Trịnh Đán lập tức chuyển buồn thành vui:
- A Tổ, ngươi giỏi quá.
Tổ An trực tiếp ghé tới, nói khẽ bên tai nàng ta:
- Ngươi biết ta còn có cái giỏi hơn mà.
- Đáng ghét...
Trịnh Đán khẽ cáu gắt, nhưng trong mặt cũng đã thủy quang trong trẻo.
Nhìn thấy một thân đồ tang trắng ngần này của nàng ta, một niệm đầu không thể nói rõ nào đó điên cuồng nảy sinh trong lòng Tổ An, làm sao còn nhịn được nữa, gầm lên một tiếng trực tiếp nhào tới.
...
Lại nói Thu Hồng Lệ ở bên kia vất vả lắm mới khuyên được người phân đà kinh thành, đợi cho tới buổi tối một đường tới viện tử của Tổ An.
Nghĩ đến sắp gặp lại, tim nàng ta đạp thình thịch.
Khi ở Minh Nguyệt Thành, có hảo cảm rất lớn với tên gia hỏa đó, về sau trên đường thượng kinh, hai người mấy lần cùng nhau đồng sinh cộng tử, đối phương dùng sinh mệnh để bảo hộ nàng ta, nàng ta cũng từng hút máu đọc ở vết thương trên lưng cho Tổ An.
Ái chà, lúc ấy có phải không có chút rụt rè nào không, lão bà Sở Sơ Nhan của hắn là loại băng sơn mỹ nhân, liệu có phải hắn thích loại phong cách này hơn không?
Hừ, không phải là giả vờ đứng đắn à, ai mà không biết.
Nàng ta vừa nghĩ tới điều này, nụ cười kiều mỵ trên mặt lập tức không thấy đâu, khí chất cả người trở nên vô cùng đoan trang, giống như đệ tử đích truyền của danh môn chính phái.
Chỉ có điều khuôn mặt của nàng ta lại quá kiều mỵ, cho dù cố ý nghiêm mặt, cả người vẫn tràn ngập vị đạo nữ nhân.
Đi tới ngoài cửa nhà Tổ An, nàng ta lấy ra một cái gương soi, ừ, khi đi ra đã chải tóc rồi, còn cố ý đeo đồ trang sức trang nhã, lúc trước tiếp xúc, nàng ta đã biết đối phương không thích trang điểm đậm.
Khí chất trên mặt cũng không tồi, không có loại yêu mị thường ngày,ừ, lát nữa tiếp tục bảo trì, hắn chắc sẽ thích.
Nàng ta cảm thấy mỹ mãn cất gương vào trong túi, sau đó nhẹ nhàng đi gõ cửa.
Ngươi nói gì, trèo tường vào? Tuy cấm chế phòng vệ của phủ đệ này ở trước mặt nàng ta thì giống như không có tác dụng, nhưng trèo tường là việc mà yêu nữ ma nữ mới làm, thục nữ đương nhiên phải đi cửa chính.
Ngón tay nàng ta đang muốn gõ lên cửa, bỗng nhiên nghe thấy bên trong lờ mờ truyền đến thanh âm, nụ cười trên mặt lập tức cứng lại.
Nàng ta nổi giận đùng đùng đá một hòn đá ở ven đường, sớm biết thế này đã để người của phân đà kinh thành tới đốt tòa nhà này rồi.
Tức chết ta mà!
Đến từ Thu Hồng Lệ, điểm nộ khí +999+999+999. . .
Đáng tiếc lúc này Tổ An đang bận chuyện khác, căn bản không chú ý thấy điểm nộ khí liên tiếp xuất hiện.
Đến từ Thu Hồng Lệ, điểm nộ khí vốn đang muốn xoay người bước đi, nhưng lại cảm thấy cứ như vậy mà đi thì rất khó chịu.
Hừ, bên trong là Sở Sơ Nhan à, thường ngày thì bộ dạng giống như núi băng băng sương, kết quả rên lên còn to hơn cả các cô nương trong Thần Tiên Cư.
