*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Kênh livestream rừng sâu đã quá nổi tiếng, sói tuyết đẹp trai dũng mãnh khiến người người mong nhớ, hôm nay lại là một buổi sáng mà tất cả hội viên đều mong chờ Lộ Bạch lên sóng.
Thời gian trôi qua từng phút, thong thả lướt qua thời gian mà Lộ Bạch thường hay bắt đầu livestream, mọi người càng chờ đợi càng mất lòng tin, dường như hôm nay lại là bị bỏ rơi nữa rồi. Lộ Bạch, streamer lớn lối nhất trên mạng, danh hiệu là thích live thì live, mấu chốt là không ai làm gì không được cậu, à không, nói chính xác hơn thì, bạn muốn gặp người thật cũng không được.
Không đủ tư cách để gặp, bản thân Thái tử và Quân đoàn trưởng chính là người có quyền lên tiếng nhất về điều này. Họ có trải nghiệm sâu sắc, ngoài không gian ba chiều thực sự không thể gặp Lộ Bạch, thường chỉ có thể ngồi canh chừng kênh livestream thử vận may. Buổi sáng thức dậy vào ngó một cái như thường lệ, tất nhiên là không có gì cả.
So với những hội viên bình thường, các ông lớn lông xù từng tiếp xúc với Lộ Bạch, rõ ràng là cố chấp với cậu hơn, không thể kiềm chế mình, chạy vào khu bình luận tìm kiếm hạnh phúc. Thỉnh thoảng, họ có thể thấy tên hình thú của mình lướt qua, và chỉ có thể miêu tả tâm trạng của mình là vô cùng phức tạp, bởi vì tất cả đều đã ở thì quá khứ, nhân vật nóng hổi đang được thảo luận bây giờ là Trắng Bự, cái tên Trắng Bự ở khắp mọi nơi.
“…”
Lúc đó Lộ Bạch chỉ lo nhổ lông sói, thực sự là không nghĩ đến việc chia sẻ với mọi người về đàn sói, bây giờ bọn Trắng Bự mang đồ ăn về, cậu mới dám thở phào. Đội hình mới, diện mạo mới, ngày mới và không khí mới, đàn sói ngoan ngoãn lại dễ thương đang chờ cơm, mọi người xứng đáng được thấy.
Nhờ tấm lòng hảo tâm của nhân viên cứu hộ, màn hình đen thui bỗng hiện lên hình ảnh, một hàng lông xù thân hình trắng như tuyết, khuôn mặt xinh đẹp, bỗng nhiên xuất hiện mặt đối mặt với họ. Ít nhất cũng có mười mấy con, chen chúc lại với nhau thành một cụm lông vượt quá tiêu chuẩn.
Bình luận:
!!!Không ổn, trái tim đã bị đánh trúng điểm chí mạng, mất đến cả triệu điểm, thân thể đột nhiên tê liệt! Làm ra đủ các kiểu hành động điên khùng kỳ quái! Ví dụ như la hét điên cuồng, tay chân múa may, ôm tim nở nụ cười tham lam, vân vân và vân vân…
“Chào buổi sáng, à… để tôi nói sơ qua về tình hình hiện tại, đội ngũ chúng tôi có thêm thành viên mới.” Vừa nói, Lộ Bạch vừa xẻ thịt hươu nước, cậu giải thích: “Mọi người cũng thấy đấy, mười mấy con sói tuyết, sau một thời gian ngắn hợp tác, chúng nó đã theo sát phía sau chúng tôi, sáng nay chính thức tập hợp, sau này sẽ cùng nhau sống.”
Lộ Bạch cho miếng thịt đầu tiên vào chậu cơm của Trắng Bự, nói tiếp: “Hai con mồi này được Trắng Bự và bốn chú sói tuyết đi săn mang về, thực ra mấy đứa nó đã ăn ở ngoài rồi, nhưng tôi vẫn muốn chia cho Trắng Bự miếng đầu tiên.”
Có thể thấy lý do đàn sói gia nhập thực chất là để đi theo Trắng Bự hùng mạnh, để Trắng Bự dẫn dắt đàn của mình. Quả nhiên, đàn sói thấy Lộ Bạch đưa miếng thịt đầu tiên cho Trắng Bự cũng không có biểu hiện gì khác thường.
Trắng Bự nhìn miếng thịt Lộ Bạch đưa cho mình, có vẻ khá hài lòng, vui vẻ nhận lấy.
