Luận Kiếm Toàn Cầu

Chương 191

Editor: Nguyetmai

"… Hi hi!"

"A… Ha ha ha…"

Trong hang động dưới lòng đất hơn hai trăm mét được các bó đuốc soi sáng, những con yêu hồ màu trắng và đỏ hình người đang nô đùa với nhau. Những tiếng cười ma mị và chói tai hệt như âm thanh ma quỷ lọt vào tai, trầm bổng từng hồi, khiến lòng người không thể tĩnh tại.

Hầu hết yêu hồ màu đỏ đều là hồ ly nữ có thân thể thướt tha quyến rũ, những đường cong uốn lượn, người nào có ý chí không kiên định rất có thể sẽ nghĩ lung tung, rơi vào vòng vây.

Dáng người của bạch hồ cũng uyển chuyển như hồ ly nữ, nhưng vì là hồ ly nam nên khuôn mặt của chúng cứng cáp và lạnh lùng hơn, đôi mắt mang đến cảm giác uy nghiêm và sự lạnh lẽo thấu xương, nhìn là biết thực lực hơn hẳn hồ ly nữ.

Vừa vào đến Động Hồ Ly, Khai Tâm đã xem xét hết tình hình trong động.

Trong hàng trăm con hồ ly nữ cảnh giới Tạo Hóa, có khoảng hơn sáu mươi con bạch hồ, số lượng cực lớn. Bọn chúng đang nô đùa với nhau ở cách đó mấy chục mét.

Lúc Khai Tâm vào trong, gần đó chỉ có bảy, tám con hồ ly nữ.

Những con hồ ly nữ mị hoặc, âm u ấy vừa cười phóng đãng vừa lao nhanh tới bằng thân pháp rất quỷ dị…

Mặc dù chỉ là yêu thú cảnh giới Tạo Hóa, nhưng nhờ vào Thiên Ma Huyễn Trận, năng lực của chúng được tăng lên rất nhiều, hơn nữa còn có võ học thượng thừa và khinh công thượng thừa mà các NPC cảnh giới Tạo Hóa bình thường khác không có. Ngoài ra, bởi vì thực thể và hư thể của bọn chúng rất khó phân biệt, người chơi bình thường không thể đối đầu một chọi một được, phải dựa vào số đông để chiến thắng.

"Cẩn thận!"

Người vào sau Khai Tâm là Dược Thạch Vạn Năng. Trong đội ngũ, hắn ta là người khá hiểu biết về Động Hồ Ly. Thấy Khai Tâm thu hút được sự chú ý của bảy tám con hồ ly nhanh như thế, hắn ta vừa nhẹ nhàng cảnh báo, vừa chuẩn bị ra tay giúp Khai Tâm.

Đang định bay lên thì một cánh tay bỗng vươn ngang ra và chặn hắn ta lại.

Khai Tâm nói một cách bình thản: "Mọi người đừng nhúc nhích, ta có thể đối phó được."

Khai Tâm còn hiểu rõ về Động Hồ Ly hơn Dược Thạch Vạn Năng.

Mặc dù Dược Thạch Vạn Năng đã từng tới Động Hồ Ly nhiều lần, nhưng chắc là hắn ta không phải những người đầu tiên vào trong nên mới chưa hiểu kĩ về tình hình trong này.

Chỉ cần hắn ta hơi bước lên trước một chút là đàn yêu hồ ở đằng xa sẽ chú ý tới, đến lúc đó thì phiền toái rồi. Nếu hàng trăm con yêu hồ cùng xông tới, trừ khi có tu vi cảnh giới Sinh Tử, có hộ thể cao siêu cùng với Linh Động Bát Phương (thượng thừa cấp thứ hai của Phong Linh Hoàn), không thì khó mà sống sót dưới thế công tuần hoàn của đám yêu hồ này.

Với tám con hồ ly nữ này, hắn nghĩ rằng mình có thể ứng phó được!

