Ánh mắt nàng xoay chuyển, trong lòng đã có kế sách, ngữ khí mềm mại xuống:
- Tốt, vừa rồi là bản cung không đúng, ta xin lỗi ngươi, ngươi đi xuống trước, có gì về sau lại nói.
Nàng đã hạ quyết tâm, chờ hết thảy yên ổn, nàng sẽ phái Lữ công công bí mật giết chết hỗn trướng này.
Tổ An nhìn hệ thống không ngừng ghi “đến từ Liễu Ngưng, điểm nộ khí +1024!”, nghĩ thầm nếu không có cái này, ta còn thực bị ngươi lừa gạt.
Hắn thở dài một hơi:
- Nương nương dự định trước trấn an ta, sau khi sự việc xong lại giết ta?
Hoàng Hậu giật mình, gia hỏa này biết Đọc Tâm Thuật sao, sao biết ta nghĩ gì?
Có điều sắc mặt nàng lập tức trắng nhợt, ý thức được không ổn, gia hỏa này đã biết ta muốn làm gì, thì sao có thể bỏ qua, lúc này bên ngoài vừa vặn nhiều thích khách như vậy, đẩy lên người bọn họ là xong.
Người chứng kiến cũng chỉ là hai tiểu thái giám ở bên ngoài, nhưng bọn hắn lại không biết tu hành, có thể dễ dàng diệt khẩu.
Nghĩ tới đây, nàng không dám do dự nữa, vận chuyển nguyên khí thật vất vả góp nhặt được, vung chưởng đè tới.
Tổ An sớm có phòng bị, trực tiếp bắt lấy cổ tay nàng đè lên giường, kình lực nàng ngưng tụ nhất thời tan thành mây khói.
Hoàng Hậu sắp khóc, nhớ năm đó tu vi của nàng không nói ngạo thị thiên hạ, nhưng loại gia hỏa này, hoàn toàn có thể một chưởng một cái, kết quả hiện tại hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, không đúng, bị chó đè, thật là quá thảm rồi.
Tổ An triệu hồi Dao Găm Có Độc ra, Hoàng Hậu có thể rõ ràng cảm giác được hàn ý trên thân đao, trực thấu linh hồn, cái kia là khí tức tử vong, nàng ai thán một tiếng, bản năng nhắm mắt lại.
Dao Găm Có Độc dừng lại ở trên cổ trắng như tuyết, sắc mặt của Tổ An biến ảo không ngừng, nói thật hắn cũng không phải người lạm sát, giết đối phương như vậy, thật có chút không đành lòng.
Đáng tiếc không giết mà nói, đằng sau lại khó có thể kết thúc, di hoạ vô cùng.
Hắn có chút đâm lao phải theo lao.
Hoàng Hậu cảm nhận được hắn do dự, mở to mắt cười lạnh nói:
- Thế nào, không dám động bản cung? Nếu ngươi cung cung kính kính dập đầu ba cái nhận lỗi, bản cung cũng không phải không thể cân nhắc tha thứ ngươi.
- Dập đầu em gái ngươi!
Tổ An giận dữ, bàn tay trực tiếp đánh vào bờ mông nở nang sung mãn của nàng.
Hoàng Hậu nhất thời trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn hắn, trong lúc nhất thời mất đi năng lực suy nghĩ.
Một khi bắt đầu, Tổ An phát hiện không dừng được, ba ba ba… cho nàng một trận, khoan hãy nói, xúc cảm thật rất tốt.
- Ai, ngươi làm gì?
- Đừng đánh!
- Ta... sai.... Còn không được sao?
- A... uhm…
...
Một tiếng rên rỉ cao vút vang lên, Tổ An nhất thời trợn tròn mắt, nữ nhân này có xu hướng bạo dâm sao?
Lúc này hai mắt Hoàng Hậu đọng nước, thân thể không ngừng khẽ run, cắn răng nghiến lợi nói:
- Bản cung nhất định chém ngươi thành muôn mảnh!
Trong thanh âm của nàng mang theo tiếng khóc nức nở.
Nàng vốn xuất thân đại tộc, từ khi hiểu chuyện, tỷ tỷ cũng là Hoàng Hậu, về sau nàng cũng thành Hoàng Hậu, địa vị của nàng một mực tôn sùng, sống an nhàn sung sướng, chỗ nào gặp được sự tình như vậy.
