cửu lạnh lùng nói.
“Đợi ra ngoài thành đi”.

Thiên Tam nói.

“Nếu như kẻ này vẫn muốn đối phó với Tứ Hoàng tử thì chúng ta âm thầm xử lý cũng được”.
“Quyết định vậy đi”.

Thiên Cửu gật đầu.

Bọn hắn khinh thường ra tay với Lam Thất nhưng lại cũng không muốn vì Lam Thất mà Đoạn Ngọc bại lộ càng nhiều thiên phú, vì để giúp Đoạn Ngọc che giấu đi thiên phú của mình thì bọn hắn tất nhiên phải đóng vai ác.
Đây cũng là việc mà một cái thủ hạ trung thành nên làm cho chủ tử của mình.
Lam Thất chờ đợi ở bên ngoài Võ Đạo các hơn nửa ngày cũng không thấy Đoạn Ngọc đi ra khỏi Võ Đạo các, tâm tình có thể nói là xấu đến cực điểm, bản thân hắn lại không biết chính mình vừa mới dạo qua quỷ môn quan một vòng.
Chờ không được Đoạn Ngọc đi ra, Lam Thất lúc này chính đang trở lại khách điếm.

Hắn ngày mai cũng muốn tham gia cùng với võ giả trong Phù Sơn thành vây quét Hung thú cùng Yêu tộc ở gần Táng Long cốc, bây giờ tất nhiên là cần phải nghỉ ngơi một chút.
Đoạn Ngọc lúc này cũng vừa vặn tắm rửa xong, trên người cặn bẩn đã bị hắn tẩy toàn bộ, toàn thân thoải mái không nói nên lời, vung tay nhấc chân đều có thể cảm thấy nhẹ nhõm hơn trước rất nhiều.

Hắn tin tưởng lúc này lại tập luyện võ kỹ thì chắc chắn là làm ít công to.
Lấy ra một bộ y phục lam sắc mặc vào, cho dù là có mặt nạ da người che đi chân dung nhưng trên người hắn khí chất vẫn rất đặc biệt, có loại nhẹ nhàng thanh thoát nhưng cũng có chút phiêu dật, thoáng qua thì quả thực giống như là một trích tiên không thuộc phàm trần..

Bình Luận (0)
Comment