Nàng ta quyết định đi vào thưởng thức một chút "Trò hề" của đối phương, như vậy sau này mọi người gặp mặt xem nàng ta còn kiêu ngạo được không.
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, nàng ta ký không nhịn được nữa, trực tiếp trèo tường mò vào.
Nàng ta biết hai người bên trong đều là cao thủ, cho nên vô cùng cẩn thận, toàn bộ quá trình giống như mèo vậy, không phát ra một chút thanh âm nào.
Rất nhanh thanh âm khiến người ta mặt đỏ tai hồng đó càng lúc càng rõ ràng, nàng ta một đường một đường tiềm hành mà vào.
- Không ngờ trực tiếp làm trong thùng tắm, Sở Sơ Nhan lẳng lơ vậy à? Bộ dạng tiên nữ lạnh lùng thường ngày đều là giả vờ sao?
Thu Hồng Lệ oán thầm không thôi.
Nàng ta lại lặng lẽ nhìn vào trong, vẻ mặt lập tức biến thành cực kỳ đặc sắc.
- Quần áo cũng không cởi?
Bởi vì vấn đề góc độ mà nàng ta không thấy rõ mặt của nữ tử bên trong, có điều một thân áo trắng là không chạy được, chính là quần áo mà Sở Sơ Nhan thường ngày thích mặc.
Nàng ta bỗng nhiên có chút hoài nghi nhân sinh, thế giới này rốt cuộc là làm sao vậy, tắm rửa còn mặc quần áo à? Không khỏi cũng quá gấp rồi.
Ơ, đợi đã, miệng trừ ăn cơm ra không ngờ còn có công dụng này?
Rốt cuộc ai mới là người trong Ma Giáo.
Cả người nàng ta đều có chút hoảng hốt, cho tới khi hai người ở bên trong từ trong thùng tắm đi ra, trên tay Tổ An có hỏa diễm bay múa hong khô xiêm y của nữ tử, nàng ta mới hồi phục lại tinh thần.
Tổ An hiện giờ đã giác tỉnh năng lực hỏa nguyên tố rồi à? Nhìn chất lượng hỏa diễm này thì còn rất cao, không giống phàm hỏa bình thường.
Đợi đã, nữ nhân này không phải Sở Sơ Nhan.
Lúc trước trên đường thượng kinh đã gặp rồi, rất nhanh nàng ta liền nhận ra người này không phải Sở Sơ Nhan, mà là tiểu tức phụ Trịnh Đán của Tang gia, trên người cũng không phải mặc đồ trắng, mà là đồ tang.
Nàng ta thầm xì một tiếng, đúng là hồ ly tinh, lão công vừa mới chết đã thông đồng với nam nhân.
Tuy trên đường thượng kinh nàng ta cũng đoán được quan hệ ám muội giữa hai người, nhưng đoán là một chuyện, chính mắt nhìn thấy lại là một chuyện khác, một màn vừa rồi quá có lực trùng kích thị giác.
Sau khi hong khô quần áo, Trịnh Đán vội vã khoác áo choàng đi ra bên ngoài, hiển nhiên muốn mau chóng quay về.
Vừa chạy ra chưa được vài bước hai chân đã mềm nhũn thiếu chút nữa thì ngã, khiến Thu Hồng Lệ thấy mà mắt trợn tròn, đáng đời, ai bảo các ngươi vừa rồi chơi điên như vậy.
Khi nàng ta đang mắng thầm, khó tránh khỏi có chút phân tâm, ẩn nấp trở nên không được hoàn mỹ nữa.
- Ai?
Tổ An nghĩ đến vừa rồi hơn phân nửa là bị nhìn hết rồi, xuất thủ nào dám lưu tình.
Nào ngờ đối phương không né tránh, tiếp tục đứng ở trên cây lạnh lùng nhìn hắn.
Thấy rõ bộ dạng của đối phương, Tổ An kinh hãi, vội vàng rút chưởng lực sang một bên, lâm thời thu công khiến khí huyết của hắn nhộn nhạo, cả người rầm một cái trực tiếp giống như hòn đá ngã xuống mặt đất.