Tổ An gật đầu, cuối cùng cũng hiểu cơ cấu quân sự của thế giới này.
Sở Sơ Nhan nói tiếp:
- Trung tâm quyền lực trong Triều đình là Thượng Thư Tỉnh, Trung Thư Tỉnh, Môn Hạ Tỉnh, trong đó Trung Thư Tỉnh do đại thần thân tín của Hoàng đế cấu thành, cùng Hoàng đế thương nghị đại sự cơ yếu, phụ trách khởi thảo chiếu thư; Môn Hạ Tỉnh phụ trách phê duyệt chiếu thư; Thượng Thư Tỉnh phụ trách chấp hành, xử lý chính vụ cụ thể...
Tổ An thỉnh thoảng lại hỏi một chút, cuối cùng cũng hiểu là thế nào, Trung Thư Tỉnh tương đương với ban bí thư đời sau, trên cơ bản rất nhiều đại sự cơ yếu đều do bọn họ quyết định;
Người những đầu Trung Thư Tỉnh là Trung Thư Giám, nhân vật số hai là Trung Thư Lệnh, phía dưới còn có Trung Thư Thị Lang, Trung Thư Xá vân vân.
Những người trong Môn Hạ Tỉnh phần lớn là thái giám nội thị, giống như trợ lý sinh hoạt của Hoàng đế, dẫu sao những đại thần của đó không thể ở trong hoàng cung, rất nhiều người trong Môn Hạ Tỉnh là thái giám nội thị, tất nhiên không tồn tại vấn đề này.
Đương nhiên thực tế cũng không thể toàn bộ đều để thái giám đi làm, dẫu sao kiến thức năng lực của thái giám cũng có hạn, cho nên Hoàng đế sẽ cho rất nhiều đại thần thân tín của Môn Hạ Tỉnh quyền lực ra vào cung đình.
Người đưng đầu Môn Hạ Tỉnh được gọi là Thị Trung, bình thường mà nói thì không chỉ có một, triều đường tổng cộng bố trí bốn vị, phía dưới còn có Cấp Sự Hoàng Môn Thị Lang, Tán Kỵ Thường Thị, vân vân.
Thượng Thư Tỉnh là cơ cấu chấp hành, người đứng đầu là Thượng Thư Lệnh, phía dưới còn có Tả Hữu Phó Xạ, xuống lần thì là Thượng thư các.
Đời sau trong rất nhiều phim quyền mưu, nhân vật chính thi triển lên kế hoạch, thu phục Thượng thư các bộ... Trên thực tế Thượng thư bộ căn bản không thuộc về trung tâm quyền lực, bởi vì bọn họ chỉ là người chấp hành cụ thể chính sách, không phải người quyết định chính sách.
Trong thế giới này tuy địa vị của ba tỉnh là tương đương, nhưng nói một cách nghiêm khắc thì quyền lực của Trung Thư Tỉnh và Môn Hạ Tỉnh vẫn lớn hơn Thượng Thư Tỉnh rất nhiều. Đương nhiên thế sự không có tuyệt đối, nếu Hoàng đế không đủ cường thế hoặc là không đủ năng lực, Trung Thư Tỉnh và Môn Hạ Tỉnh cũng không mang tới được tác dụng quá lớn, Thượng Thư Tỉnh lại thành cơ cấu quyết sách chủ yếu.
Đương nhiên hiện giờ Hoàng đế là người mạnh nhất thiên hạ, địa vị của Trung Thư Tỉnh và Môn Hạ Tỉnh hiển nhiên cao hơn rất nhiều.
- Đúng rồi, Thượng Thư Lệnh Bùi Minh và Thị Trung của Môn Hạ Tỉnh Bùi Chính, đều là người của Bùi gia, cũng chính là đại gia tộc sở thuộc của Mạn Mạn.
Sở Sơ Nhan bỗng nhiên nhớ tới gì đó, liền bổ sung.
- Gia thế của các ngươi đều trâu bò như vậy à?
Tổ An trợn tròn mắt, gia thế của những nữ nhân bên cạnh này quả thật là người sau trâu bò hơn người trước, khiến ta cũng không muốn nỗ lực nữa.