Vút!

Con hồ ly nữ thứ nhất bay tới như một bóng ma, mùi hồ ly ập tới khiến mấy người đồng loạt nhíu mày, nhưng không ai cử động gì cả. Ba người lẳng lặng đứng sau, nhìn xem Khai Tâm sẽ ứng phó thế nào.

Xoẹt!

Thiên Hồ Trảo!

Năm móng vuốt đỏ tươi xé rách không khí, tạo thành hình vòng cung đặc thù của võ công thượng thừa, đánh ập vào đầu Khai Tâm. Cuối cùng khuôn mặt yểu điệu của hồ ly nữ cũng hiện lên một chút dữ tợn, bản tính hung tàn được bộc lộ ra.

Hừ!

Tay phải vươn ra, Khai Tâm xuyên thẳng qua giữa hai cặp móng vuốt sắc bén của hồ ly nữ. Ra sau nhưng đến trước, bàn tay của hắn khống chế được bả vai đầy lông của nó. Khai Tâm vặn mạnh một cái, sức lực của hồ ly nữ bị phá tan, khẽ xoay tay một cái, hồ ly nữ bị một nguồn lực khổng lồ ném về phía Lôi Chiến ở phía sau, nó kêu lên đau đớn…

Keng!

Lôi Chiến đã chờ rất lâu rồi, thấy hồ ly nữ bay về hướng này, lông mày hắn ta nhíu chặt, vô thức rút bảo kiếm ra khỏi vỏ.

Á!

Vừa chuyển mắt nhìn, hồ ly nữ lập tức hoảng sợ phát hiện ra lưỡi kiếm màu trắng bắt mắt đang ập vào mặt mình. Nó chỉ kịp thét lên một tiếng, sau đó lưỡi kiếm sắc bén đã kết liễu sinh mạng của nó.

Khai Tâm không dừng lại dù chỉ nửa giây, vừa quăng hồ ly nữ thứ nhất đi là hắn bị hai hồ ly nữ khác đánh trúng vào người!

Choang!

Mặc dù Kim Chung Tráo chưa được khởi động hoàn toàn, nhưng đòn đánh của hồ ly nữ như đụng vào chuông lớn trong một tòa tháp ngàn năm, vọng ra tiếng chuông nặng nề, cơ thể của Khai Tâm lại chẳng hề lung lay dù chỉ một chút. Điều này cũng là đương nhiên thôi, nếu dã thú cảnh giới Tạo Hóa mà cũng tác động đến Kim Chung Tráo được thì nó đã chẳng phải hộ thể thượng thừa rồi.

Sau một đòn thất bại, hai con hồ ly nữ đó cũng đi theo bước đồng bạn, một con bị lưỡi kiếm xảo quyệt của Dược Thạch Vạn Năng đâm trúng mấy phát, con còn lại cũng bị Vạn Độc Chưởng của Tiểu Bắc rạch ra mấy vết thương màu đen. Thực lực của cả hai đều bị giảm sút, tốc độ cũng chậm đi, bị Khai Tâm dễ dàng bóp lấy yết hầu, tiếng xương gãy răng rắc vang lên trong sự giãy giụa của chúng.

Ba con hồ ly nữ bị mất mạng chỉ trong nháy mắt.

Đối phó với năm con hồ ly nữ còn lại sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Lúc đầu Tiểu Bắc và Lôi Chiến còn khá là căng thẳng, đến bây giờ mới thở phào một hơi. Họ cảm nhận được hy vọng từ cái cách giết địch thoăn thoắt của Khai Tâm, cảm thấy Động Hồ Ly không đến mức nguy hiểm như người ta vẫn nói.

Chỉ có Dược Thạch Vạn Năng là cảm thấy kỳ lạ.

Hắn ta đã tới Động Hồ Ly không dưới bảy lần, lần nào cũng vậy, dù là hồng hồ hay bạch hồ thì hắn ta đều cảm thấy khó công kích trúng được nếu lấy một chọi một.

