Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1047 - Chương 1047: Tiểu Cữu Tử Và Tiểu Di Tử (2)

Chương 1047: Tiểu cữu tử và tiểu di tử (2) Chương 1047: Tiểu cữu tử và tiểu di tử (2)

Mấu chốt là lúc ban đầu tuy rất đau, nhưng về sau mỗi lần theo gậy của đối phương đập xuống, hắn luôn cảm thấy có một loại cảm giác khác thường từ sâu trong linh hồn dâng lên, loại cảm giác đó khiến hắn khiếp đảm tới khó hiểu.

Chú ý thấy nước mắt ở khóe mắt hắn, Tổ An nghẹn lời:

- Một đại nam nhân, khóc sướt mướt như vậy làm gì? Thôi thôi, gọi một tiếng la tỷ phu ta sẽ tha cho ngươi?

Sở Ấu Chiêu quay mặt sang bên kia, cắn chặt môi, vẻ mặt quật cường.

Tổ An cũng không biến thái đến nỗi cứ muốn một một nam nhân gọi hắn tỷ phu, thấy hắn không muốn cũng không kiên trì, trực tiếp hỏi một nghi hoặc khác!

- Ngươi vào bằng cách nào?

Nơi này thủ vệ trùng trùng, mình lại là khâm phạm, kết quả tên này lại nghênh ngang mà vào?

Sở Ấu Chiêu vốn không muốn để ý đến hắn, nhưng thấy hắn làm bộ muốn đánh, nghĩ tới trả lời cũng không xấu hổ bằng gọi tỷ phu, liền đáp:

- Ngoại công bảo ta tới đây một chuyến, hắn đưa ta một khối hắn lệnh bài, lão nhân gia hắn có uy vọng rất cao trong quân, lại thêm tỷ tỷ... Bảo ta tiện thể nhắn cho ngươi, từ trên ý nghĩa nào đó mà nói thì chúng ta cũng là người một nhà, cho nên những thị vệ bên ngoài không ngăn cản.

- Tỷ tỷ ngươi đâu, sao nàng ta không đến? Còn nữa, nàng ta bảo ngươi truyền lời gì?

Tổ An vội vàng truy hỏi.

Sở Ấu Chiêu hừ một tiếng:

- Tỷ tỷ ta đương nhiên là lười chẳng muốn gặp ngươi, phái ta đến là muốn nói với ngươi đừng si tâm vọng tưởng nữa, các ngươi sớm đã ân đoạn nghĩa tuyệt rồi... Sao ngươi lại đánh ta.

Đến từ Sở Ấu Chiêu, điểm nộ khí +233!

- Tỷ tỷ ngươi sao có thể truyền lời cho ta như vậy, hiển nhiên là ngươi bịa đặt bừa bãi, đáng đánh.

Tổ An tất nhiên không tin,

- Chắc hẳn là tỷ tỷ ngươi bị Tần gia giam lỏng không thể tới đây.

- Sao ngươi biết?

Sở Ấu Chiêu thốt ra.

Tổ An hừ hừ hai tiếng, tiết mục như vậy trước kia xem còn ít trong phim truyền hình máu chó à.

Sở Ấu Chiêu nói:

- Không sai, tỷ tỷ là muốn cầu ngoại công cứu ngươi, nhưng ngoại công cự tuyệt, Hoàng thượng muốn mạng của ngươi, ngoại công làm sao mà cứu được? Nói chung ngươi đã chắc chắn sẽ phải chết, nếu ngươi đúng là muốn tốt cho tỷ tỷ, vậy hạ quyết tâm viết cho nàng ta một phong thơ tuyệt giao đi, đau dài không bằng đau ngắn, tỷ tỷ là nhân vật thần tiên cỡ nào, lại há có thể cả đời tiêu hao trên người ngươi, a, sao lại đánh ta!

Tổ An cười lạnh một tiếng:

- Ngươi giật dây chia rẽ tỷ tỷ tỷ phu, không đáng đánh à?

- Nói hưu nói vượn, ngươi rõ ràng chính là đánh ta tới nghiện rồi.

Trong thanh âm của Sở Ấu Chiêu đã mang theo một tia nức nở.

- Ngươi cũng không phải tiểu cô nương xinh đẹp, ta là biến thái à, còn đánh ngươi tới nghiện?

Tổ An trực tiếp buông hắn ra, vẻ mặt ghét bỏ,

- Một đại nam nhân động chút là khóc sướt mướt, giống hệt đàn bà.

