Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1087 - Chương 1087: Nửa Đêm Có Khách

Chương 1087: Nửa đêm có khách Chương 1087: Nửa đêm có khách

- Tang đại nhân Tang đại nhân.

Tổ An mừng rỡ, phải biết rằng hắn vẫn hiểu biết quá ít đối với thế lực các phương ở kinh thành, nói là hai mắt tối sầm cũng không đủ, nhưng có lão hồ ly thấm dâm trong chính đàn mấy chục năm như Tang Hoằng này chỉ điểm, bất kể làm gì cũng sẽ làm ít công to.

Tang Hoằng nói tiếp:

- Có điều ta đã lớn tuổi không có tinh lực như trước kia, lần này lại già rồi phải để tang con, thân chịu đả kích, tương lai ngươi có việc có thể trực tiếp tìm Tiểu Thiến đi, sự thông minh tài trí của nàng ta không kém gì ta, chắc hẳn có thể giúp được ngươi.

Tổ An sửng sốt, lúc này mới chú ý thấy trước kia khi ở Minh Nguyệt Thành, tuy tuổi tác của Tang Hoằng đã lớn, nhưng trong ánh mắt vẫn tràn ngập ý chí chiến đấu, hiện giờ lại tràn ngập vẻ suy bại, cả người lộ ra như già đi mười.

Hắn tâm sinh thổn thức, chắp tay với Tang Thiến ở bên cạnh:

- Sau này có thể phải làm phiền Tang Cô nương nhiều hơn.

- Tổ đại ca khách khí rồi.

Tang Thiến cười khẽ, lại có chút nghi hoặc nhìn phụ thân một cái, nàng ta nhạy bén ý thức được phụ thân có ý tác hợp mình và Tổ An, nhưng phụ thân à, nếu ngươi biết hắn và tẩu tẩu... Ài.

- Đúng rồi.

Tang Hoằng bỗng nhiên nói,

- Lúc trước xin Hoàng thượng đã được phê chuẩn, hai ngày nữa chúng ta khởi hành một chuyến vê quê, đưa linh cữu của Thiên nhi táng về mộ tổ Tang gia, có thể sẽ mất một đoạn thời gian.

- Hả?

Tổ An theo bản năng nhìn về phía Trịnh Đán, vừa gặp mặt đã lại phải chia tay rồi à?

Hắn biết sự khó xử của Trịnh Đán, đối phương thân mang vinh dự của gia tộc, tuy không chính thức hoàn thành bái đường với Tang Thiên, nhưng nàng ta đúng là đã tức phụ được Tang gia cưới hỏi đàng hoàng, chỉ cần Tang gia Trịnh gia một ngày chưa trừ hôn ước, nàng ta một ngày không thể rời khỏi.

Đương nhiên muốn rời khỏi cũng được, chỉ là như vậy sẽ phải gánh áp lực và tiếng xấu của thế tục, Trịnh gia sẽ bị ngàn người chỉ trích.

Trịnh Đán cũng rất áy náy, nàng ta cũng không muốn nhanh như vậy đã phải rời khỏi, lúc trước kiên trì ở bên cạnh chờ thêm mấy ngày là lo lắng cho Tổ An, hiện giờ tình lang đã không sao, nàng ta cũng triệt để yên lòng rồi.

Về phần bản thân nàng ta, nàng ta đã tính trước tiên cùng Tang gia vượt qua đoạn thời gian khó khăn này rồi tính, dẫu sao Tang gia vừa mất con trai độc nhất, hiện giờ đang xử lý tang sự, nếu nàng ta đề xuất ly hôn cũng không quá hậu đạo.

Tang Thiến ở bên cạnh thầm hừ một tiếng, thầm nghĩ hai người này ở ngay trước mặt chúng ta mặt mày đưa tình, tưởng chúng ta là người chết à?

Còn có phụ thân luôn khôn khéo, vì sao lại không chú ý thấy sự dị thường của tẩu tẩu?

