Hắn cảm giác nguyên khí dồi dào trong cơ thể tựa hồ vẫn còn dư lực, sau khi thối luyện cốt tủy xong, lại bắt đầu thối luyện huyết dịch toàn thân.
Trong các chủ cạch, tựa hồ loáng thoáng xuất hiện chín cái trận pháp.
Nguyên khí dồi dào một mực thắp sáng ba cái trận pháp mới dừng lại.
Võ giả đến Thất phẩm, tùy thời tùy chỗ có thể tự động hồi máu, dù bị thương nặng nữa, chỉ cần không phải thân thể tàn khuyết, chỉ cần có đầy đủ thời gian, thì sẽ khôi phục như thường.
Tổ An cảm thụ một chút, tốc độ khôi phục này còn kém Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh rất xa, thật là gà mờ.
Có điều hắn cũng rõ ràng, mình hoàn toàn là bị Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh nuông chiều hư, đối với võ giả khác, năng lực khôi phục này là cực kỳ hữu dụng.
Đối lên tu vi không bằng mình, người ta tạo thành thương tổn còn không bằng ngươi tùy thời khôi phục.
Đối với cao thủ, thụ thương thật là chuyện thường ngày, có thể tự mình khôi phục chẳng khác nào nhiều thêm cái mạng.
Tổ An có chút hoảng hốt, trực tiếp nhảy hai cấp?
- Thất phẩm?
Nghe hắn miêu tả, Bùi Miên Mạn nhịn không được cười rộ lên.
- Phóng tầm mắt nhìn thiên hạ, Thất phẩm đã đủ để làm thành chủ một đại thành, huống chi ngươi còn trẻ như vậy.
Nữ nhân nào không muốn người yêu mình là anh hùng cái thế, đối phương càng lợi hại, nàng sẽ càng cao hứng.
- Bất quá...
Nàng nhíu mày, đi loanh quanh xung quanh Tổ An, không ngừng đánh giá hắn.
- Thất phẩm như ngươi cho ta cảm giác không giống người khác.
Tổ An sững sờ:
- Có cái gì không giống?
Bùi Miên Mạn nhếch miệng:
- Ta cũng nói không nên lời, ta gặp qua không ít võ giả Thất phẩm, tu vi của bọn họ ta đại khái cảm thụ ra được, theo lý thuyết ngươi mới Thất phẩm tầng ba, ta cũng có thể cảm thụ được, vì sao hiện tại ta lại nhìn không thấu tu vi của ngươi.
Tổ An cũng không biết xảy ra chuyện gì, dù sao hắn tu luyện thời gian ngắn ngủi, ở phương diện này kiến thức khẳng định kém xa Bùi Miên Mạn.
- Còn có sự tình kỳ quái hơn.
Bùi Miên Mạn nói.
- Văn đạo nhân kia theo đạo lý chí ít cũng là Tông Sư, vì sao ngươi hút tu vi của nàng, lại chỉ tăng hai phẩm?
- Tăng hai phẩm rất ít sao?
Tổ An sững sờ, phải biết sau Ngũ phẩm, những trận pháp kia mỗi cái cần Nguyên Khí Quả là con số trên trời, bây giờ đến Thất phẩm, số lượng càng là không thể đếm, cho nên có thể tăng lên nhiều như vậy hắn đã rất mừng rỡ.
- Đương nhiên rất ít, Văn đạo nhân là Tông Sư, nói không chừng đã sờ đến cánh cửa Đại Tông Sư, tu vi của nàng cao thâm như thế nào, vậy mà chỉ thăng hai phẩm, chẳng lẽ là nửa đường hao tổn quá lớn?
Bùi Miên Mạn lộ vẻ nghi hoặc.
- Hơn phân nửa là thế.
Tổ An từng học qua vật lý, biết năng lượng chuyển đổi đại bộ phận sẽ lãng phí, làm sao có thể hoàn toàn hấp thu lực lượng của Văn đạo nhân.
Bùi Miên Mạn nhìn hắn một hồi:
- Còn có một loại khả năng.