Thấy Trắng Bự ăn miếng thịt nhỏ đó rồi, tiếp theo Lộ Bạch nhanh chóng vung dao cắt thịt của hươu nước, ném từng miếng thịt lên tảng đá, để đàn sói tự lấy ăn. Dựa theo quy tắc, sói thanh niên khỏe mạnh đương nhiên được ăn trước, có điều là thịt tươi rất nhiều, sói già và sói con cũng có đủ thức ăn.
Lộ Bạch xử lý gan và nội tạng, chia đều cho sói già sói con. Gan động vật giàu dinh dưỡng, có lợi cho việc tạo máu, chất thịt lại mềm, rất dễ ăn.
Những con sói trưởng thành ngoạm miếng thịt của mình đi sang một chỗ để ăn, trong khi những con sói con lăn lộn trên đất để giành một miếng thịt, người dính đầy bùn. Sói cái đang cho con bú cũng được chia phần gan, nó không nỡ ăn hết, khi đàn con đến giành giật thức ăn, nó nhường luôn.
Còn một ít thịt vụn trên xương, Lộ Bạch dùng dao cạo ra, thích hợp cho Bé Quần Bó ăn.
Bé Quần Bó: “???”
Thực tế đã chứng minh thịt dính trong khe hở của xương ngon hơn, cú mèo ăn rất thích thú.
Tốc độ ăn của đàn sói rất nhanh, sau khi ăn xong hai con hươu nước, tất cả thong thả liếm lông, phơi nắng. những khuôn mặt lông xù xù, lộ rõ vẻ no nê thỏa mãn. Sói tuyết đã ăn no rất ngoan hiền, thích vuốt bao nhiêu cũng được.
Nhưng lúc này Lộ Bạch không có thời gian chơi với chúng. Cậu thu dọn đống xương còn thừa ném sang một bên, vỗ tay với cảm giác tự hào: “Bây giờ đàn sói ăn no rồi, tôi sẽ đưa chúng đi uống nước, chờ tôi thu dọn đồ đạc xong thì lên đường.”
Nhân viên cứu hộ nhanh tay nhanh chân, dọn ghế đẩu, chậu cơm của sói tuyết lại, rồi đứng giữa đàn sói kêu to: “Xuống suối uống nước rồi lên đường!”
Trắng Bự hiểu rõ ý Lộ Bạch nhất, nó vừa thấy cậu lên xe liền chạy lên trước mở đường. Khi những con sói khác nhìn thấy Trắng Bự lên đường, chúng không hề do dự mà bước lên phía trước, đuổi theo sói đầu đàn cường tráng và dũng mãnh. Đại quân mười sáu, mười bảy cục lông xù trắng như tuyết dũng mãnh tiến lên, cảnh tượng vô cùng ngoạn mục.
Đàn sói cũng phân chia rõ ràng thứ tự trong lúc đi, thông thường thì đội chủ lực đi phía trước, sói già sói con sói cái ở giữa, sói đầu đàn chặn hậu.
Bây giờ Trắng Bự đi đầu, Lộ Bạch chặn hậu. Lộ Bạch khá là sung sướng, xem ra Trắng Bự đã công nhận thực lực của mình, tên Trắng Bự này giỏi nịnh lắm đây.
Khứu giác của sói có thể dễ dàng đánh hơi được nguồn nước ở đâu, để thuận tiện cho việc di chuyển, ngay từ đầu chúng đã đi men theo nguồn nước. Chẳng mấy chốc đàn sói đã đến khe suối, tất cả vui vẻ uống nước tuyết từ trên núi chảy xuống. Dưới ánh nắng rực rỡ, tiếng nước chảy róc rách, khung cảnh mười mấy chú sói tuyết nô đùa dưới nước cứ như trong mơ.
Lộ Bạch từ lâu đã nhận thấy những thứ bẩn thỉu dính trên miệng chúng không vừa mắt, lúc này cậu nắm bắt cơ hội, lập tức cống hiến khăn tắm của mình để lau miệng cho từng con sói. Sói tuyết đã nhổ hết lông xám rồi rửa mặt sạch sẽ, xinh đẹp khó tả thành lời. Lộ Bạch ghi lại toàn bộ khủng cảnh chúng tắm rửa vẩy nước, nheo mắt cười, và đủ kiểu khác vào máy chụp hình của mình.
Khu bình luận livestream:
Tui nguyện làm người tắm cho sói tuyết, tôi xin nói lại một trăm lần, tui nguyện làm người tắm cho sói tuyết!Bình luận:
Có chuyên gia nào ghép tôi vào đó được không?Sau khi những con sói tuyết mới toanh lên bờ, chúng phơi mình dưới ánh mặt trời buổi trưa ấm áp. Mấy chú sói con vẫn đang chơi đùa tự giác đến tập hợp. Sau một hồi nghỉ ngơi, đội quân lông xù lại lên đường dưới nắng với bộ lông còn vương hơi nước.
