Lúc này trong lòng hắn cực kỳ phẫn nộ, đã mặc kệ con mẹ nó đại cục gì, cũng không sợ làm như vậy cải biến lịch sử, hiện tại hắn muốn làm duy nhất chính là báo thù cho Tam Thải.
Lúc này những ngục tốt kia không dám thất lễ, vội vàng mang Cơ Xương ra ngoài hành hình.
Tỷ Can gấp đến độ xoay quanh:
- Đại vương đại vương, tuyệt đối không thể! Như vậy sẽ dẫn tới đại họa.
Tổ An không kiên nhẫn:
- Ngươi đến cùng là Vương thúc của Đại Thương hay là Vương thúc của Chu Nhân, cả ngày chỉ muốn“lấy tay bắt cá”.
Nói xong mặc kệ hắn, mang theo Bùi Miên Mạn trực tiếp rời đi.
- Ngươi... Ngươi...
Tỷ Can tức giận đến toàn thân run rẩy, bị nghẹn đến nói không ra lời.
Đến từ Tỷ Can, điểm nộ khí + 733+ 733+ 733...
Cơ Xương cuối cùng vẫn bị giết, ngày thứ hai cả nước xôn xao, vô số đại thần viết tấu khuyên ngăn.
Cơ Xương đối nhân xử thế coi như không tệ, có phong thái trưởng giả, cùng những quan to quyền quý trong kinh thành có quan hệ tốt đẹp.
Toàn bộ quá trình Tổ An một mực quan sát các phe phái trên triều đình, hắn phát hiện một phần là lấy Vương thúc Tỷ Can cầm đầu, một phần là lấy Vương thúc Ki Tử cầm đầu, thái độ của hai người này rất tiếp cận, xem ra rất khó phân hóa tan rã.
Còn có một phe phái là huynh trưởng của hắn Vi Tử Khải, nói đến Vi Tử Khải cũng buồn cười, hai người rõ ràng cùng cha cùng mẹ, kết quả bởi vì năm đó thời điểm mẫu thân sinh Vi Tử Khải còn không phải Vương Hậu, cho nên Vi Tử Khải là con thứ, mà thời điểm sinh đệ đệ, mẫu thân làm Vương Hậu, cho nên đệ đệ thành con trai trưởng kế thừa Vương vị.
Biết cái quan hệ này, Tổ An rõ ràng Vi Tử Khải và hắn quan hệ khẳng định không khá hơn chút nào, quả nhiên trên triều, hắn và Tỷ Can Ki Tử phun hắn máu chó đầy đầu.
Tể tướng Thương Dung, phó tướng Tân Giáp càng chỉ huy quần thần đả kích.
Mặt khác còn có một phe phái là Thái tử Vũ Canh, nói đến cũng nhức cả trứng, ở thế giới này hắn đã có một nhi tử trưởng thành.
Hắn đối với nhi tử tiện nghi kia tự nhiên không có tình cảm gì, bất quá may mắn đối phương vẫn còn khá hiếu thuận, là số ít người giúp hắn nói chuyện.
Vũ Canh là Khương Hoàng Hậu sinh, trước đó Tổ An ở trong hậu cung gặp qua nàng, là một phụ nhân dịu dàng, chỉ bất quá hiện nay Tổ An không có tâm tư tìm hoa vấn liễu, hiện tại tất cả tinh lực của hắn đều ở chỗ làm sao báo thù cho Tam Thải, cùng với dẫn Bùi Miên Mạn hoàn thành thí luyện này.
Nhìn văn võ cả triều trên cơ bản đều chống đối mình, Tổ An không thể không khinh bỉ Trụ Vương thật quá thất bại, xem ra còn cần mình đích thân ra trận.
Trải qua một ngày cãi lộn, triều đình bắt đầu nghiên cứu vấn đề thực tế, là làm sao ứng đối Chu Nhân phản công.
Có thể nghĩ, cha con Cơ Xương bị chặt thành thịt vụn, thâm cừu đại hận như vậy, Chu Nhân nhất định sẽ triệt để bất hoà.
