Hắn cũng không biết nên miêu tả như thế nào, tóm lại có thể tùy thời triệu hoán ra, mặt khác nếu Đát Kỷ bị thương nặng, sẽ cưỡng chế trở lại không gian kia, thân thể chậm rãi tu bổ khôi phục, đương nhiên thời gian rất dài, chủ yếu vẫn phải dựa vào chủ nhân dùng dược vật trị liệu.
Bùi Miên Mạn rốt cuộc minh bạch, lúc này mới lấy ra Hào Tôn, bắt đầu thông qua nó câu thông bí cảnh, chuẩn bị rời đi.
Tổ An thì sờ sờ Ngọc Tông hóa thành hoa văn trên cổ tay, nghĩ đến vừa rồi Khương Khương rời đi nói, thứ này truyền thuyết có câu thông quỷ thần, chủ yếu là dùng để tế tự, đương nhiên công dụng càng thực tế là có thể khống chế sinh vật không có linh trí, thậm chí tử linh, tỷ như vừa rồi Khương Khương khống chế những gia hỏa kia công kích bọn họ.
Không giống Thiên Ma Mị Âm của Đát Kỷ, Thiên Ma Mị Âm chủ yếu là để mục tiêu rơi vào hỗn loạn, cái này thì có thể triệt để khống chế si vật, hơn nữa mục tiêu cả hai cũng không giống nhau.
Tổ An suy nghĩ một chút, cảm thấy công năng của Ngọc Tông này rất giống kỹ năng thiên phú trong trò chơi Druid kiếp trước, có thể khống chế rất nhiều động vật nghe lên mệnh lệnh hành sự.
So với dùng để chiến đấu, hắn cảm thấy phương diện trinh sát tác dụng càng lớn, hoàn toàn có thể tưởng tượng, xung quanh địch nhân đều là tai mắt của hắn, cái kia sẽ đáng sợ đến bực nào.
A, vạn nhất không cẩn thận để những tiểu động vật này nhìn thấy nữ tử tắm rửa...
Khụ khụ, ta là người đứng đắn, làm sao có thể làm như thế!
Thời điểm hắn suy nghĩ mông lung, Bùi Miên Mạn đã nắm tay hắn:
- Được rồi!
Lúc này trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một truyền tống môn, Bùi Miên Mạn kéo hắn kiên định đi ra ngoài.
Sau một chút cảm giác hoảng hốt, bọn hắn cảm thấy hai mắt tỏa sáng, cảnh vật xung quanh không còn âm u, mà chính là gió mát phơ phất, chim hót hoa nở.
Nhìn mặt trời trên đỉnh đầu, còn có nguyên khí quen thuộc, hai người nhìn nhau cười một tiếng:
- Rốt cục trở về.
Bỗng nhiên Bùi Miên Mạn có chút khẩn trương:
- A Tổ, hoàng đế vẫn còn truy nã ngươi, có nên nhân cơ hội này tránh một chút không, bọn hắn sẽ chỉ cho rằng ngươi chết ở trong bí cảnh, chờ hoàng đế băng hà, ngươi sẽ an toàn.
Tổ An lắc đầu:
- Mặc dù mọi người đều nói hoàng thượng không sống được mấy năm, nhưng hắn dù sao cũng là thiên hạ đệ nhất cường giả, làm sao cũng có thể sống thêm tám năm mười năm, không cẩn thận còn có thể sống mấy chục năm, ta trốn được lâu như vậy sao?
- Lại nói, sự tình trên người ta có Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh thiên hạ đều biết, có hoàng đế đè ép còn tốt, nếu hắn chết, ta ngược lại sẽ nguy hiểm hơn, còn không bằng thừa dịp này vào kinh giải quyết triệt để.
Bùi Miên Mạn chu cái miệng nhỏ nhắn:
- Nói thật đường hoàng, trên thực tế còn không phải không nỡ Sơ Nhan.