Lần này thật sự là bôn ba lặn lội trên đường, bốn con sói con hiển nhiên là rất chật vật, không theo kịp tốc độ của sói trưởng thành. Ghế phó lái của xe ba bánh còn trống, cho bốn con sói con ngồi cũng không chật chội, Lộ Bạch sợ chúng tụt lại phía sau, bèn ôm cả bốn con “cún trắng” mũm mĩm này lên.
Đàn sói lẳng lặng hành quân, nhưng khán giả của kênh livestream lại nhìn thấy cuộc sống sục sôi chí khí của bầy sói trên màn hình, chứ chẳng hề im lặng.
Lộ Bạch đoán đúng, trước kia đàn sói này có một con đầu đàn, nhưng nó gặp chuyện bất trắc, nên vào lúc khi đàn sói do Xám Lớn dẫn đầu, chúng không dám di cư công khai thế này, chỉ có thể chọn thời điểm thích hợp rồi lén lút mà đi. Nhưng lần này, có Trắng Bự đi trước, Lộ Bạch chặn hậu, bước đi của chúng thật nhẹ nhàng vững chãi.
Là loài động vật có sức chịu đựng đáng kinh ngạc, sói ăn no uống say xong là có thể đi một mạch cả quãng đường rất dài, vì vậy tiến trình hôm nay hẳn là khá ổn thỏa. Giữa chừng chúng dừng lại một lần để nghỉ ngơi lấy sức, đi đến xế chiều, đàn sói đã di chuyển được hai mươi bảy hay hai mươi tám cây số. Lúc này Lộ Bạch muốn tìm một nơi dừng chân, để cho đàn sói đi săn… Nhưng có vẻ như chúng đã bước vào lãnh địa của một đàn khác.
Trên những tảng đá ở hai bên hẻm núi, đột nhiên thò ra một vài cái đầu sói cực lớn, ước tính ban đầu là khoảng mười một hoặc mười hai con. Những con sói lông xám mặt với hình thể to bự này hơi giống sói xám Bắc Mỹ mà Lộ Bạch biết, cũng chính là loài sói lớn nhất trên trái đất, có sức sát thương khá kinh khủng. Gặp phải chúng trong lúc này, Lộ Bạch quả thực phải giật mình, giờ đi săn thì ai cũng đói, nếu mất cảnh giác, quân ta có thể trở thành món ngon trong mắt kẻ khác.
Trắng Bự và đàn sói cũng phát hiện ra những con sói xám này. Các đàn sói thuộc giống khác nhau cũng tồn tại mối quan hệ cạnh tranh, đôi khi gặp nhau giữa đường, không có chuyện chỉ chào hỏi rồi bỏ qua. Đàn sói tuyết ít nhiều cũng có phần rối loạn, tất cả cảnh giác cụp đuôi, thận trọng từng bước.
Trắng Bự dẫn đầu tỏ ra bình tĩnh, nó chỉ liếc nhìn mấy con sói xám đó một cái, rồi lặng lẽ dẫn đàn sói đi qua.
Ánh sáng trong hẻm núi vào lúc gần tối đã hơi lờ mờ, khiến cho những cặp mắt sói xám trên tảng đá tỏa ra ánh sáng kỳ lạ.
Khán giả xem livestream nhìn thấy những ánh mắt lạnh lùng đó đều bất giác rùng mình, cánh tay nổi hết da gà lên. Họ không dám hình dung sẽ có cảm giác thế nào khi tự mình đi qua một con đường nhỏ hẹp như vậy? Chắc là bắp chân cũng phải run rẩy.
Phân cảnh này không chỉ khiến khán giả mà kể cả nhân viên của trung tâm giám sát cũng vô cùng hồi hộp. Nếu hình thú của Quân đoàn trưởng Oliver đi một mình, họ cũng không quá lo lắng, vì anh ta và lũ sói có thể tránh được xung đột. Nhưng giờ đây có cả đàn sói, nếu lũ sói xám đói khát tấn công đàn sói tuyết, hình thú của Oliver chắc chắn sẽ không ngồi yên, điều này làm tăng nguy cơ bị thương.
Bình luận:
Lo quá đi, cứ cảm thấy như một trận chiến sắp bắt đầu…Bình luận:
Mắt mấy con sói xám này làm tui sợ run lên ấy, đừng đánh nhau nha, tôi không nghĩ đàn sói tuyết là đối thủ của sói xám đâu.Bình luận:
Bên phe sói tuyết vừa có già vừa có trẻ…Bầu không khí quả thực căng như dây đàn, sói xám hạ người xuống tảng đá, chậm rãi di chuyển theo đàn sói tuyết, rõ ràng là đang trong trạng thái săn mồi. Lộ Bạch chặn hậu đương nhiên nhìn rõ tình thế hiện tại, nếu đánh nhau thì thực sự là rất thê thảm. Cậu liếc sang bên cạnh, bốn chú sói con sợ hãi trước bầu không khí nguy hiểm, co rúm lại thành một đống với nhau.