Tiếp xuống một đoạn thời gian, Tổ An và Bùi Miên Mạn một mực chỉnh đốn quân vụ, chờ Chu Nhân trả thù.
Đáng tiếc mấy tháng trôi qua, đại quân Tây Kỳ cũng không có đến, thời điểm Tổ An đang kỳ quái, bỗng nhiên Tây Bắc truyền đến quân tình khẩn cấp, Lê quốc ở Thái Hành Sơn bị Chu Nhân công phá.
Lê quốc là môn hộ Tây Bắc của đô thành Thương triều, đời đời kiếp kiếp giao hảo với Thương, lại bị Chu Nhân diệt.
Tổ An nổi trận lôi đình, từ đầu tới cuối hắn lại không có thu được bất cứ tin tức gì.
Hắn phái người nghiêm tra, phát hiện thư cầu viện của Lê quốc bị tể tướng Thương Dung giấu đi.
Dù Thương Dung có lý do rất chính đáng biểu thị không quan hệ tới mình, nhưng Tổ An ở trong thí luyện làm Đế Vương nhiều năm như vậy, đã sớm nhìn rõ hết thảy, trừ tể tướng ra, thì không người nào có quyền hạn lớn như vậy, có thể chặn đứng quân tình khẩn cấp.
Hắn đang muốn hạ ngục đối phương, Thương Dung lại sớm nhận được tin tức, mang theo bộ hạ dòng chính chạy ra đô thành, đến Thái Hành Sơn vào rừng làm cướp, sau đó tuyên bố bị Trụ Vương và yêu phụ Đát Kỷ bức hại, tiếp nhận những người chịu không được Trụ Vương làm điều ngang ngược đến nương tựa.
Thứ tướng Tân Giáp đối với cái này cũng hết sức bất mãn, ở trên triều mắng Tổ An một trận, sau đó từ quan, nghe nói sau khi hắn rời đô thành, một đường tây trốn, sau đó thành khách quý của Chu Nhân.
Tổ An nhức cả trứng, rõ ràng là bọn gia hỏa này bán nước, kết quả hiện tại dư luận nói hắn quá tàn bạo bức đi đại thần phụ chính.
Dù sao quyền nắm giữ dư luận ở trong tay Tỷ Can, Ki Tử.
Hắn không thể không cảm thán những năm này Trụ Vương làm người quá thất bại, làm đến chúng bạn xa lánh như thế.
Có điều hắn không có nỗ lực hòa hoãn quan hệ với đám người Tỷ Can, bởi vì hắn rõ ràng, lợi ích song phương đã định trước không thể điều hòa.
Ở trong thí luyện làm mấy đời Thương Vương, hắn đã biết rõ rất nhiều vấn đề căn bản, bởi vì hai loại phương thức truyền vị huynh chết đệ thay và phụ truyền tử xung đột, dẫn đến từng phe phái Vương tộc quan hệ khẩn trương; đồng thời Đại Tế Ti nắm giữ ở trong tay những vương công quý tộc kia, bọn họ sử dụng lực lượng thần quyền đối trọng với vương quyền.
Sau đó hắn bắt đầu từ giai cấp thấp thành lập thành viên tổ chức của mình, một số tiểu quý tộc, học trò nghèo, thậm chí nô lệ đều là đối tượng hắn lựa chọn.
Sau cùng trải qua Bùi Miên Mạn quan sát sàng chọn, tuyển một nhóm nhân tài đi ra.
Cha con Phi Liêm và Ác Lai, Phi Liêm thiện hành, tốc độ cực nhanh; Ác Lai dũng mãnh, trên chiến trường có thể nói một đấu vạn.
Phí Trọng, đạo đức rất nát, nhưng làm người đa mưu túc trí, ngược lại là một nhân tài khó được.
Giao Cách, tù binh Đông Di, cực kỳ am hiểu buôn bán vơ vét của cải.