Lời vừa nói ra, hai người đều có chút xấu hổ, trước đó hai người ở trong bí cảnh có thể buông ra hết thảy làm phu thê, nhưng đến thế giới hiện thực, thì có quá nhiều cố kỵ.
Tổ An nhẹ nhàng kéo tay nàng:
- Mạn Mạn, thực ra ta cũng là vì ngươi, mọi người thấy ngươi và ta cùng một chỗ tiến vào bí cảnh, nếu như ta mai danh ẩn tính, chẳng phải ngươi cũng không có cách nào xuất hiện ở trước mặt mọi người, ngươi không giống ta lẻ loi một mình, ngươi còn có gia tộc, còn có thân nhân.
Bùi Miên Mạn nghĩ đến mẫu thân, vành mắt đỏ lên, trực tiếp nhào vào trong ngực hắn:
- A Tổ, ngươi thật tốt.
Hai người đang ôm nhau vuốt ve an ủi, cách đó không xa truyền đến tiếng cười lạnh quen thuộc:
- Tốt một đôi nam nữ si tình, bất quá các ngươi làm hỏng đại sự của ta, làm sao bồi thường ta đây?
Tổ An và Bùi Miên Mạn giật mình, lấy tu vi của hai người lại không phát giác được bên cạnh có người, quay đầu nhìn lại, tâm nhất thời lạnh hơn nửa.
Một nữ tử mặc đạo bào màu vàng phớt đỏ đang cười lạnh nhìn hai người, không phải Văn đạo nhân thì là ai?
Nghĩ đến trước đó nhiều cao thủ hợp lực cũng bị Văn đạo nhân đánh cho thê thảm như vậy, bây giờ chỉ còn lại hai người bọn hắn, hơn nữa thương thế trên người Văn đạo nhân đã khỏi hẳn, thậm chí loại cảm giác áp bách kia càng tăng lên, hai người có chút không rét mà run.
Bất quá khiến người ta kỳ quái là, trước đó trên người Văn đạo nhân luôn có khí tức u ám hung ác, nhưng bây giờ lại có Phật quang lưu chuyển, nhiều mấy phần trang nghiêm thánh khiết.
- Tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Tổ An trầm giọng hỏi.
Văn đạo nhân hừ lạnh:
- Các ngươi mới từ trong bí cảnh đi ra, ta tự nhiên cũng từ trong bí cảnh đi ra. Hừ, đáng tiếc không thể ở trong bí cảnh đụng phải các ngươi, bằng không trực tiếp đánh chết các ngươi, sẽ không đến mức làm hỏng đại sự của ta.
Thấy nàng không thèm để ý Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, Tổ An không khỏi kỳ quái:
- Chúng ta xấu đại sự gì của ngươi?
Văn đạo nhân nghiến răng nghiến lợi, vẻ thánh khiết trên mặt trong nháy mắt bị ngoan lệ thay thế:
- Vốn ta đang ăn linh bảo trấn giáo Thập Nhị Phẩm Công Đức Kim Liên của Tây Phương Giáo, chỉ cần hút hoàn tất, trên trời dưới đất duy ta độc tôn, cái gì Đại Chu hoàng đế, cái gì Yêu Vương, toàn bộ đều không phải đối thủ của ta. Đáng tiếc vừa hút tam phẩm liên thai, đã bị các ngươi từ trong bí cảnh lôi ra!
Tổ An trợn mắt hốc mồm.
Tổ An không còn gì để nói, chúng ta đi vương triều phong kiến thí luyện xém chút mất mạng, kết quả nữ nhân này chạy đến Hồng Hoang thế giới?
Chẳng lẽ bí cảnh này còn dựa theo tu vi đẳng cấp của người tiến vào mà thí luyện khác biệt?
Đối phương nói sự tình này hắn đương nhiên là có ấn tượng, trong thế giới Phong Thần Diễn Nghĩa, có một Hồng Hoang Hung Thú thần bí, không có người biết lai lịch của nàng, một lần ra sân duy nhất cực kỳ bá đạo, Quy Linh Thánh Mẫu đại danh đỉnh đỉnh bị hút thành một cái xác không.