Tang Hoằng ho khan một tiếng, bỗng nhiên mở miệng:

- Đúng rồi A Tổ, có một việc phải nhắc nhở ngươi, nghe nói ngươi làm Thái Tử Xá Nhân, vậy sau khi tới Đông cung nhất định phải cẩn thận, tuy Thái tử này có chút... Khụ khụ, có chút thuần phác, nhưng ngươi ngàn vạn lần đừng coi hắn là đồ ngốc bình thường, bởi vì tính cách thâm tầng của hắn kỳ thật vô cùng tàn nhẫn, lại thêm lại không đủ lý trí để ước thúc, hắn làm việc trước nay luôn tùy tâm sở dục, những năm gần đây thái giám cung nữ trong lúc vô ý chọc tới hắn, cũng không biết có bao nhiêu người đã mộ phần xanh cỏ rồi, cho nên ngươi chớ chọc đến hắn.

- Đa tạ Tang đại nhân đã nhắc nhở. Tổ An nghĩ tới những thái giám thê thảm lúc trước, hơi gật đầu, nếu gia đình bình thường có nhi tử ngốc, có lẽ cũng không tính là nguy hại gì, nhưng nhi tử ngốc của Hoàng đế thì không bình thường, hắn thân là Thái tử, thiên nhiên đã có quyền lực to lớn, một khi làm ác, nguy hại sẽ cực lớn.

Tang Hoằng nói tiếp:

- Đúng rồi, còn có một việc nữa, công tử Thạch gia lúc trước ở Minh Nguyệt Thành không hòa thuận với ngươi, hiện giờ cũng là một trong Thái Tử Xá Nhân.

- Ớ?

Tổ An sắp quên mất Nhật Bỉ huynh rồi, lúc trước hắn vội vàng rời khỏi Minh Nguyệt Thành trốn về kinh thành, không ngờ nhanh như vậy đã sắp gặp mặt, đúng là nhân sinh hà xử bất tương phùng.

Tang Thiến ở bên cạnh cười bảo:

- Tổ đại ca có thể kích sát Văn đạo nhân, chỉ là một Thạch Côn khẳng định không thành vấn đề, hơn nữa hiện giờ Tổ đại ca được Hoàng thượng thưởng thức, chắc hẳn Thạch gia cũng không dám dùng thế ép người.

- Đa tạ Tang cô nương.

Tổ An có chút kỳ quái nhìn Tang Thiến, tuy phân tích của đối phương đích xác có đạo lý, nhưng vì sao luôn có cảm giác trong ngữ khí của nàng ta tràn ngập vẻ vui sướng khi người khác gặp họa nhỉ?

Tiếp theo mọi người lại nói chuyện phiếm một lúc, Tổ An liền đứng dậy cáo từ, tuy hắn rất muốn ở thêm một lúc với Trịnh Đán, nhưng ở trước mặt cha con Tang gia, cuối cùng vẫn không tiện.

Trở lại Đinh phủ, ờ không đúng, hiện tại đã là nhà của bản thân hắn rồi.

Tổ An ngạc nhiên phát hiện bên trong sớm đã rực rỡ hẳn lên, trong phòng rõ ràng được sửa sang lại tỉ mỉ, ngay cả đệm chăn cũng có đủ.

Phản ứng đầu tiên của hắn tưởng là Chu Tà Xích Tâm phái người lo liệu, nhưng rất nhanh liền phủ định loại suy đoán này, những Tú Y Sứ Giả đó giết người thì được, nhưng tay sợ rằng là không được khéo như vậy.

Hắn chú ý thấy hoàn cảnh chung quanh có chút tương tự với Minh Nguyệt Thành Sở gia lúc trước, rất giống với tiểu viện lúc ấy hắn ở.

Ngửi mùi hoa cỏ lưu lại trong không khí, trong lòng hắn khẽ động, hiểu rằng tất cả là bút tích của Kiều Tuyết Doanh.

Cũng chỉ có nàng ta mới có thể tâm linh khéo tay như vậy, lại biết rõ tất cả của Sở gia.

- Tuyết Nhi, Tuyết Nhi, ngươi ở đâu?

Tổ An vội vàng tìm kiếm thân ảnh xinh đẹp đó, cũng không biết một mình nàng ta làm thế nào mà thu dọn được cả một tòa viện tử, đây là lượng công việc lớn cỡ nào.

Bình Luận (0)
Comment