“Không sao, đừng sợ.” Lộ Bạch chạm vào cơ thể nhỏ bé của chúng như để an ủi.
Sói cái ban đầu đi bên cạnh xe ba bánh, nhưng sau khi phát hiện ra sự tồn tại của sói xám, nó lập tức vào trạng thái chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào. Những con sói tuyết khác cũng vậy, chúng đang tỏa ra hơi thở mạnh mẽ khó chơi, cố gắng hết sức để chống lại, đe dọa những con sói xám kia để bảo vệ sự an toàn của cả đàn.
Vì không tỏ ra nhát gan nên cuối cùng, đàn sói tuyết cũng an toàn bước ra khỏi con đường chật hẹp này. Lũ sói xám đi theo cả bọn một đoạn, nhưng rốt cuộc cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể trơ mắt nhìn sói tuyết đi xa.
Đàn sói tuyết vừa rời khỏi phạm vi săn mồi của sói xám, khán giả livestream đều thở phào thật mạnh!
Bình luận:
Không ngờ vượt qua dễ dàng như vậy! Trắng Bự thật tuyệt vời!Nhiều người đến bây giờ mới nhận ra đây là một trận chiến tâm lý, ai tỏ ra hèn nhát trước sẽ thua. Còn Trắng Bự thì lúc nào cũng tỏ ra ông mày ngầu nhất trần đời, cứ thế dẫn đàn sói tuyết vượt qua an toàn. Chứ nếu là Xám Lớn trẻ tuổi dẫn đầu, có lẽ ngày hôm nay cả đàn sẽ bỏ mạng tại đây.
Sau khi an toàn đi qua, Lộ Bạch mới cảm thấy nhẹ nhõm, vốn cậu định ở lại quanh đây, nhưng vì đề phòng sói xám đánh lén ban đêm, tốt hơn là nên đi xa hơn. Có sói xám cố thủ gần đó, cho thấy vùng này thức ăn rất đầy đủ.
Lộ Bạch chọn chỗ khuất gió để dừng chân. Thấy lửa được nhóm lên, Trắng Bự liền không nghỉ ngơi, dẫn đội sói tuyết trẻ tuổi ra ngoài săn bắn.
Tà dương như máu, gió thu hiu hiu.
Ánh sáng từ ngọn lửa rọi lên khuôn mặt trẻ trung trắng trẻo của nhân viên cứu hộ, cực kỳ đẹp mắt. Nhân viên cứu hộ đang cẩn thận làm sạch những hạt cỏ trên lông mấy nhóc sói con. Nhờ những cái vuốt ve của Lộ Bạch, sói con thoải mái nằm trên đùi cậu mà hưởng thụ cuộc sống.
Lần đầu tiên cậu qua đêm với đàn sói. Những chú sói tuyết ở lại đứng gác rất có tổ chức và kỷ luật, lấy đống lửa làm trung tâm, bảo vệ sói già và sói con ở giữa. Cả bọn rõ ràng là vừa mệt vừa đói sau một ngày đi đường, nhưng dường như không cảm thấy khổ cực, vì chúng còn hy vọng trong cuộc sống.
Quả nhiên có rất nhiều thức ăn trong khu vực này, đội sói tuyết đi săn chẳng mất bao lâu đã mang về một con tuần lộc.
Tính cả bữa sáng no nê, hôm nay sói tuyết tổng cộng được hai bữa no, có thể coi là dư dả cơm ăn áo mặc, trong rừng chắc không có ai sống sung sướng hơn chúng rồi. Chắc chắn không lâu nữa, tất cả sói tuyết sẽ có bộ lông bóng mượt và thân hình cường tráng.
Lộ Bạch ngồi bên bếp lửa, vuốt ve bộ lông của Trắng Bự cái được cái mất. Trắng Bự ngủ gà ngủ gật, vô thức dựa người về phía cậu.
Mệt à?
Nghĩ đến Trắng Bự hôm nay vất vả lắm rồi, nhân viên cứu hộ đau lòng, vừa ôm vừa tiếp tục vuốt ve nó, thiên vị đến nỗi Bé Quần Bó trên vai thấy thế phải ghen tị.
Chỉ biết sờ sói, sờ cú nữa chứ…!