- Còn muốn chém ta.
Tổ An ngẩng đầu lên, hai mắt tràn đầy hỏa diễm, lạnh lùng nói:
- Ngươi một mực nói ta mạo phạm ngươi, ngươi dùng lần này đến uy hiếp giết ta, vậy thì tốt, ta hiện tại thật mạo phạm ngươi. Về sau chỉ cần ta xảy ra cái gì ngoài ý muốn, đến thời điểm Hoàng Đế sẽ biết ngươi bị nam nhân khác chạm qua, xem ngươi còn làm sao làm Hoàng Hậu.
Nàng đang định nói gì, trong miệng lại bị ngăn chặn:
- Ngô... Ngô...
Tổ An không để ý chút nào, hôn lên môi nàng.
Hoàng Hậu mím môi thật chặt, giọng nói hơi run rẩy.
- Không muốn...
Tổ An nắm lấy bả vai Hoàng Hậu, nhẹ nhàng kéo nàng về phía ngực mình.
- Ngươi điên rồi…
Gia hỏa này điên rồi sao? Hắn không biết mình đang ở đâu, trong ngực là ai sao?
Tổ An ngẩng đầu nhìn ra ngoài, lắc đầu nói:
- Còn chưa có ai vào, không thấy được.
- Ngươi làm càn…
Hoàng Hậu run rẩy nói, hai gò má hiện lên một tầng đỏ ửng nhàn nhạt, cảm nhận được Tổ An đã ép đến trên người mình, trái tim Hoàng Hậu run lên, cả người như nhũn ra, duỗi hai cánh tay vô lực đẩy hắn.
Tổ An giống như phát điên, đưa miệng xuống hôn lên môi nàng, mới đầu Hoàng Hậu còn cắn chặt hàm răng, không cho đầu lưỡi hắn xâm lấn, nhưng chỉ kiên trì một lúc, đã bị hắn cạy ra.
- Uhm…uhm…
Tổ An ôm đối phương thật chặc, tựa hồ muốn phát tiết cái gì đó.
Tay phải của Tổ An xoa nắn bờ mông đầy đặn của Hoàng Hậu, còn tay trái thì từ dưới làn áo dò xét duỗi vào, cách cái yếm nhào nặn bầu vú, bầu thịt non mềm mang lại xúc cảm thật quá mỹ diệu, từng đợt khoái cảm bay thẳng đại não, dưới háng cây cự vật không biết lúc nào đã cứng rắn dựng đứng...
Hoàng Hậu cố nén xuân tình nhộn nhạo, nhưng từ sâu trong u cốc ngứa ngáy khó nhịn, nội tâm khát vọng mãnh liệt, dục vọng thân thể đã sắp nhấn chìm nàng.
Bên dưới quần lót của Hoàng Hậu đã ẩm ướt, u cốc lầy lội, Tổ An đưa tay xuống giữa hai chân nàng tìm tòi, sắc mặt cổ quái nhìn nàng:
- Ta đã nói rồi, thâm cung tịch mịch, ngươi nhìn xem, ướt hết rồi…
Hoàng Hậu xấu hổ đỏ mặt, căm giận nói:
- Ngươi… hỗn đản, vô sỉ… ta nhất định sẽ chém ngươi thành muôn mảnh
Tuy rất tức giận, nhưng giọng nói lại giống như rên rỉ mời gọi.
- Ồ, nếu trước sau gì cũng chết, vậy sao không tận hưởng thân thể mỹ diệu của mẫu nghi thiên hạ.
Tổ An cười lạnh nói.
Hoàng Hậu tức đến thở hỗn hển, nhưng hiện tại cả người nàng suy yếu, chỉ có thể nhận mệnh:
- Ngươi nhất định sẽ hối hận.
Tổ An không thèm để ý nàng uy hiếp, bàn tay cỡi quần lót của nàng ra, ngón tay thuần thục khiêu khích hoa huyệt, dẫn tới tiếng thở dốc của Hoàng Hậu càng thêm nặng, tiếng rên rỉ cố đè nén, lại càng làm cho tâm hồn rung động.