Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1046 - Chương 1046: Tiểu Cữu Tử Và Tiểu Di Tử

Chương 1046: Tiểu cữu tử và tiểu di tử Chương 1046: Tiểu cữu tử và tiểu di tử

Lúc này Tổ An mới chú ý thấy dung mạo của thiếu niên này có vài phần tương tự với tỷ muội Sở Sơ Nhan, không thể không cảm thán gien nhà bọn họ thật sự rất tốt.

Có điều nghe thấy những lời đó của hắn, không khỏi không biết phải nói gì, lại một hài tử gấu, nói chuyện kiểu gì vậy.

Nếu đối phương là tiểu cô nương, có lẽ độ nhẫn nại của hắn sẽ cao hơn một chút, nhưng là nam, tiểu di tử biến thành tiểu cữu tử, loại chênh lệch này khiến ngữ khí của hắn không được tốt!

- Đương nhiên là coi trọng vẻ anh tuấn tiêu sái của bản công tử, coi trọng vẻ ngọc thụ lâm phong của bản công tử, coi trọng ta không giống như người nào đó vừa gặp mặt người khác đã tùy tiện khẩu xuất ác ngôn.

Nghe ra vẻ châm chọc trong lời nói của hắn, sắc mặt thiếu niên lập tức hết xanh lại trắng:

- Quả nhiên đúng như lời đồn, mồm mép láu lỉnh, hỗn hỗn không thể lên mặt bàn.

Đến từ Sở Ấu Chiêu, điểm nộ khí +477!

Tổ An lập tức giận dữ:

- Xú tiểu tử, nhìn thấy tỷ phu cũng không biết gọi một tiếng, cứ ở đây nói những lời rắm chó, mấy năm nay ngươi đọc sách ở kinh thành đọc tới vào trong bụng chó rồi à.

- Miệng đầy ô ngôn uế ngữ!

Sở Ấu Chiêu xì một tiếng,

- Đừng nói là tỷ tỷ đã ly hôn với ngươi, cho dù không ly hôn, tên gia hỏa như ngươi cũng sẽ không được ta tán thành.

Đến từ Sở Ấu Chiêu, điểm nộ khí +571!

Tổ An tùy ý tựa vào ghế:

- Tỷ ngươi tán thành, cha ngươi mẹ ngươi cũng tán thành, ngươi là cái rắm gì mà ta cần ngươi tán thành.

Mấy ngày nay nghĩ đến tiền đồ chưa rõ, lại thêm lại chia tay với Sở Sơ Nhan, Bùi Miên Mạn, tâm tình của hắn vốn là không tốt, tên này vừa tới đã giống như mồm ngậm súng, hắn tất nhiên cũng sẽ không hòa nhã gì.

- Ngươi!

Sở Ấu Chiêu lập tức giận tím mặt.

Đến từ Sở Ấu Chiêu, điểm nộ khí +999!

Hắn không nén được nữa, trực tiếp vung quyền đầu đánh tới mặt Tổ An.

Ánh mắt Tổ An nhíu lại, Tứ phẩm đỉnh phong, tuổi nhỏ như vậy là vô cùng không tồi.

Đáng tiếc mình trong đoạn thời gian này không phải giao thủ với cao thủ Bát phẩm, Cửu phẩm thì chính là Tông sư, với tu vi này của đối phương mà thi triển công kích, ở trong mắt hắn tất nhiên là trăm ngàn chỗ hở.

Hắn trực tiếp nghiêng người sang bên, tóm lấy quyền đầu của Sở Ấu Chiêu, thuận thế kéo một cái, liền khiến hắn lệch trọng tâm, sau đó tùy ý vặn tay hắn đè xuống bàn.

- Công phu mèo quào cũng dám thể hiện, ngươi có thể sống đến lớn như vậy đúng là kỳ tích.

Tổ An không nhịn được cảm thán nói.

- Ta chỉ là nhất thời lơ là, có bản lĩnh thì buông ra đánh lại!

Sở Ấu Chiêu không khỏi vừa thẹn vừa giận, vì sao tên gia hỏa này lại lợi hại như vậy? Chẳng lẽ tu vi của hắn hơn xa ta à?