Mấy nhóc sói con nằm bên đống lửa sưởi ấm, ngáp ngắn ngáp dài, từng đứa một nằm trên mặt đất, cụp tai ngủ ngon lành. Sói cái thỉnh thoảng liếm lông cho chúng, ánh mắt lấp lánh dưới ánh lửa đầy ân cần và dịu dàng. Những con sói tuyết khác, đứa nằm xuống nghỉ ngơi, đứa lại ngồi xổm trong gió thu se lạnh để gác đêm.
Đêm nay trăng sáng, sao thưa thớt, có thể thấy ngày mai sẽ là một ngày nắng đẹp, vậy thì thật là tuyệt, buổi tối không cần lo trời mưa. Trên thực tế, lượng mưa mùa này sẽ giảm đi nhiều, thậm chí dù mưa thì cũng hiếm khi mưa như trút nước.
Lộ Bạch đoán đúng, ngày hôm sau là một ngày nắng đẹp, nhưng dù trời có nắng đến mấy cũng không ngăn được nhiệt độ ngày càng hạ thấp.
Hành trình dưới ba mươi cây số một ngày không là gì với đàn sói, từ đó trở đi, chúng cứ đi với tốc độ này. Trên đường thỉnh thoảng gặp phải một số nguy hiểm, may mắn là đàn sói tuyết không yếu chút nào, mỗi lần đều không thực sự tổn thất gì.
Trắng Bự đã đóng góp rất nhiều vào việc này. Ngoài ra, Lộ Bạch nhận ra Trắng Bự dường như có ý định dạy cho Xám Lớn kỹ năng và kinh nghiệm săn bắn của mình, đây đúng là một ý kiến hay. Tục ngữ có câu thà dạy người câu cá còn hơn cho người ta một con cá, Xám Lớn là sói đầu đàn, đã tới lúc nó phải trưởng thành.
Thông qua livestream của Lộ Bạch, nhóm quản lý Trạm cứu hộ cũng thấy được sự tương tác giữa hình thú của Oliver và đàn sói tuyết. Ngài Thân vương, người trước đó đã quả quyết rằng chúng sẽ không chơi cùng nhau, lại bị tát vào mặt một lần nữa…
Hiện tượng này chưa từng có tiền lệ, chỉ có thể nói là tinh thần trách nhiệm của Oliver quá mạnh, dường như anh ấy biết thời gian mình ở trong rừng là có hạn nên tranh thủ dạy dỗ sói tuyết đầu đàn trẻ tuổi, có hợp lý không?
Tháng mười một sắp đến, Trưởng trạm vốn đang mong ngóng vào rừng, cuối cùng cũng đợi được ngày này.
Anh ta không ngần ngại hỏi thẳng cấp trên, xoa hai tay vào nhau nói: “Thân vương Samuel, cũng đến tháng mười một rồi nhỉ? Tôi cũng sắp hóa thú rồi đấy, xin ngài nhớ là phải đưa tôi đến gần bên bé Lộ Bạch nhé!”
“…” Trong phòng làm việc, đã lâu không có chim đậu trên giá gỗ, phòng làm việc này dường như đã trở lại với sự vắng vẻ trước đây, chủ nhân của nó liếc nhìn cấp dưới đang náo loạn, không thể không nhắc nhở: “Cạnh cậu ấy có rất nhiều sói, anh không sợ à?”
Không biết chừng Lộ Bạch chưa kịp tìm thấy hình thú của Dave, cáo đã bị sói tha đi mất.
Dave đẩy gọng kính, cười không chút do dự: “Cứ thử thôi.” Xem ra, để có thể đến bên Lộ Bạch, anh ta sẵn sàng liều mạng.
Là cấp trên đã làm việc với anh ta từ lâu, Samuel biết quá rõ Dave có đùa hay không. Vậy nên anh không hiểu nổi lý do tại sao Dave lại kiên trì như vậy…
Thất thần trong một lúc, người quản lý Khu bảo tồn tính tình cẩn trọng nói: “Ta không thể đồng ý yêu cầu của anh, Dave, ta sẽ không đùa với sự an toàn của anh.”
Dave có thể hiểu được sự lo lắng của cấp trên, anh ta nheo mắt rồi đề xuất một ý tưởng khác: “…Vậy thì ngài có thể giúp tôi gửi thông báo giả, đưa tọa độ của tôi cho bé Lộ Bạch, nói là tôi cần cứu hộ.” Đơn giản thôi mà.
Nghe điều này, Samuel không thể tin được, anh nhìn Dave với vẻ chỉ trích, nhướn mày hỏi: “Để đạt được mục đích ích kỷ của anh, anh muốn ta lừa cậu ấy?”