Dưới ảnh hưởng của huyễn thuật, rất khó để đánh chuẩn vào thực thể của hồ ly dưới lớp vỏ bọc hình người hư ảo đó, càng không nói đến việc đánh trúng điểm chí mạng giống như hiện tại.

Cái cách Khai Tâm ra tay lại khiến hắn ta cảm thấy cực kỳ nhuần nhuyễn và quái lạ, lần nào cũng nắm chắc được nhược điểm của hồ ly nữ, như thể xuyên thấu qua hư thể để nhìn thấy được thực thể, đòn đánh nào cũng trúng, chiêu nào chiêu nấy đều chí mạng.

Thế nhưng, hiện tại Dược Thạch Vạn Năng vẫn không dám thả lỏng, bởi vì trong Động Hồ Ly, hàng trăm con yêu hồ vẫn còn ở cách đó không xa, là những kíp nổ không ổn định của Động Hồ Ly!

Để sống sót được trong Động Hồ Ly, nhất định phải giải quyết hết tám con hồ ly nữ đã phát hiện ra họ, rời khỏi cái hang động rộng lớn này, tránh việc châm ngòi những kíp nổ đó.

Dựa vào Kim Chung Tráo và một bộ trang bị Hoàng Long, Khai Tâm đã đón lấy sự vây công của năm con hồ ly nữ một cách an toàn, không những không bị yếu thế hơn, mà ngược lại còn áp chế được năm con hồ ly nữ bằng tốc độ đánh điên cuồng của Vô Ảnh Tật Phong Cước và Phong Linh Hoàn. Thấy vậy, đôi mắt của Dược Thạch Vạn Năng sáng rực lên: "Khai Tâm, lát nữa ta sẽ tạm thời dụ đám yêu hồ đằng trước đi, ba người các cậu lập tức xông vào lối đi bên trái."

"Được!"

Ba người đồng thời gật đầu.

Không cần nhìn Khai Tâm cũng biết, ngoài đội ngũ của mình và bầy yêu hồ kia thì hai bên hang động còn có hai lối đi khá kín kẽ, lối đi bên trái là gần nhất, cách đó chưa tới ba mươi mét.

Chỉ cần xông vào lối đi nhỏ đó, số lượng hồ ly mà họ phải đối mặt sẽ giảm mạnh, tăng thêm tỉ lệ sống sót.

Thế nhưng, lối đi đó cách bầy hồ ly còn gần hơn nữa, không cẩn thận là cả bầy hồ ly sẽ chặn họ ở trước lối đi bên trái, bao vây lấy họ. Đề nghị của Dược Thạch Vạn Năng khá hay, hắn ta là người có khinh công xuất sắc nhất, nếu hắn ta đi dẫn dụ bầy yêu hồ sang một hướng khác thì có thể tranh thủ được cơ hội cho họ.

Năm con hồ ly nữ nhanh chóng chết trong tay Khai Tâm, hóa thành những con hồ ly bình thường với bộ lông màu đỏ như lửa.

"Đi!" La lên một tiếng, Dược Thạch Vạn Năng lướt đi ra cách đó khoảng bảy, tám mét, chỉ chớp mắt đã khiến đám yêu hồ chú ý tới, cả bầy rối loạn cả lên.

Ba người bên phía Khai Tâm không hề do dự, lao về phía lối đi nhỏ bên trái bằng tốc độ nhanh nhất.

Nhưng không may thay, ở mép ngoài của bầy yêu hồ, vẫn có một số con yêu hồ chú ý tới hướng này của ba người, bọn chúng thay đổi phương hướng, vọt về phía bên này.

Điều làm ba người căng thẳng hơn là một nhóm yêu hồ cũng đang lao ra từ trong lối đi đó, hai con bạch hồ với cặp mắt lạnh lẽo đi đầu tiên.

Nguy rồi!
Bình Luận (0)
Comment