Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1005 - Chương 1005: Ông Trời Tác Hợp (3)

Chương 1005: Ông trời tác hợp (3) Chương 1005: Ông trời tác hợp (3)

Tổ An không hiểu ra sao, nhìn Bùi Miên Mạn cách đó không xa đi tới:

- Nàng có ý gì?

Bùi Miên Mạn không nói gì, thăm thẳm thở dài:

- Tình, là thứ đả thương người nhất.

...

Ngày thứ hai, đội ngũ đón dâu chở Tam Thải rời đi, dù Tổ An và Bùi Miên Mạn tiếc đến đâu, cũng chỉ có thể trở lại Ân Đô.

Kế tiếp còn phải trợ giúp “phụ vương” đối kháng hoài di ở phía Đông xâm lấn.

Tổ An và Bùi Miên Mạn ở kiếp trước trải qua các loại chiến tranh và quốc sự, làm những thứ này có thể nói xe nhẹ đường quen.

Bất quá hai người rất nhanh ý thức được Thương triều quả nhiên đã tồn tại rất nhiều vấn đề, quốc lực không lớn bằng lúc trước, hệ thống quan liêu mục nát, hậu cần thì bị cản tay.

Bùi Miên Mạn cũng phát giác được lực chiến đấu của quân đội so với thời Vũ Đinh trăm trận trăm thắng thì kém rất nhiều.

Hai người nỗ lực hết sức, cảm giác chỉ có thể dán vách tượng, duy trì quốc gia ở trước gió táp bão bùng.

Trong thời gian này, Tam Thải thỉnh thoảng gửi thư cho bọn hắn, trò chuyện một số việc thường ngày, một số là sinh hoạt sau cưới, một số là phong thổ nhân tình bên Tây Chu, còn có một ít là tưởng niệm với gia hương.

Bên trong còn nhắc Cơ Xương đối với nàng không tệ, lúc này hai người mới hơi an tâm.

Chỉ là về sau thu được thư tần suất càng ngày càng ít, tuy hai người kỳ quái, nhưng không có nghĩ nhiều, lại thêm quá bận rộn cho chiến tranh, nên không có tinh lực quản bên này.

Ở trong mấy năm chiến tranh, Tổ An dần dần trổ hết tài năng, thành người thừa kế Thương Vương không thể nghi ngờ.

Văn Đinh băng hà, Tổ An là Thương Vương mới, sau đó cùng Bùi Miên Mạn ân ái triền miên.

Nhưng lúc này lại thu được tin tức bên Tây Chu, Tam Thải bởi vì sinh khó mà chết.

Hai người biết được tin tức này, cả người như bị sét đánh, không thể tin được đây là thật.

Phải biết ở cửa thí luyện trước, Bùi Miên Mạn cũng là bởi vì khó sinh mà chết, Tổ An lo lắng giẫm lên vết xe đổ, cho nên còn nghiên cứu rất nhiều tri thức sinh sản, đồng thời truyền thụ cho Tam Thải, nàng làm sao có thể bởi vì chuyện này mà tử vong?

Bọn họ vội vàng phái thám tử đi điều tra, rất nhanh truyền đến tin tức.

Cơ Xương tái giá, cưới Thái Tự ở Thiểm Tây, lập làm chính thê.

Thậm chí ngay cả trong quốc thổ của Chu Nhân cũng lưu truyền ca dao mới, ca ngợi đoạn nhân duyên này, thậm chí còn xuất hiện lời bài hát ông trời tác hợp.

Nghĩ đến ban đầu muội muội mới là nhân vật chính của cố sự này, lại bị người trộm long tráo phượng thay thế, lại cách mấy trăm năm, ai còn nhớ Tam Thải? Sẽ chỉ nghĩ Thái Tự mới là nữ chính của sự tích “ông trời tác hợp”.

Tổ An giận tím mặt, không để ý quần thần phản đối, quyết định hưng binh thảo phạt Tây Chu, một là vì triệt để giải quyết cái thí luyện không ngừng nghỉ này, hai là báo thù cho muội muội.