Vẻ mặt Tổ An nghi hoặc, đối phương nói tiếp:
- Thất phẩm tầng ba của ngươi, khả năng không giống võ giả bình thường, hơn phân nửa là hơn xa Thất phẩm tầng ba khác. Trong khoảng thời gian này, mặc kệ là giao thủ với Tăng Tiền Cư Sĩ hay Văn đạo nhân, tu vi của ngươi rõ ràng còn không bằng ta, nhưng uy hiếp bọn hắn lại lớn nhất, hơn nữa toàn bộ quá trình, ngươi từ đầu đến cuối không có dấu hiệu nguyên khí suy kiệt, cho nên lực chiến đấu của ngươi tuyệt đối viễn siêu cấp bậc thực tế, này chắc là chỗ kỳ diệu của Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh.
- Nguyên khí suy kiệt?
Tổ An sững sờ.
- Đúng vậy.
Thần sắc Bùi Miên Mạn cổ quái.
- Tuy Bát phẩm có thể câu thông thiên địa, thế nhưng cũng chỉ câu thông ngắn ngủi, không thể bền bỉ, chỉ có đạt tới Tông Sư cảnh, mới có thể tùy thời câu thông thiên địa, để nguyên khí sinh sôi không ngừng, thời điểm chiến đấu không cần lo lắng vấn đề nguyên khí suy kiệt.
- Những võ giả giống chúng ta, ngày bình thường dù lợi hại hơn nữa, một khi nguyên khí hao hết, trên cơ bản sẽ không có lực chiến đấu gì. Nhưng ngươi từ đầu tới cuối, giống như không tồn tại vấn đề này, cũng không nhìn thấy ngươi nửa đường ăn dược vật bổ sung nguyên khí gì.
Tổ An rốt cuộc minh bạch, nói cho cùng là hồi mana, hoặc khôi phục nội lực trong thế giới võ hiệp.
Có điều trước kia hắn đẫm máu chiến đấu vô số lần, giống như chưa từng thấy nguyên khí suy kiệt.
- Hiện tại ngươi mới ý thức được vấn đề này?
Trong đầu truyền đến tiếng hừ lạnh của Mị Ly.
Tổ An mừng rỡ:
- Hoàng Hậu tỷ tỷ, ngươi tỉnh rồi?
- Hừ, vừa rồi ngươi và con muỗi đáng ghét kia hút lẫn nhau gây ra động tĩnh lớn như vậy, ta làm sao có thể không tỉnh, vốn ngươi chưa bao giờ dùng qua Thao Thiết Thôn Thiên Quyết, chưa hẳn hút lại đối phương, may mắn tiểu tử ngươi thông minh.
Trong giọng nói của Mị Ly có chút khen ngợi.
- Đó là đương nhiên!
Tổ An có chút đắc ý.
- Đúng rồi, vừa rồi ngươi nói ta không bị nguyên khí suy kiệt quấy nhiễu?
Mị Ly đáp:
- Có hai nguyên nhân, một là Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh trừ khôi phục thương thế, còn có thể khôi phục nguyên khí; mặt khác Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh ở trong cơ thể ngươi chứa đựng lượng lớn nguyên khí, lấy trình độ tiêu hao của ngươi bây giờ, căn bản rất khó sử dụng hết, bằng không ngươi cho rằng vì sao Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh khó có thể thăng cấp như vậy? Bởi vì mỗi một tiểu cấp, cần số lượng nguyên khí đều gấp võ giả bình thường vô số lần.
Trong lòng Tổ An hơi động, trước đó hắn dùng 700 trái Nguyên Khí Quả liền để Đát Kỷ tăng lên tới Tứ phẩm đỉnh phong, nhưng 700 trái Nguyên Khí Quả đối với hắn mà nói, ngay cả số lẻ cũng không đủ.
Mị Ly thở dài một hơi:
- Truyền thuyết Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh tu đến cực hạn, có thể được trường sinh, mấy vạn năm qua, dù võ giả tu lại cường đại, cũng chỉ để thọ nguyên gia tăng, nào có trường sinh chính thức. Cho nên khó trách Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh khó luyện như vậy, bình thường mà nói, đằng sau cần lượng lớn nguyên khí, là căn bản không có khả năng luyện thành công.