Không thể, bất kể là lão sư trong học viện hoàng gia, hay là trưởng bối trong nhà, đều nói tư chất của nàng ta vô cùng ưu tú, trong bạn cùng lứa tuổi chỉ kém đại tỷ lúc trước một chút.

Có tư chất như vậy, từ nhỏ lại được hưởng thụ đại lượng tài nguyên, lại có lão sư đỉnh cấp nhất chỉ điểm, sao có thể không bằng một tên hỗn hỗn lớn lên trên đường phố.

Chắc là mình trước kia không có kinh nghiệm chiến đấu gì, mà tên này sinh trưởng ở phố phường, kinh nghiệm ở phương diện này tất nhiên không thiếu, cho nên dưới lơ là mới bị hắn thừa cơ.

Tổ An thuận tay cầm lấy tranh cuốn dùng làm trang trí trên bàn:

- Nào, để tỷ phu hôm nay dạy ngươi một bài học đầu tiên. Thua chính là thua, lấy đâu ra nhiều lý do như vậy, kẻ địch sẽ cho ngươi cơ hội thứ hai à?

Nói xong trực tiếp dùng tranh cuốn quất vào mông hắn, tên này nhìn một cái liền biết chính là từ nhỏ đã lớn lên trong hoàn cảnh chúng tinh phủng nguyệt, điêu ngoa ngang ngược quen rồi, thiếu dạy dỗ.

- Ngươi. . . Ngươi dám đánh chỗ đó của ta!

Sở Ấu Chiêu lập tức trợn tròn mắt, mặt đỏ lên, cũng không biết là xấu hổ hay là tức giận.

Đến từ Sở Ấu Chiêu, điểm nộ khí +999!

- Không đánh mông thì chẳng lẽ đánh vào mặt ngươi à?

Tổ An quật xuống một gậy.

Dẫu sao hắn vẫn phải cân nhắc một chút mặt mũi Sở gia và Tần gia, nếu đánh vào mặt sẽ rất dễ lưu lại dấu vết, đến lúc đó mọi người đều khó coi.

Nếu đánh mông thì không có vấn đề này, cho dù tên này trở về cáo trạng, cũng ngại cởi quần ra cho người ta xem.

- Ta. . . Ta muốn giết ngươi!

Sở Ấu Chiêu giương nanh múa vuốt giãy giụa, đáng tiếc khí lực của đối phương quá lớn, hắn căn bản không làm gì được.

- Tỷ phu dạy ngươi bài học thứ hai, khi nên chịu thua thì phải biết chịu thua, cái này gọi là kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.

Tổ An vừa dứt lời, lại một gậy quật xuống.

- A.

Sở Ấu Chiêu hét thảm một tiếng,

- Hỗn đản, không ngờ ngươi lại dám đối với ta như vậy, cha ta mẹ ta tỷ tỷ ta, còn có ta ngoại công của ta đều sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Đến từ Sở Ấu Chiêu, điểm nộ khí +999!

Tổ An hừ một tiếng:

- Vừa rồi không phải rất cứng à, sao hiện tại lại phải dựa vào quyền thế của người khác? Tỷ phu dạy cho ngươi bài học thứ ba, ra ngoài phải dựa vào bản thân, đừng hòng ỷ thế hiếp người.

Sở Ấu Chiêu sắp điên rồi, từ nhỏ đến lớn hắn đã bao giờ phải chịu đối đãi như vậy đâu, còn bị một nam nhân đánh vào chỗ mẫn cảm như vậy, hắn ngoài nổi giận ra thì không ngừng mắng đối phương.

Đáng tiếc hắn mắng một câu, đáp lại hắn chính là một phát quật.

Tổ An buồn cười lắm!

- Có phải tiểu tử ngươi có khuynh hướng tự ngược không, vì để được ta đánh nên ngươi mới cố ý mắng hăng như vậy à?

- Ngươi!

Thanh âm của Sở Ấu Chiêu đã trở nên nghẹn ngào, lần này thực sự không dám mắng nữa, bị hắn đánh cho một trận, thật sự sợ rồi.

Bình Luận (0)
Comment