- Ta...

Sở Ấu Chiêu vừa thoát vây, lại muốn lao tới báo thù, nhưng vừa tiếp xúc đến ánh mắt của hắn, lập tức lại sợ, vội vàng nói,

- Ta hoàn toàn là muốn tốt cho tỷ tỷ, ngươi không thể ích kỷ như vậy được, vì tham niệm của bản thân mà làm hại nàng ta cả đời.

- Đứng trên điểm cao đạo đức không cảm thấy lạnh à?

Tổ An lạnh lùng nhìn hắn một cái,

- Còn nói những lời khốn khiếp đó, cẩn thận ta lại đánh ngươi.

- Ngươi!

Nghĩ đến khuất nhục vừa rồi, Sở Ấu Chiêu không nhịn được nữa, lại xông tới,

- Ta liều mạng với ngươi.

Đúng lúc này một tia hàn quang từ ngoài cửa sổ bắn tới, mắt thấy Sở Ấu Chiêu đang muốn xông lên, Tổ An vội vàng ấn tay vào ngực hắn, đẩy hắn ra:

- Cẩn thận!

Sở Ấu Chiêu trực tiếp bị đẩy cho lảo đảo, đặt mông ngã ngồi xuống, mà chỗ vừa rồi hai người đứng, có một mũi vũ tiễn hắc ám đang không ngừng run run, hoàn toàn có thể tưởng tượng bị một tên như vậy bắn trúng sẽ là kết cục gì.

Tổ An lại có chút thất thần nhìn tay mình, sau đó lại nhìn về phía Sở Ấu Chiêu:

- Thì ra ngươi là...

Vừa rồi vào tay đàn hồi mềm mại là không thể giả, nam tử nào lại có cơ ngực khoa trương như vậy được?

Tổ An trong nhất thời có chút ngây đơ, thế tử của Sở gia thì ra cũng là cô nương, nói Sở Trung Thiên rốt cuộc có xuất lực hay không vậy, không ngờ liên tục sinh ra ba người đều là nữ nhi.

Thời gian hắn đi tới thế giới này cũng không ngắn, biết chế độ kế thừa tước vị của Đại Chu triều, nếu không có nhi tử, tước vị này của hắn rất có thể sẽ bị triều đình thu hồi, chẳng trách phải lừa dối để tiểu nữ nhi dùng hình tượng nam tử gặp người.

Nghĩ tới lúc trước ngực nhìn thì bình thường không có gì đặc biệt, trên cổ còn lờ mờ có hầu kết, chắc là dùng pháp bảo gì đó để xây dựng ra biểu hiện giả dối.

Nói tuổi nàng ta còn nhỏ, không ngờ lại có tiền vốn hùng hậu như vậy, trưởng thành rồi à?

Tổ An không thể không cảm thán, cùng là một mẹ sinh ra, vì sao tỷ tỷ và Tam muội đều được di truyền thiên phú dị bẩm của Tần Vãn Như, chỉ độc có nhị tỷ là sân bay?

Sở Hoàn Chiêu thảm thật.

Ngực bị ấn một cái, Sở Ấu Chiêu vẫn đang ngây đơ, lúc trước đánh đòn có thể du di nói ở trong mắt đối phương mình là bộ dạng nam nhi, tình hình thực tế thế nào thì chỉ có bản thân nàng ta biết, nhưng hiện giờ thì tính là gì? Đối phương biết nàng ta thực tế là thân nữ nhi, lại nhớ những chuyện vừa rồi, chẳng phải là càng thẹn thùng hơn à?

Nàng ta chú ý thấy ngón tay đối phương vẫn còn vê vê, trên mặt lộ ra một nụ cười cổ quái, chỉ cảm thấy đầu ầm một tiếng, vừa xấu hổ vừa giận dữ:

- Dâm tặc vô sỉ, nạp mạng đi!

Đến từ Sở Ấu Chiêu, điểm nộ khí +1024!

Nàng ta trực tiếp rút ra một thanh đoản kiếm đâm tới đối phương, lúc trước tuy tức giận, nhưng nghĩ tới quan hệ tỷ phu với hắn, nàng ta cũng chỉ muốn dùng quyền cước, không sử dụng binh khí, hiện tại nàng ta nào còn quản được nhiều như vậy, chỉ còn lại một ý đồ trả thù.

Bình Luận (0)
Comment