“Khụ.” Dave khoanh tay đáp: “Chúng ta lừa Lộ Bạch ít lắm sao?”
Thêm một lần thì có sao, Trưởng trạm không biết xấu hổ nghĩ. Đương nhiên bản thân anh ta rất yêu quý Lộ Bạch, tin chắc rằng trong toàn bộ Trạm cứu hộ, chỉ có anh ta và Thân vương Samuel thương Lộ Bạch nhất. Nếu đó đúng là thương.
“Không được.” Sau cùng Samuel vẫn từ chối.
Thực vậy, vì nhu cầu công việc, họ đã lừa Lộ Bạch một vài điều, nhưng đó là vì lợi ích của cậu. Theo luật pháp của Sao Thần Vương, nếu Lộ Bạch biết bí mật của họ, cậu chỉ có hai kết quả, một là ở lại đây, trở thành công dân của Sao Thần Vương, tiếp tục làm việc cho họ. Một kết quả khác là: Bị trục xuất ngay về trái đất.
Lộ Bạch có người thân và bạn bè ở trái đất, đương nhiên cậu không chấp nhận ở lại đây mãi mãi, thế nên kết quả cuối cùng chỉ có thể là bị trục xuất về trái đất. Khoan hãy nói đến Lộ Bạch yêu thích công việc này thế nào, bị đuổi đi sẽ buồn bao nhiêu, chỉ riêng việc không thể có công việc lương cao tương tự thế này trên trái đất, Lộ Bạch sẽ phải tiếp tục sống trong nghèo khó.
Nhẫn tâm không? Ngài Thân vương phân tích từng cái lợi và hại ra, khiến Dave không nói nên lời, thậm chí cảm thấy nếu cố chấp hơn, mình sẽ là một kẻ độc ác hại người.
“Không thể gửi đến bên cạnh cậu ấy, nhưng có thể gửi đến khu vực an toàn gần nhất, ngài nghĩ sao?” Dave đành lùi một bước, vừa mỉm cười vừa cố gắng hết sức để mình có cơ hội xuất hiện.
Dave mặt dày mày dạn khiến Samuel nhớ đến lũ ong bướm điên cuồng trong kênh livestream luôn nhiệt tình ảo tưởng về bản thân và Lộ Bạch. Anh nghi ngờ Dave được cấu tạo từ những thành phần giống đám khán giả kia. Điều này khiến Samuel tỏ vẻ kỳ lạ, buộc phải đánh giá lại Dave tưởng như rất hiền lành dịu dàng.
Ánh mắt của cấp trên quét qua người như máy quét, khiến Dave không khỏi rợn người, không phải chứ, yêu cầu đơn giản như vậy vẫn không được sao?
Cấp trên nói với giọng thản nhiên: “Nếu anh muốn thôi gặp Lộ Bạch sau thời kỳ hình thú, thì ta sẽ cân nhắc.”
Dave cũng đã quen với sự thờ ơ của vị này, nhưng luôn cảm thấy hôm nay hình như có khác biệt. Anh ta thực sự cảm thấy rằng mình bị ghét bỏ.
Không gặp được Lộ Bạch sau thời kỳ hình thú…? Dave chợt ngộ ra, dường như đã hiểu được nỗi oán hận của ngài Thái tử và Quân đoàn trưởng Adonis từ đâu mà ra.
So sánh ba tháng và chín tháng, Dave tất nhiên sẽ chọn chín tháng. Anh ta thở dài, nghiến răng quyết định: “Vậy xin gửi cho tôi đi thật xa, cảm ơn ngài.”
Sự miễn cưỡng của anh ta khi đưa ra lựa chọn, một lần nữa thu hút sự chú ý của cấp trên…
–
Một cơn mưa thu mang đến cái se lạnh, cơn mưa cuối cùng trước mùa đông đến vội vã như thế.
Đàn sói tuyết hành quân suốt một tháng, cuối cùng đã đến được nơi núi tuyết nối tiếp với mặt đất, đi thêm nữa là cánh đồng tuyết. Mưa gió bất chợt làm đàn sói tuyết đang chống chọi với gió lạnh trở nên nhếch nhác.
Trắng Bự phóng ngay lên một chỗ đất cao, dò xét hoàn cảnh chung quanh, chẳng mấy chốc đã tìm ra phương hướng, lập tức xuống dẫn đàn… Đàn sói theo sát nó, cuối cùng cũng tìm được một chỗ trú mưa trước khi cơn mưa nặng hạt hơn nữa. Đó là một hẻm núi nhỏ nằm giữa hai ngọn núi, lối vào vừa tránh hướng gió, sau khi tiến vào, đàn sói tuyết ngoan ngoãn núp dưới tảng đá chờ tạnh mưa.