Bùi Miên Mạn không có ngăn cản, nàng cũng tràn ngập phẫn nộ, dù sao cả hai là tỷ muội từ nhỏ cùng nhau lớn lên.

Thời điểm hai người chuẩn bị thân chinh, không gian bỗng nhiên vặn vẹo.

Đợi bọn hắn tỉnh táo lại, phát hiện mình không ở trong Vương cung quen thuộc, mà ở một địa phương lạ lẫm.

Nơi đây cũng là một cung điện, nhưng tráng lệ hơn xa Ân Đô trước đó.

Lúc này Bùi Miên Mạn đang rúc vào trong ngực hắn, hai người ngồi ở trên vương tọa, quan sát cung nữ khiêu vũ ở phía dưới.

Dù là lão tài xế trải qua rất nhiều sắc đẹp, nhưng trong nháy mắt đó Tổ An cũng mặt đỏ tới mang tai, những cung nữ này ăn mặc thật quá bại lộ, tư thế khiêu vũ xinh đẹp, giống như Thiên Ma Loạn Vũ.

Tà âm nha!

Rất nhanh Tổ An lấy lại tinh thần, liếc nhìn Bùi Miên Mạn.

Từng trải qua một lần, hai người đã trấn định rất nhiều, để những cung nữ khiêu vũ lui ra, sau đó tìm thị nữ ở bên cạnh hỏi thăm.

So với thời Vũ Đinh, bây giờ hai người hỏi có kỹ xảo hơn nhiều, chí ít sẽ không để cho người hoài nghi bọn họ mất trí nhớ.

Rất nhanh bọn họ rốt cục tìm hiểu được tình huống nơi này, cũng hiểu thân phận mỗi người.

Thần sắc Tổ An cổ quái, kinh ngạc nhìn Bùi Miên Mạn, trải qua nhiều năm phát triển, dệt vải ở thế giới này hiển nhiên đã tiến bộ nhảy vọt.

Lúc này trên người nàng mặc quần áo hoa lệ, cũng không biết là ai thiết kế y phục.

Bây giờ nàng rất tự nhiên nằm ở trên vương tọa, quần áo hơi mỏng phác hoạ hết thân thể uyển chuyển.

Cặp mắt đào hoa ẩn ý đưa tình tựa hồ có chút biến hóa, càng thêm hẹp dài, giống như mắt phượng, có vẻ quyến rũ đặc biệt.

Lại phối hợp môi đỏ kiều diễm ướt át, cả người tràn ngập khí tức mê ly, khiến người ta nhìn liền không nhịn được muốn ôm vào trong ngực hành lạc.

- Ngươi nhìn ta như vậy làm gì?

Bùi Miên Mạn hơi đỏ mặt, dù hai người ở cùng một chỗ lâu như vậy, nhưng tựa hồ nàng vẫn còn tâm thái thiếu nữ ngày xưa.

Tổ An thở dài:

- Không nghĩ tới ngươi ta lại thành hai người kia, xem ra đã đến cửa ải thí luyện cuối cùng, thông qua hay không sẽ ở lần hành động này.

- Vì sao ngươi chắc chắn đây là cửa ải cuối cùng?

Bùi Miên Mạn sững sờ.

- Chẳng lẽ thân phận của hai người này có vấn đề?

- Vấn đề rất lớn là khác.

Tổ An thở dài.

- Bởi vì ở thế giới trong mộng kia, bọn họ là hai người nổi danh nhất Thương triều.

- Lợi hại như vậy?

Nghe còn ở Thương triều, Bùi Miên Mạn buông lỏng một hơi, hai người làm Thương Vương Vương Hậu lâu như thế, đối với hệ thống quốc gia sớm đã xe nhẹ đường quen, như vậy mặc kệ gặp phải sự tình gì cũng có niềm tin ứng đối.

- Đương nhiên lợi hại, bởi vì ngươi là Đát Kỷ, ta là Trụ Vương.

Trong lòng Tổ An ngũ vị tạp trần, không nghĩ tới bọn họ ở thế giới này lại thành hai người kia.

Bình Luận (0)
Comment