Sở Sơ Nhan nhíu mày:
- Địa vị của Mạn Mạn ở trong gia tộc có chút. . . Có chút xấu hổ, không vinh quang như ngươi tưởng tượng đâu.
Tổ An vội vàng hỏi:
- Nàng ta ở Bùi gia rốt cuộc là tình huống gì, còn cả chuyện của mẹ nàng ta, lần này hình như đang sốt ruột trở về thăm mẹ?
Sở Sơ Nhan muốn nói lại thôi:
- Những chuyện đó của nhà Mạn Mạn hay là để tương lai nàng ta tự mình nói với ngươi đi, người khác nói thì không hay lắm.
Thấy nàng ta băn khoăn nhiều như vậy, Tổ An như hiểu ra gì đó, chẳng lẽ là nữ nhi tư sinh gì đó à.
Sở Sơ Nhan nói tiếp:
- Trừ ba tỉnh ra, còn có Cửu Khanh, phụ trách đều là sự vụ lĩnh vực chuyên môn của mình, ví dụ như Thái Thường Bộ đứng đầu Cửu Khanh là phụ trách công việc học viện của thiên hạ, địa vị cao cả.
Tổ An nghĩ đến Minh Nguyệt Học Viện, hiệu trưởng lão sư bên trong đều là kỳ nhân dị sĩ, đồng thời lại bồi dưỡng một số nhân tài. Toàn bộ đế quốc, học viện như vậy ở các châu quận không biết có tới bao nhiêu, cộng lại cũng là một cỗ lực lượng khổng lồ.
- Đây là cơ cấu thế lực đại khái trong kinh thành, hiện tại ngươi chưa gặp những người đó, sợ rằng không thể đối ứng với tên tuổi được, nếu sau này có cơ hội, ta lại nhất nhất giới thiệu với ngươi.
Trong lòng Sở Sơ Nhan cảm thấy buồn bã, lần này sau khi vào kinh gặp Hoàng đế, không biết A Tổ còn có cơ hội sống sót trở ra không.
Tổ An trầm tư một lát, hỏi tiếp:
- Một vấn đề cuối cùng, trong những người ngươi vừa nói, ai là thuộc về Tề Vương nhất mạch, ai là thuộc về đích hệ của Hoàng đế? Ai là thuộc về trung lập?
Ở Minh Nguyệt Thành, Sở gia đều bị hai bên tranh cướp gắt như vậy, ở kinh thành, hai trận doanh này còn không đánh tới văng cả não chó à?
Cho nên vẫn cần làm rõ những quan hệ này, tương lai sau khi gặp Hoàng đế cũng cũng coi như có chút tự tin.
Sở Sơ Nhan rụt rè nhìn ra ngoài xe ngựa, sau đó mới nguyên khí truyền âm nói:
- Loại chuyện này không ai sẽ thừa nhận công khai, có điều vẫn có thể từ ngôn hành thường ngày của bọn họ để phán đoán trận doanh sở thuộc.
- Trong trận doanh của Tề Vương, hạch tâm nhất chắc là Tần gia và Ngọc gia cùng Bùi gia, Tần gia chính là gia tộc ngoại công ta, tỷ tỷ của ngoại công ta là mẫu thân của Tề Vương, là thân cữu cữu của Tề Vương, bọn họ tất nhiên thân với Tề Vương.
Tổ An nghe mà dè bỉu không thôi, nói cả nửa ngày thì ra ngoại công của ngươi là Tề Vương đảng kiên định, vậy lúc trước Sở gia còn trung lập cái rắm.
- Gia chủ Ngọc gia Ngọc Huyền Xung là Thượng Thư Tả Phó Xạ, Ngọc gia cũng có quan hệ thông gia với các gia tộc lớn, đồng thời lập nghiệp của bọn họ là sinh ý nguyên thạch, có thể coi là phú khả địch quốc.
Vẻ mặt Tổ An bỗng nhiên trở nên cổ quái:
- Ngọc Yên La có liên quan gì tới Ngọc gia?