Người trái đất đi đâu cũng phải nhóm lửa, thế nhưng xung quanh hình như không có cành cây khô.
“Tụi mày ở lại đây, tao đi lấy củi.” Lộ Bạch nghĩ có lẽ cơn mưa này sẽ kéo dài khá lâu. Cậu nhìn lên trời, hôm nay chắc là phải dừng chân ở đây, không có lửa là không được rồi.
“Ù.” Trắng Bự mặc nhiên lờ đi việc mình cũng là một trong số “tụi mày”. Nó theo sát Lộ Bạch, không rời cậu một bước.
May mà đi chưa bao lâu, Lộ Bạch đã nhìn thấy một khúc gỗ khô, không biết nó nằm ở chỗ này bao lâu rồi. Nhân viên cứu hộ đi ủng, bước thấp bước cao kéo khúc gỗ về, lấy dao chặt ra đốt. Trong môi trường có gió, chỉ cần đào một lỗ trên mặt đất để nhóm lửa là đủ. Sau khi lửa bùng lên, đàn sói với bộ lông ướt sũng tụ lại xung quanh để sưởi ấm.
Lộ Bạch lo liệu xong hết mọi việc thì bụng đói kêu vang. Cậu liếc nhìn đám sói tuyết, chắc mấy cục lông này cũng đói rã cả rồi. Nhưng đi săn khi trời mưa thì khó lắm.
Tất cả đều không có gì ăn, Lộ Bạch cũng không có lý do gì để ăn một mình, vì vậy cậu quyết định nhịn luôn, chờ sáng mai tính tiếp.
Trắng Bự nằm trên mặt đất một lúc chợt đứng dậy, nhìn thế giới bên ngoài bằng đôi mắt xanh thẳm, không biết đang suy nghĩ gì.
“Trắng Bự đừng đi.” Lộ Bạch vội nói, ngăn cản ý định của Trắng Bự. Ở cạnh nó lâu rồi, cậu có thể đoán được từng cử động của Trắng Bự có nghĩa là gì.
Sói tuyết anh tuấn quay đầu lại nhìn thanh niên đang nghiêm mặt, đương nhiên nó biết ý của Lộ Bạch là gì, nhưng vẫn nhìn cậu bằng ánh mắt phức tạp. Có lẽ nó đang lo lắng gì đó.
Bây giờ đã là đầu tháng mười một, còn khoảng hai mươi ngày nữa là thời kỳ hình thú của Oliver kết thúc, có lẽ nó đã linh cảm được điều gì.
“U.” Cuối cùng, nó lao vào màn mưa cùng với Xám Lớn, hai chú sói tuyết mạnh mẽ nhanh chóng biến mất trong mưa gió.
“Tụi mày cẩn thận đó…”
Cố chấp như vậy, Lộ Bạch cũng hết cách với chúng. Theo cậu thì đàn sói thỉnh thoảng bị đói một bữa là chuyện bình thường, không có đàn nào bảo đảm được mỗi ngày đều đủ thức ăn.
Nhưng nghĩ lại, Trắng Bự tự biết cân nhắc, sống ở nơi hoang dã thì không thể ngày qua ngày đều thoải mái như nhau, luôn có những lúc thời tiết xấu liên miên. Sói đầu đàn trẻ tuổi phải có kinh nghiệm sống sót trong thời tiết xấu và học cách đối phó với mọi loại thời tiết. Trắng Bự sẽ dạy cho nó kinh nghiệm này.
Trong mưa gió, Xám Lớn bám sát sói đầu đàn cường tráng phía trước. Đúng vậy, nó đã coi Trắng Bự là lãnh tụ của đàn sói, dù nó không quên sứ mệnh của mình, vẫn tiếp tục học hỏi… Đây là lần thứ hai trải qua mùa đông, nó thực sự hơi sợ gió táp mưa sa và những đoạn đường cheo leo hiểm trở, bởi vì nếu trượt chân, rất có thể sẽ xảy ra tai nạn. Sói đầu đàn trước kia đã ngã chết trong lúc đang đi săn.
Trời mưa thì đi đâu tìm con mồi? Đây là kiến thức mà Trắng Bự định dạy cho Xám Lớn hôm nay, hiển nhiên Xám Lớn là hạt giống tốt, có thể theo sát bước chân của nó.
Trên trời, một con đại bàng vàng ngược gió trở về tổ, đáp xuống hang động lưng chừng núi tuyết để che mưa cho đàn con. Các loài động vật khác cũng vậy, chúng sẽ chọn một vài nơi để tránh mưa và đứng yên. Chúng không ngờ rằng cũng sẽ gặp phải sự tấn công của bầy sói trong kiểu thời tiết này. Giống như đại bàng vàng không ngờ rằng, ưng ngỗng sẽ chọn những lúc mưa gió để tấn công đàn con trong ổ của mình.
Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của đại bàng vàng từ trên trời, cú mèo rụt cổ nhìn ra ngoài.
“Là ưng ngỗng đang gây chuyện đúng không.” Lộ Bạch nghe ra được, cậu vuốt lông Bé Quần Bó, nhóc con này bị hù dọa rồi: “Không sao, nó không dám bắt mày, có tao ở đây.”
Nói đi thì phải nói lại, ưng ngỗng không làm việc tốt, nhưng sói cũng không từ chối làm điều xấu.
Một giờ sau, Lộ Bạch dần dần không thể ngồi yên, hai con sói tuyết ướt sũng cuối cùng cũng ngoạm con mồi trở về trong mưa gió. Con mồi không quá lớn, thịt cũng ít, nhưng mỗi thành viên đều được chia một miếng, ít nhất thì không phải ôm bụng đói đi ngủ.
Lông sói dày và mịn, dù bề mặt bị ướt cũng không thực sự thấm vào da, chỉ cần dùng khăn lau qua rồi hong khô bên đống lửa.
Lộ Bạch quan sát thấy Xám Lớn có vẻ hơi ủ rũ, lúc chia thịt cũng không ăn nhiều. Thế này là sao? Lộ Bạch nhìn Trắng Bự với ánh mắt dò hỏi.
Sói tuyết hong khô lông rồi khẽ dựa vào Lộ Bạch, phát hiện cậu đang nhìn mình, lập tức quay sang nhìn lại.
“…” Không thể giao tiếp trực tiếp dở như thế đó, có những việc đâu thể hiểu được chỉ bằng cách nhìn nhau.
Đám lông xù ăn chút đồ, ít ra là không quá đói như trước. Lộ Bạch cuối cùng cũng lấy ra bữa tối của mình, ừm, lại là mì gói.
Ăn xong, cậu muốn lấy chút nước rồi đun sôi để nguội cho sói tuyết uống, thế là mang chậu ra ngoài hứng nước mưa. Lúc này, có tiếng leng keng vang lên, hay thật, thì ra là một trận mưa đá… Lộ Bạch không khỏi cảm thấy may mắn vì vừa rồi Trắng Bự đi săn mồi về, nếu không thì chưa biết thời tiết ngày mai thế nào.
Trong tiếng mưa gió, nhân viên cứu hộ đã lâu không tiếp xúc với đời sống xã hội cuối cùng cũng nhớ ra hình như đã lâu không viết báo cáo.
Lộ Bạch gãi đầu, mở khung trò chuyện với cấp trên, suy nghĩ hồi lâu rồi gõ vào một câu:
“Điện hạ, gần đây số lượng thành viên tăng đột biến, khối lượng công việc nhiều, có thể chuyển thành báo cáo tháng được không?”Samuel: “…”
Samuel bỗng thấy hơi nhớ cậu nhân viên cứu hộ cần mẫn làm việc khi vừa đến đây, khi ấy Lộ Bạch liên lạc với anh khá thường xuyên ấy chứ.
“Được.” Thế rồi anh vẫn đồng ý.
—
Các loài được nhắc đến trong truyện
– Sói xám: Sói xám là thành viên lớn nhất trong Họ Chó (Canidae) và cũng là loài sói nổi tiếng nhất. Sói xám đã từng là một trong những loài động vật có vú được phân bố rộng rãi nhất trên thế giới, sống ở khắp bắc bán cầu từ Bắc Cực, trải dài khắp phần lớn khu vực Bắc Mỹ và đại lục Á-Âu, đến vĩ độ 15°B ở Bắc Mỹ và 12°B ở Ấn Độ.
– Đại bàng vàng: là một trong những loài chim săn mồi nổi tiếng ở Bắc bán cầu. Đại bàng vàng sử dụng sự nhanh nhẹn và tốc độ của kết hợp với móng vuốt cực kỳ mạnh mẽ để chộp một loạt các con mồi, bao gồm thỏ, marmota, sóc đất, và các động vật có vú lớn như cáo và các động vật móng guốc non. Chúng cũng ăn xác thối nếu con mồi sống khan hiếm, cũng như các loài bò sát. Các loài chim, bao gồm cả các loài lớn lên đến kích thước của thiên nga và sếu đã được ghi nhận là con mồi của loài đại bàng này.
~*~